CHƯƠNG 1798
Người này làm sao mà biết?
Lẽ nào thiết kế này rất nổi tiếng, sớm đã bị người ta nhìn thấy sao?
Nhưng không thể, khi cô ta tìm được ở trên mạng, trên thiết kế rõ ràng viết bản nháp hỏng, lượng truy cập cũng không cao, sao có thể tùy tiện bị người khác nhìn thấy?
Dường như biết Giang Vân Khê đang nghĩ cái gì, Hàn Thư bật cười một tiếng: “Cô không cần nghĩ nhiều, tôi chưa từng nhìn thấy thiết kế này, có điều tôi nghe nói cuộc đối thoại giữa cô và hai người Tống Vy vào buổi sáng, tôi biết cô không biết thiết kế, tham gia cuộc thi là dùng trộm thiết kế của người khác mới có được cơ hội, cho nên tôi bây giờ đương nhiên là biết, thiết kế trong tay cô không phải của cô.”
“Cô quen Tống Vy?” Giang Vân Khê hỏi với giọng sắc bén.
Hàn Thư gật đầu: “Đương nhiên, tôi không chỉ quen, chúng tôi còn là bạn đại học, có điều quan hệ của chúng tôi không tốt, thậm chí hai chúng tôi còn là kẻ thù.”
“Kẻ thù sao?” Giang Vân Khê sững người, sự cảnh giác trong lòng hạ xuống một chút.
Hàn Thư nhếch môi: “Không sai, tôi và Tống Vy là kẻ thù, Tống Vy hại tôi từ một người mẫu người mới đầy triển vọng, biến thành một người mẫu quèn chụp tạp chí hạng ba, cô ta hủy tiền đồ của tôi, hủy cuộc đời của tôi, mối thù này tôi mãi mãi sẽ không quên, cho nên tôi muốn tìm Tống Vy báo thù, tôi cũng muốn khiến cô ta nếm thử tất cả những thứ mà tôi đã trải qua!”
Nhìn hận ý thấu xương trong mắt Hàn Thư, Giang Vân Khê cũng không nhịn được mà rùng mình.
Người này thật sự là có thù với Tống Vy, loại hận ý này khiến người ta nhìn mà nổi da gà.
“Vậy nên cô và Tống Vy có thù, tìm tôi bắt chuyện làm cái gì?” Giang Vân Khê nheo mắt, dò hỏi.
Hàn Thư thu lại hận ý, sờ cằm đánh giá cô ta: “Cô và Tống Vy cũng có thù nhỉ, tôi trước đó đã nghe thấy rồi, vậy nên kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, chúng ta hợp tác thì như nào?”
“Hợp tác sao?” Trong mắt Giang Vân Khê vụt qua một tia kinh ngạc.
Hàn Thư gật đầu: “Không sai, hợp tác, chúng ta cùng nhau hợp tác, chỉnh ૮ɦếƭ Tống Vy, cô cũng biết thân phận của Tống Vy không đơn giản nhỉ, một người muốn đánh cô ta xuống căn bản là người si nói mộng, vậy nên chỉ có hợp tác mới có cơ hội.”
Giang Vân Khê không lên tiếng, cụp mí mắt dường như đang suy nghĩ.
Hàn Thư thấy vậy có chút mất kiên nhẫn, không nhịn được mà thúc giục: “Này, cô rốt cuộc đang do dự cái gì, loại chuyện này có gì phải do dự?”
Giang Vân Khê ngẩng đầu lên: “Ai biết cô có phải là người của Tống Vy, cố ý nói có thù với Tống Vy để lừa tôi, dụ tôi vào bẫy không?”
Hàn Thư đã cười: “Vậy nên cô đang lo lắng cái này sao? Vậy tôi có thể rất chắc chắn nói cho cô biết, tôi không phải, tôi và Tống Vy là thật sự có thù, cô ta hủy hoại cuộc đời của tôi, tôi không Gi*t cô ta, cả đời này tôi ૮ɦếƭ không nhắm mắt, vậy nên cô có thể yên tâm hợp tác với tôi.”
“Cô nói thì nói vậy, nhưng cô tóm lại phải lấy ra chút bằng chứng, chứng minh cô không phải là người của Tống Vy, chứng minh cô và Tống Vy có thù.” Giang Vân Khê khoanh tay nhìn cô ta.
Thật ra trong lòng Giang Vân Khê đã có một chút tin tưởng.
Dù sao hận ý mà vừa rồi người phụ nữ này lộ ra với Tống Vy, thật sự khiến người ta nổi da gà.
Cho nên người phụ nữ này có thù với Tống Vy là thật.
Chỉ là cô ta không quen biết người phụ nữ này, tùy tiện hợp tác, ai biết cuối cùng liệu có bị chơi một vố hay không.
“Cô muốn bằng chứng đương nhiên có thể.” Hàn Thư lấy điện thoại ra, ấn mấy cái sau đó đưa điện thoại qua: “Nhìn thấy rồi chứ? Đây là tình trạng khi diễn ra cuộc thi đấu quốc tế vào 2 tháng trước, lúc đó tôi là người mẫu của một nhà thiết kế cùng nhau tham gia cuộc thi, cuối cùng bị Tống Vy đuổi ra khỏi cuộc thi, sau đó lưu lạc ở trong những nơi chả ra sao!”
Tác giả: Nhiều Tác Giả
Tác giả: Nhiều Tác Giả
Tác giả: Sơn Linh