Chương 2022

Tác giả: Nguyệt Nha

CHƯƠNG 2022

“Như vậy mới đúng.” Trần Châu Ánh thở phào một hơi: “Nói tóm lại, chỉ cần cậu không căng thẳng thì tớ cũng sẽ từ từ chịu ảnh hưởng từ cậu mà tỉnh táo lại.”

Như cô vừa mới nói, bọn họ là một chỉnh thể, nếu như một trong hai người căng thẳng thì người còn lại chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.

Ngược lại, một người có tâm lý tốt thì người căng thẳng cũng sẽ từ từ có thể điều chỉnh tốt trạng thái.

Tống Vy lại hớp một ngụm cà phê: “Vậy thì cậu nói chuyện khác với tớ đi, đừng nói tới chuyện thi thố nữa, mất công lại không thể bình tĩnh.”

Bây giờ vẫn còn chưa chính thức bước vào cuộc thi, cách thời gian thi còn ba mươi phút, cho nên vẫn có thể nói chuyện với nhau một hồi.

Trần Châu Ánh cũng cảm thấy nói chuyện khác tương đối tốt, suy nghĩ một hồi lại tò mò hỏi: “À đúng rồi Vy Vy, không phải cậu đã nói ngày hôm nay Đường tổng sẽ dẫn bọn nhỏ đến đây à?”

Tống Vy: “Đúng vậy, nói là đến đây cổ vũ cho tới.”

Nói đến đây, cô nở nụ cười, trong lòng ấm áp vô cùng.

Trần Châu Ánh ghen tị nhìn cô: “Thật là tốt quá đi, nếu như đàn anh của tớ cũng đến đây thì hay biết mấy, đáng tiếc là gần đây anh ấy còn có cuộc thi, cho nên không tới được.”

“Không sao hết, tớ tin tưởng là sau này kiểu gì anh ta cũng sẽ đến xem cậu thi mà.” Tống Vy vỗ vỗ vai trấn an cô ấy.

Trần Châu Ánh cười cười: “Chỉ hi vọng là như vậy. Thôi được rồi, không nói tới anh ấy nữa, chuyện giữa tớ và anh ấy vẫn còn chưa có kết quả gì, nói tới Đường tổng đi, lúc nào thì anh ta tới. Tớ nhớ Hải Dương với Dĩnh Nhi lắm luôn, lần trước Dĩnh Nhi thấy trên cổ tớ có mang hạt châu chuyển vận đẹp ơi là đẹp, cho nên tớ đã đồng ý thiết kế cho Dĩnh Nhi, đúng lúc ngày hôm qua vừa mới làm xong, Dĩnh Nhi đến đây, tớ đã có thể cho con bé rồi.”

Tống Vy đã nghe Dĩnh Nhi nói tới chuyện này, cô mỉm cười trả lời: “Yên tâm đi, tối nay là cậu có thể chuyển hạt châu chuyển vận vào tay Dĩnh Nhi rồi.”

“Tớ biết chứ, chỉ là tớ đang lo lắng Dĩnh Nhi có thích nó không.” Trần Châu Ánh chống tay lên mặt.

Tống Vy uống cà phê: “Đương nhiên là thích rồi, tớ còn không rõ năng lực thiết kế của cậu nữa à, cậu đã thiết kế thì chắc chắn rất đẹp, làm sao Dĩnh Nhi không thích được.”

“Thật hả, người làm mẹ là cậu đây đã nói như vậy, thế thì tớ cũng yên tâm.” Trần Châu Ánh cười nói: “Hơn nữa, ngoại trừ chuyện hạt châu chuyển vận ra, tớ còn chuẩn bị quà cho Hải Dương và An An nữa đó.”

“Hải Dương và An An?” Tống Vy bất ngờ: “Sao tớ không biết vậy?”

Trần Châu Ánh khoác tay: “Đây là bất ngờ mà, cho nên tớ mới không nói cho cậu biết. Tớ cho Dĩnh Nhi hạt châu chuyển vận, cũng không thể không chuẩn bị gì cho Hải Dương và An An, bọn nó là ba anh em, đều là con của cậu, cũng không thể trọng bên này khinh bên kia, cho nên tớ chuẩn bị hết luôn.”

Nghe nói như vậy, lòng Tống Vy liền mềm nhũn: “Châu Ánh, cảm ơn cậu nha.”

“Cảm ơn cái gì chứ.” Trần Châu Ánh cười nói: “Mặc dù vị trí mẹ nuôi của Dĩnh Nhi và Hải Dương đã bị Hạ giành mất, nhưng mà tớ là mẹ nuôi của An An mà, cũng coi như là mẹ nuôi của Hải Dương và Dĩnh Nhi, mẹ nuôi tặng quà cho con nuôi, không phải là chuyện nên làm hả. Nếu như cậu cảm thấy ngại thì chờ sau này tớ sinh con, cậu cũng tặng quà cho con tớ đi.”

Tống Vy cười gật đầu: “Được thôi, cứ quyết định như thế, tớ cũng sẽ làm mẹ nuôi của con cậu.”

“Vậy thì tốt quá, con tớ có thể có ba mẹ nuôi có tiền như cậu và Đường tổng, tớ mừng muốn điên đây này.” Hai mắt Trần Châu Ánh liền phát sáng.

Tống Vy dở khóc dở cười: “Cái đồ tham tiền.”

Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc