CHƯƠNG 1552
Anh … anh biết cô Gi*t ba mẹ nuôi mình rồi?
Cô ta luôn cho rằng Đường Hạo Tuấn muốn bắt cô ta chỉ vì báo thù cho Tống Vy và hai đứa nghiệt chủng kia, nhưng không ngờ rằng anh đã biết chuyện này!
Đường Hạo Tuấn còn chưa tha cho Lâm Giai Nhi, mà anh lại đá thêm một cước.
Anh không đánh phụ nữ, nhưng người phụ nữ này không phải là phụ nữ, mà thậm chí còn không phải là một con người, cô ta là một con ác quỷ.
“Trả thù cho ba mẹ là một chuyện, tôi sẽ tính sổ kỹ càng phần của Tống Vy và hai đứa trẻ nữa. Nên Lâm Giai Nhi à, cô cứ chờ mà xuống địa ngục đi, lập tức đánh gãy chân cô ta cho tôi!” Đường Hạo Tuấn quát.
Các vệ sĩ gật đầu: “Vâng, Sếp Đường.”
“Đợi đã.”
Lúc này, một giọng nói từ trên cao truyền đến.
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên.
Thì thấy Tống Vy đang đứng trên ban công tầng ba, Đường Hạo Tuấn nhíu mày: “Sao vậy?”
“Hạo Tuấn, em không quan tâm Lâm Giai Nhi thế nào nhưng không cần đánh gãy chân người giúp việc kia đâu. Tuy cô ấy là người của Đường Hạo Tuấn, nhưng cũng đã bảo vệ em không ít lần trong khoảng thời gian này. Nếu không phải cô ấy, em đã bị Lâm Giai Nhi ức Hi*p từ lâu rồi. Vậy nên chỉ cần nhốt cô ấy lại là được, đừng đánh gãy chân.” Tống Vy nhìn Melonna rồi nói.
Melonna vốn đã cúi đầu, nhắm mắt lại chờ đợi số mệnh rồi.
Nhưng nghe được lời này của Tống Vy, cô ta không khỏi mở to mắt, tựa như không ngờ Tống Vy sẽ vì mình mà lên tiếng.
Đường Hạo Tuấn nhìn chằm chằm Melonna, cuối cùng cũng đồng ý yêu cầu của Tống Vy: “Được, trói cô ta lại và mở lưới điện trên cửa phòng nhốt cô ta.”
Anh không đánh gãy chân người này nhưng sau khi nguồn điện được bật lên, người này dù có cởi trói được cũng không thể thoát ra ngoài.
Vì trên cửa có điện, vừa chạm vào sẽ bị điện giật ngay lập tức.
Các vệ sĩ bắt đầu ra tay.
Đầu tiên, họ trói Lâm Giai Nhi và Melonna lại rồi bịt miệng hai người.
Sau khi trói xong, hai vệ sĩ đưa Melonna đi trước, còn Lâm Giai Nhi vẫn ở yên chỗ cũ.
Một trong những vệ sĩ lấy gậy ra. Khi Lâm Giai Nhi kinh hoàng lắc đầu, anh ta đã đập thẳng cây gậy lên chân Lâm Giai Nhi, không phải xương chân mà là xương bánh chè.
Rắc!
Tiếng xương gãy vang lên, lọt thẳng vào tai tất cả mọi người.
Lâm Giai Nhi trợn mắt, cả khuôn mặt đỏ bừng và vặn vẹo vì đau, trán cô ta đầy mồ hôi, trên cổ còn lộ ra cả đường gân xanh, trông vô cùng đáng sợ.
Cuối cùng, cô ta không thể chịu nổi, trợn mắt rồi ngất đi.
Ở trên lầu, Tống Vy sợ tới mức nhắm tịt mắt lại rồi trở về phòng.
Cô còn không dám dùng dao để làm người khác bị thương cơ mà, sao dám nhìn mấy cảnh máu me này được.
Cô chỉ xem một lần mà suýt rớt tim vì sợ, sao có thể dám xem lần thứ hai.
Vậy nên cô đi vào trong rồi chờ đợi kết quả thôi.
Tác giả: Nhiều Tác Giả
Tác giả: Nhiều Tác Giả
Tác giả: Sơn Linh