Chương 2083

Tác giả: Nguyệt Nha

CHƯƠNG 2083

Lúc nghe thấy giọng nói của GPS, Tống Hải Dương hưng phấn vô cùng, cái miệng nhỏ không ngừng nói trong trung tâm khoa học kỹ thuật có khoa học kỹ thuật cao gì đó.

Tống Dĩnh Nhi nghe không hiểu, nhưng không cản trở cô bé dùng ánh mắt sùng bái kinh thán nhìn cậu.

Vì anh trai biết những chuyện này, theo cô bé thấy rất tuyệt.

Tống Vy cũng không hiểu những khoa học kỹ thuật cao đó, nhưng làm một thính giả hợp cách vẫn có thể.

Đường Hạo Tuấn có thể nghe hiểu, liền giao lưu với Tống Hải Dương, bầu không khí giữa hai ba con vô cùng tốt.

Tống Vy ôm Tống Dĩnh Nhi cười híp mắt nhìn, một nhà bốn người vô cùng hòa thuận và đầm ấm, Trình Hiệp đang lái xe đương nhiên vô cùng ngưỡng mộ.

Tổng giám đốc nói đợi cuộc thi của mợ chủ kết thúc, anh có thể đến công ty con nhậm chức tổng giám đốc, vậy thì anh sẽ có nhiều thời gian riêng hơn, mỗi ngày không phải bị tổng giám đốc sai bảo chạy tới chạy lui nữa, thời gian đi chơi với bạn gái cũng không được bao nhiêu.

Đợi khi trở thành tổng giám đốc, việc đầu tiên cần làm là kết hôn với Bảo Châu, sau đó sinh hai đứa con, tốt nhất là một trai một gái.

Tới khi đó, một nhà bốn người họ chắc chắn sẽ hạnh phúc như gia đình tổng giám đốc.

A, cảnh tượng như vậy, chỉ nghĩ đến thôi cũng cảm thấy sung sướng.

Trình Hiệp vừa lái xe, vừa nghĩ vu vơ.

Chẳng bao lâu, đã đến Trung tâm Khoa học Kỹ thuật.

Tống Hải Dương lập tức nhảy ra khỏi xe, hào hứng nhìn tòa nhà đầy cảm giác khoa học kỹ thuật tương lai trước mặt: “Chính là chỗ này, con vẫn luôn muốn đến đây, hôm nay cuối cùng con cũng tới được rồi.”

Cậu bé mở rộng hai tay của mình, làm một động tác vui sướng.

Tống Vy và Đường Hạo Tuấn dẫn Tống Dĩnh Nhi theo sau, nhìn thấy dáng vẻ thằng bé vui vẻ như vậy, họ cũng cười theo.

“Được rồi, đừng đứng ở chỗ này nữa, không phải đã muốn tới đây từ lâu sao, nhanh vào nào.” Tống Vy vỗ vỗ bờ vai nhỏ nhắn của Tống Hải Dương nói.

Tống Hải Dương lại gật đầu lia lịa rồi hung phấn chạy về phía cổng Trung tâm Khoa học Kỹ thuật.

Tống Vy và Đường Hạo Tuấn mỗi người cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Tống Dĩnh Nhi đi theo phía sau.

Bên này, một nhà bốn người đang tham gia vào các hoạt động vui chơi giữa ba mẹ và con.

Bên kia, Kiều Phàm đã liên lạc với Đường Hạo Minh.

Nếu anh ta đã không thể từ chỗ Đường Hạo Tuấn và Tống Vy biết được tin tức về nhà thôi miên mà Giang Hạ mời tới, vậy anh ta sẽ bắt đầu từ chỗ Đường Hạo Minh.

Đường Hạo Minh cũng là một trong những người đầu tiên biết Giang Hạ thôi miên để quên anh ta, cho nên Đường Hạo Minh hẳn phải biết nhà thôi miên mà Giang Hạ mời tới là ai.

“Bác sĩ Kiều, đã lâu không gặp.” Đầu bên kia điện thoại, Đường Hạo Minh tươi cười chào hỏi, như thể rất thân quen với Kiều Phàm.

Kiều Phàm không cảm xúc nói: “Tôi gọi cho anh không phải để ôn lại chuyện xưa!”

“Tôi biết.” Đường Hạo Minh đang nghịch một khẩu súng: “Dù sao chúng ta cũng không phải bạn bè, cho nên không nói chuyện ôn lại chuyện cũ là bình thường, nói đi, tìm tôi có chuyện gì?”

“Tôi muốn biết, người đã thôi miên Giang Hạ là ai.” Kiều Phàm úp mở, trực tiếp hỏi những gì anh ta muốn biết.

Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc