Chương 255-256

Tác giả: Nguyệt Nha

Chương 255


“Không có, tôi cũng quên hỏi, qua đó nhìn mới biết, cho nên Hải Dương nhờ hai người trông rồi.
” Tống Vy nhìn sang con trai đang xem hoạt hình trên sô pha.
Cậu nhóc cảm nhận được ánh mắt của cô, ấn dùng phim hoạt hình ngẩng đầu lên, mỉm cười ngọt ngào với cô: “Mẹ cứ đi đi, con sẽ nghe lời ba mẹ nuôi.

“Được, vậy mẹ đi trước đây, sẽ quay lại đón con sau.
” Tống Vy vẫy tay, sau đó lại nói một tiếng với Kiều Phàm và Giang Hạ, lúc này mới xách túi rời khỏi.
Đến cục cảnh sát thì đã là nửa tiếng sau.
Tống Vy được một cảnh sát dẫn đến phòng thẩm vấn.
Sau khi bước vào, cô nhìn thấy trong phòng thẩm vấn ngoài có cảnh sát lấy khẩu cung, còn có hai người khác, một người đàn ông, một người phụ nữ.
Người phụ nữ ngồi ở vị trí bị thẩm vấn, cúi đầu, nhìn không rõ tướng mạo, nhưng nhìn làn da bên ngoài, tuổi tác không phải quá lớn.
Mà người đàn ông ngồi bên cạnh bàn thẩm vấn, vắt chân, khoanh tay, trên gương mặt đẹp trai không có chút biểu cảm, cái có cũng chỉ là sự lạnh lùng vô tận, toàn thân tỏa ra khí thế mạnh mẽ, khiến người khác dường như cảm thấy nơi này là địa bàn của anh.
Tống Vy ngạc nhiên nhìn anh: “Sếp Đường, anh sao cũng ở đây?”
Đường Hạo Tuấn hơi nghiêng đầu: “Chuyện này cũng có liên quan tới tôi, cho nên tôi tự nhiên cũng phải tới.

“Không sai, hung thủ cũng là do anh Đường tra ra.
” Cảnh sát gỡ mũ cảnh sát trên đất xuống để ở một bên, cũng nói một câu.
Tống Vy há miệng ngạc nhiên, rõ ràng không ngờ anh vậy mà còn tra chuyện này, hơn nữa còn tra được người rồi.
“Được rồi, ngẩng đầu lên.
” Cảnh sát vỗ bàn, nói với người phụ nữ cúi đầu ở đối diện.
Người phụ nữ ngẩng đầu lên.
Tống Vy lúc này mới nhìn ra tướng mạo của cô ta, trông rất xinh, nhưng sự tối tăm và tuyệt vọng trong mắt lại càng thu hút ánh mắt của người khác.
Cô ta đang tuyệt vọng khi mình bị bắt sao?
“Đến thời gian thẩm vấn rồi, hai vị có thể ra ngoài trước.
” Cảnh sát thấy Tống Vy đã thấy tướng mạo của người phụ nữ thì nói với cô và Đường Hạo Tuấn.
Đường Hạo Tuấn không có dị nghị gì, đút tay trong túi quần đứng dậy, nhìn Tống Vy: “Đi thôi.

Tống Vy ừm một tiếng, đi theo đằng sau anh ra ngoài.
Trên đường đến phòng nghỉ, Tống Vy nhìn bóng lưng của anh, mở miệng hỏi: “Sếp Đường, người phụ nữ đó rốt cuộc là ai?”
Đường Hạo Tuấn dừng bước chân, xoay người lại: “Là cô chủ của nhà họ Trần.

“Nhà họ Trần?” Tống Vy nhíu mày: “Là nhà họ Trần phá sản hai tháng trước sao?”
Đường Hạo Tuấn gật đầu.
Tống Vy cụp mắt, không hỏi nữa, vượt qua anh đi vào phòng nghỉ.
Đường Hạo Tuấn thấy khi cô có câu hỏi thì gọi anh lại bắt chuyện với anh, sau khi không còn câu hỏi thì lập tức xa cách anh, trong lòng rất không vui, mím chặt môi, đen mặt đi vào phòng nghỉ.
“Vậy sao.
” Đường Hạo Tuấn nhíu mày, trong mắt vụt qua một tia tiếc nuối.
Lúc này, có người đến phòng nghỉ, là người cảnh sát trong phòng thẩm vấn.
Tống Vy vội vàng để ly trà xuống rồi đứng dậy: “Cảnh sát, đã thẩm vấn xong rồi sao?”
“Xong rồi.
” Cảnh sát đưa kết quả thẩm vấn trong tay cho cô: “Đây là khẩu cung của cô Trần đó, cô ta bởi vì ái mộ anh Đường, cho nên sinh lòng đố kỵ, dùng khoản tiền cuối cùng của nhà họ Trần, mua chuộc người ra tay với cô Tống.

