Chương 1787

Tác giả: Nguyệt Nha

CHƯƠNG 1787

Nhưng cô ta không vui mừng được quá lâu thì bị giọng nói kích động đột nhiên ở bên cạnh cắt đứt.

Cô ta quay đầu nhìn, thấy tuyển thủ có quan hệ không tệ với cô ta, mặt mày rạng rỡ nhảy cẫng lên tại chỗ, trong miệng còn không ngừng nói: “Tốt quá rồi, tôi được phân tới nhóm của nhà thiết kế Tống, ông trời thật là quá yêu tôi rồi ha ha ha.”

Giang Vân Khê nghe thấy lời này, sắc mặt lập tức đen lại.

Tuyển thủ này vậy mà được phân tới nhóm của Tống Vy, vậy nói như thế, cô ta sẽ tách khỏi tuyển thủ này.

Vậy nếu như thế, cô ta về sau phải làm sao?

Chỉ có tuyển thủ này là một ngốc bạch ngọt, khá dễ tiếp xúc, điều mình không biết, hỏi cô ta là được.

Nhưng những tuyển thủ khác, người này cao ngạo hơn người kia, nghe thấy cô ta không có bất kỳ danh tiếng nào thì đều không muốn quan tâm cô ta, vậy nên về sau cô ta muốn hỏi cái gì thì không biết tìm ai.

Vừa nghĩ tới đây, sắc mặt của Giang Vân Khê rất khó coi, nhưng lại không biết làm sao cả.

Dù sao cho dù cô ta phản đối, cũng không có hồi đáp.

“Được rồi, danh sách chia nhóm đã đọc xong, vừa rồi là nhóm nhỏ của mỗi người và người hướng dẫn của mình, bây giờ mời các tuyển thủ đến khu vực nhóm nhỏ của mình, làm quen với người hướng dẫn của mình.” Người chủ trì để danh sách xuống, nói với mọi người.

Sau khi nói xong, anh ta mỉm cười, sau đó cúi người rời đi.

Trần Châu Ánh vặn eo đứng dậy từ chỗ ngồi: “Được rồi Vy Vy, chúng ta qua đó đón tiếp nhóm tuyển thủ nhỏ của chúng ta thôi.”

Tống Vy để chai nước lọc trong tay xuống, mỉm cười gật đầu: “Đi thôi.”

Hai người sánh vai đi về phía khu vực của nhóm của mình.

Vận may của bọn họ không tệ, dưới tay có gần 20 tuyển thủ, trong đó có bốn hạt giống có thiên phú không tồi, những người còn lại, tuy thiên phú không tính là hàng đầu, nhưng trình độ thiết kế cũng không tệ.

Tóm lại, đều là hạt giống có thể bồi dưỡng.

Tống Vy và Trần Châu Ánh sau khi làm quen một vòng với những tuyển thủ này thì bắt đầu giải tán, bảo các tuyển thủ có thể trở về trước rồi.

Dù sao hôm nay chỉ là vòng thi chia nhóm, bây giờ nhóm đã chia xong, đương nhiên không cần thiết ở lại nữa.

Có điều bắt đầu từ ngày mai thì thật sự chính thức thi đấu rồi.

Một cuộc thi, không có thời gian 2-3 ngày, căn bản không quyết định được thắng thua.

Cho nên hôm nay để cho mọi người thư giãn.

“Vy Vy, chúng ta lát nữa ra ngoài ăn cơm đi, nghe nói hương vị đặc sản của nước này khá được.” Trần Châu Ánh nhìn đồng hồ rồi đề nghị.

Tống Vy gật đầu: “Cũng được, rất lâu không có ra ngoài ăn cơm rồi, vậy thì đi thôi.”

“Sảng khoái!” Trần Châu Ánh vỗ tay: “Vy Vy, tớ biết cậu tốt nhất mà, vậy chúng ta đi.”

“Ừ.” Tống Vy mỉm cười đáp một tiếng.

Hai người khoác tay rời nhau hội quán thi đấu, đằng sau có hai vệ sĩ đi theo, cả đoạn đường rất thu hút ánh nhìn.

Đi tới quán cơm đặc sản khá nổi tiếng của đất nước này.

Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc