CHƯƠNG 1741
“Cậu đang lo lắng điều gì sao?” Tống Vy nhìn cô ấy.
Giang Hạ lau mặt: “Đúng vậy, tớ rất lo lắng, lo rằng cho dù thế nào, tớ cũng không yêu anh ấy, nếu như vậy, tớ ở bên anh ấy sẽ là lợi dụng anh ấy, lợi dụng anh ấy để quên đi Kiều Phàm, lợi dụng anh ấy như một cái bia đỡ đạn cho việc chưa kết hôn mà đã có con.”
Nghe đến đây, Tống Vy im lặng.
Một lúc lâu sau, cô thở dài: “Nếu quả thật như vậy thì việc ở bên anh ta sẽ thành một sự lợi dụng. Cho dù chuyện này là do chính Tô Cẩm Thành đề cập tới, nhưng đối với anh ta, làm vậy cũng rất có lỗi.”
“Đúng vậy, đó là lý do tại sao tớ chưa đồng ý ở bên anh ấy, tớ không muốn liên lụy đến anh ấy, cũng không muốn tổn thương anh ấy, càng không muốn để anh ấy cuối cùng cái gì cũng không có, Vy Vy, cậu nói tớ nên làm gì đây?” Hốc mắt Giang Hạ đỏ lên, trong mắt có tia nước mờ ảo.
Tống Vy khẽ ôm lấy cô ấy: “Được rồi, được rồi, đừng suy nghĩ nhiều nữa, cũng đừng đau buồn, không tốt cho cơ thể và đứa nhỏ. Nói thật, tớ cũng không biết phải nói thế nào, cứ thuận theo tự nhiên đi, nếu thật sự không được, đợi hai ngày sau, anh ta đến thành phố Giang, hai người có thể nói chuyện cho rõ. Nếu anh ta nghe được lo lắng của cậu mà vẫn muốn làm chuyện này, thì tớ cảm thấy cậu có thể thử ở bên anh ta xem sao. Anh ta rất tốt, có lẽ đến cuối cùng, cậu sẽ thật sự yêu anh ta, mọi chuyện đều phải có bước đầu tiên, nếu không, ai biết trước kết quả sẽ ra sao, đúng không?”
Giang Hạ khịt mũi: “Tớ biết, chỉ sợ cuối cùng tớ không có dũng khí bước ra bước này.”
“Vậy cậu phải bỏ ra chút dũng khí, tự sát cậu còn dám, loại chuyện này có nhằm nhò gì? Tóm lại, hai ngày này, cậu suy nghĩ cho thật kỹ, nghĩ kỹ xem cậu có nguyện ý ở bên anh ta không, nếu muốn thì đồng ý, nếu không muốn thì nói rõ với anh ta, dứt khoát từ chối anh ta, biết chưa?” Tống Vy vỗ nhẹ lên đầu Giang Hạ.
Giang Hạ ừ một tiếng: “Tớ biết rồi.”
“Biết là tốt, đừng suy nghĩ nhiều, trước tiên về văn phòng của cậu đi, lâu rồi không đi làm, chắc cậu sẽ không quen, về làm quen một chút.” Tống Vy đứng lên.
Giang Hạ cũng đứng dậy theo, lau khóe mắt, miễn cưỡng nở một nụ cười: “Ừm, tớ biết rồi, Vy Vy, vậy tớ ra ngoài trước đây.”
“Đi thôi.” Tống Vy vẫy tay.
Giang Hạ quay người đi ra ngoài.
Tống Vy quay về phòng làm việc của mình, sau đó cầm điện thoại di động lên gửi tin nhắn Zalo cho Đường Hạo Tuấn, nói cho anh biết là Hạ đã trở về.
Đường Hạo Tuấn đang phê duyệt tài liệu trong phòng làm việc, nhìn thấy di động sáng lên, lông mày anh hơi nhíu lại một chút, sau đó cầm điện thoại di động lên.
Thấy là Tống Vy gửi tin nhắn tới, hàng lông mày đang nhíu chặt lập tức giãn ra, nét mặt cũng trở nên dịu dàng hơn.
Anh mở khóa xem tin nhắn mà cô gửi cho mình, anh thấy Tống Vy nói là Giang Hạ đã trở về thì cũng không có phản ứng gì nhiều, bởi vì anh đã biết từ sớm.
Anh biết là Tống Vy rất quan tâm đến người nhà họ Giang, cho nên anh cũng lo lắng không biết Đường Hạo Minh thông qua người nhà họ Giang để đạt được mục đích của bọn họ, thế là vào cái ngày trở lại thành phố Giang, Trình Hiệp đã sắp xếp vệ sĩ ở gần nhà họ Giang, bảo vệ người nhà họ Giang.
Cho nên, nhất cử nhất động của người nhà họ Giang trong hai ngày nay anh đều biết hết, bao gồm cả cuộc điện thoại giữa Giang Hạ và Tô Cẩm Thành, cùng với nội dung cuộc trò chuyện, anh đều biết hết tất cả.
Tác giả: Nhiều Tác Giả
Tác giả: Nhiều Tác Giả
Tác giả: Sơn Linh