Tống Vy vừa nghe anh ta nói, vừa lật xem khẩu cung trong tay, sau khi xem xong, mày liễu nhíu chặt.
Đường Hạo Tuấn cũng đứng dậy: “Sao vậy?”.

CHƯƠNG 256

Người anh tra ra, chắc sẽ không sai.

Nghĩ rồi, Tống Vy hít sâu một hơi, đè xuống cảm giác kỳ quái nhàn nhạt trong lòng, nhìn Trần Nhã Nhã rồi nói: “Tôi hỏi cô, khoảng thời gian gần đây, chuyện kho của tôi bị cháy, có phải cũng là cô làm?”

Trần Nhã Nhã nghi hoặc nhíu mày: “Tôi không biết cô đang nói gì, tôi chỉ hạ sát thủ với cô, kho của cô và con của cô xảy ra tai nạn xe, đều không có liên quan đến tôi.”

“Cái gì?” Sắc mặt của Tống Vy thay đổi.

Con ngươi của Đường Hạo Tuấn cũng co lại, thần sắc trở nên ngưng trọng.

Tống Vy mặt mày có hơi trắng bệch túm chặt vai của Trần Nhã Nhã, giọng nói có hơi run rẩy hỏi: “Cô nói hai chuyện này, không phải do cô làm?”

“Không sai.” Trần Nhã Nhã gật đầu.

Tống Vy nhìn chằm chằm vào mắt của cô ta, nhìn ra được cô ta quả thật không có nói dối, một làn khí lạnh, chạy dọc sống lưng.

Không phải là cô ta, cũng không phải là Tống Huyền, vậy sẽ là ai?

Lẽ nào còn có kẻ địch khác?

Nghĩ đến đây, Tống Vy cảm xúc kích động túm chặt hai bên đầu, nhắm mắt lại, cố gắng nhớ lại tất cả những người cô kết giao từ khi về nước.

Nhưng suy nghĩ một vòng, không có ai có hiềm nghi, ngược lại đầu còn trở nên đau nhói.

Đường Hạo Tuấn thấy dáng vẻ đau khổ của Tống Vy, trái tim chợt tối sầm, ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng của cô: “Được rồi, không nghĩ ra được thì đừng nghĩ nữa.”

Tống Vy túm chặt viền áo vest của anh, dựa vào Ⱡồ₦g иgự¢ của anh, ngửi mùi hương bạc hà thoang thoảng trên người anh, từ từ bình tĩnh lại, sau đó buông tay ra, lui khỏi lòng của anh.

“Cảm ơn Sếp Đường, tôi đã ổn hơn rồi, mặc kệ người bắt cóc con tôi, thiêu cháy kho của tôi là ai, tôi đều nhất định phải bắt được, còn cô Trần!”

Tống Vy siết chặt lòng bàn tay, xoay người, nhìn chằm chằm Trần Nhã Nhã: “Cô Trần thì cố gắng ở trong tù cải tạo đi!”

Nói xong, cô đi ra khỏi phòng thẩm vấn với vẻ mặt không cảm xúc.

Đường Hạo Tuấn liếc nhìn Trần Nhã Nhã càng bi thương thì hơi nhíu mày, cũng đi theo Tống Vy ra ngoài.

Anh cũng không phải nhìn không ra sự mâu thuẫn trên người Trần Nhã Nhã, cô ta một chút cũng không giống người sẽ Gi*t người.

Nhưng cô ta là do ông Cố tra ra được, ông Cố là người của bên chính phủ, không thể sẽ bắt nhầm hung thủ.

Sau khi Đường Hạo Tuấn đi ra, đóng cửa phòng thẩm vấn lại, nhìn thấy Tống Vy đang nói chuyện với cảnh sát thì đi tới.

Đi tới thì nghe thấy cô đang hỏi: “Giống như Trần Nhã Nhã, có thể phán bao nhiêu năm?”

“Hai lần cố ý Gi*t người, còn qua lại với xã hội đen, tội rất lớn, ít nhất 15 năm.” Cảnh sát trả lời.

“15 năm?” Tống Vy mím môi, cảm thấy có hơi ngắn rồi.

Có điều cô cũng biết, cố ý Gi*t người, nhưng người bị hại không chịu tổn hại cụ thể, có thể tuyên án 15 năm, quả thật là tối đa rồi.

“Vậy khoản bồi thường tổn thất tinh thần thì sao?” Đường Hạo Tuấn một tay đút túi quần, đứng ở bên cạnh Tống Vy.

Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc