CHƯƠNG 1781
Tống Vy gật đầu: “Em biết, yên tâm đi, có điều nói ra thì sự thay đổi của Giang Vân Khê thật sự quá lớn, em nhớ khi vừa biết nhau, tuy cô ta cũng không phải là người tốt lành gì, nhưng che giấu tốt, mà bây giờ, cô ta cái gì cũng không che giấu, giống như Lâm Giai Nhi vậy.”
Lúc mới đầu, Lâm Giai Nhi cũng rất biết ngụy tạo, rõ ràng là một ma quỷ, nhưng lại ngụy trang mình thành một chú thỏ trắng yếu ớt, khiến người khác sinh lòng thương xót bảo vệ.
Đến cuối cùng, dáng vẻ chú thỏ trắng đó bị bóc trần thì lộ ra dáng vẻ ghê tởm.
Giang Vân Khê của bây giờ chính là Lâm Giai Nhi trước kia.
Đường Hạo Tuấn nheo mắt hừ lạnh một tiếng: “Cô ta quả thật giống Lâm Giai Nhi, nhưng cô ta không có IQ như Lâm Giai Nhi, cũng không có thủ đoạn như Lâm Giai Nhi, cô ta bây giờ lộ ra bản tính, là cô ta được phú nhị đại đằng sau cô ta tâng lên quá cao, cho nên vứt bỏ lớp ngụy trang.”
Loại người nhu Giang Vân Khê, nói trắng ra, hám tiền, một lòng muốn gả vào hào môn, nhưng lại rêu rao mình không thích người giàu, tạo cho mình một bộ dạng thanh cao, xem thường người giàu, khinh thường người giàu.
Một số người giàu thông minh, đương nhiên nhìn thoáng cái là nhìn ra sự giả tạo của cô ta, nhưng ngoài miệng không nói, bằng lòng chơi với cô ta.
Nhưng loại người giàu này sẽ không bỏ ra quá nhiều cho Giang Vân Khê, nhiều nhất dẫn Giang Vân Khê đi ăn, ra vào một số nơi cao cấp, chứ sẽ không thật sự tiêu tiền ở trên người Giang Vân Khê.
Mà loại khác, chính là người giàu đầu óc có vấn đề, loại tự kiêu tự phụ, loại người này mắt bị mù, sẽ không nghĩ nhiều, cho nên cũng nhìn không ra bộ mặt thật của Giang Vân Khê, ngược lại sẽ cảm thấy loại con gái không yêu tiền như Giang Vân Khê rất khó gặp, rất hiếm, cho nên sẽ dùng tiền để theo đuổi Giang Vân Khê.
Mà Giang Vân Khê, mới đầu có thể sẽ giả bộ từ chối, nhưng về sau sẽ từ từ chấp nhận, hơn nữa sau khi người giàu đó đập tiền càng nhiều, sự thanh cao mà Giang Vân Khê giả bộ cũng sẽ từ từ biến mất, cuối cùng cũng sẽ hoàn toàn lộ ra bản chất giả tạo tham lam, mà một khi lộ ra, Giang Vân Khê sẽ biến thành chính mình trong tình trạng xấu xí, hơn nữa bản thân cô ta sẽ không phát hiện sự thay đổi của mình.
Giang Vân Khê của bây giờ chắc là loại sau, được phú nhị đại dùng tiền đập vào, quên tiếp tục giả bộ, trở nên kiêu ngạo, trở nên cáo mượn oai hùm, ỷ thế Hi*p người.
Mà Giang Vân Khê như vậy, tin rằng rất nhanh sẽ bị phú nhị đại đá.
Nghĩ vậy, môi của Đường Hạo Tuấn nhếch lên lộ ra sự lạnh lùng, nói: “Chỉ cần Giang Vân Khê không ở trong thời gian thi đấu tìm em gây phiền phức thì em không cần quan tâm cô ta, bản thân cô ta sẽ chơi ૮ɦếƭ chính mình.”
“Em biết.” Tống Vy gật đầu.
Sau đó hai vợ chồng lại nói một vài chuyện khác mới lưu luyến cúp máy.
Ngày hôm nay chính là ngày cuộc thi chính thức bắt đầu.
Tống Vy và Trần Châu Ánh đi tới hiện trường cuộc thi, ngồi xuống ở vị trí giám khảo có viết tên mình.
Sau khi ngồi xuống, các tuyển thủ mới lục ᴆục đi vào, tự mình tìm vị trí ngồi xuống.
Lúc này, người chủ trì của ban tổ chức cuộc thi đứng ở trên sân khấu, bắt đầu tuyên bố chủ đề của vòng thi đầu tiên.
Sau vòng thi này, các giám khảo sẽ rút thăm, chọn ra tuyển thủ vào nhóm nhỏ của mình.
Cũng tức là, đây cũng là cuộc thi chia nhóm.
Dưới sân khấu, Giang Vân Khê ngồi ở góc nghe thấy chủ đề cuộc thi mà người chủ trì tuyên bố, cả người đều ngây ra.
Chủ đề, vậy mà còn có chủ đề!
Tác giả: Nhiều Tác Giả
Tác giả: Nhiều Tác Giả
Tác giả: Sơn Linh