Chương 2104

Tác giả: Nguyệt Nha

Chương 2104

Vậy tại sao khi thấy phản ứng thai nghén dữ dội của cô, anh lại rót nước mật ong cho cô và chuẩn bị cho cô một đĩa ô mai?

Đúng vậy, cô dám chắc anh đã chuẩn bị những thứ này cho cô khi thấy cô khó chịu.

Bằng không, sao sớm không chuẩn bị, muộn không chuẩn bị mà lại chuẩn bị ngay khi cô nôn mửa?

Hơn nữa những thứ này đều rất tốt cho phụ nữ mang thai, đặc biệt là ở giai đoạn này.

Thế nên, hình như anh thực sự quan tâm đến cô.

Nhưng rốt cuộc là tại sao?

Tại sao anh lại quan tâm đến một người đáng ghét như cô, hơn nữa vì để cô giữ được đứa bé, anh cũng chấm dứt yêu cầu chăm sóc anh, còn yêu cầu cô nhập viện điều dưỡng cơ thể.

Mỗi một hành động đều khiến cô không thể hiểu nổi.

Giang Hạ cúi đầu nhìn quả ô mai trên đĩa.

Ô mai vẫn đang tỏa hương thơm.

Cô không nhịn nổi nữa, cầm một quả bỏ vào miệng, cảm giác chua chua ngọt ngọt tràn ngập khắp khoang miệng, chiếm giữ toàn bộ vị giác, khiến cô cảm thấy dễ chịu, không kìm được nhắm mắt lại, một nụ cười hạnh phúc xuất hiện trên khóe môi.

Đúng thế, hạnh phúc.

Vừa rồi cô còn hơi khó chịu, vì nôn mửa nên dạ dày quặn đau, miệng chua lè.

Nhưng vừa bỏ ô mai vào miệng, cảm giác kia liền biến mất, thay vào đó là một cảm giác vô cùng dễ chịu.

Toàn thân được thư thái, tự nhiên cũng cảm thấy hạnh phúc.

Giang Hạ mở mắt, ngậm ô mai trong miệng, cúi đầu nhìn chằm chằm đĩa ô mai trong tay.

Cô chợt nhận ra, Kiều Phàm lấy ô mai này ở đâu nhỉ?

Ai đó đã tặng cho anh hay là anh tự mua?

Nhưng nếu anh tự mua, tại sao lại mua ô mai?

Chẳng lẽ anh thích ăn ô mai nên mới mua?

Nhưng cũng không đúng, nằm viện mấy ngày nay nhưng cô không thấy anh ăn ô mai, mà đừng nói là ô mai, ngay cả trái cây hay đồ ăn vặt cũng chẳng thấy anh ăn bao giờ.

Nếu không phải anh vẫn ăn cơm, cô còn tưởng anh là người bất tử rồi nên không cần ăn luôn đấy.

Cho nên cô rất tò mò về nguồn gốc của đĩa ô mai này.

Chắc chắn không phải được người ta tặng.

Anh không quen ai ở đây, cho nên không thể nào có người tặng đồ cho anh được chứ đừng nói đến tặng ô mai.

Nói tóm lại, cô sống đến từng tuổi này cũng chưa từng thấy người thăm bệnh tặng ô mai cho người bệnh cả.

Phun hạt ô mai trong miệng ra, Giang Hạ đặt đĩa ô mai trong tay xuống, đứng dậy đi vào phòng vệ sinh súc miệng.

Ô mai ngon thì ngon thật nhưng ăn một hai quả là đủ, ăn nhiều quá thì răng không chịu nổi.

Cho nên cô dự định sẽ để dành ô mai ăn dần dần.

Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc