CHƯƠNG 1540
Tống Vy ném thẳng cái nĩa trong tay xuống đ ĩa, trong mắt hiện rõ vẻ kinh tởm.
Cô sẽ không dùng cái nĩa này thêm lần nào nữa, quá bẩn thỉu.
Đến cả phần ăn sáng còn lại kia, cô cũng cảm thấy rất dơ. Một chút cảm giác thèm ăn cũng không còn.
Thấy ánh mắt ghét bỏ của cô, Đường Hạo Minh sầm mặt xuống. Anh ta đang muốn nói gì đó thì đột nhiên có tiếng bước chân.
Người giúp việc Melonna bê một phần ăn sáng vào phòng ăn rồi đặt xuống trước mặt Đường Hạo Minh: “Ông chủ, mời ngài ăn sáng.”
Đường Hạo Minh chỉ ừ một tiếng: “Lui xuống đi, nhớ trông chừng Lâm Giai Nhi thật tốt.”
“Vâng.” Người giúp việc gật đầu rồi quay lại nhà bếp.
Thấy Đường Hạo Minh nhắc tới Lâm Giai Nhi , Tống Vy bèn hỏi: “Anh không trách việc tôi bảo Melonna đuổi Lâm Giai Nhi sang phòng bếp sao?”
Đường Hạo Minh nhấp một ngum cà phê rồi cười: “Sao tôi lại trách em? Lần trước em đã nói là không muốn ngồi ăn với Lâm Giai Nhi mà. Chỉ cần em dùng phòng ăn thì Lâm Giai Nhi bắt buộc phải xuống nhà bếp. Tôi đã đồng ý rồi, không phải đồng ý một lần, mà là mãi mãi. Em hiểu chưa?”
Hai mắt Tống Vy hơi loé lên, cô im lặng không đáp.
Đường Hạo Minh đặt tách cà phê xuống rồi cầm dao nĩa lên: “À đúng rồi, em có biết tại sao đêm qua tôi không quay về không?”
Tống Vy nâng ly lên rồi nhấp một ngụm sữa: “Không biết, cũng không có hứng thú.”
“Không, chắc chắc em sẽ có hứng thú.” Đường Hạo Minh ngẩng đầu nhìn cô: “Không phải em luôn muốn biết về tổ chức sau lưng tôi và muốn giúp bạn em tìm ra kẻ đã Gi*t hại ba mẹ cậu ta sao?”
Nghe tới đây, mặt Tống Vy biến sắc, cô duỗi thẳng người.
Thấy thế, Đường Hạo Minh mỉm cười: “Em thấy chưa, tôi đã bảo là em nhất định sẽ có hứng thú mà. Hôm qua tôi đã về tổ chức một chuyến để giúp em tra rõ ngọn ngành rồi.”
“Cái gì?” Tống Vy kinh ngạc nhìn anh ta. “Anh..anh tra được rồi? Ai đã Gi*t ba mẹ của bạn tôi?”
“Em đừng kích động.”Đường Hạo Minh đè tay cô xuống.
Tống Vy sững người, rất nhanh sau đó, cô đã bình tĩnh lại.
Đúng vậy, cô kích động làm gì?
Cô kích động rồi thì anh ta sẽ nói cho cô chân tướng sao?
Chắc chắn là không rồi. Mà dù anh ta muốn kể cho cô thì chắc chắn cũng sẽ đòi cô làm gì đó.
Thế nên, cô không nên hỏi anh ta.
Có vẻ Đường Hạo Minh cũng đoán được Tống Vy đang nghĩ gì, anh ta thở dài: “Tống Vy, em nghĩ thế khiến tôi đau lòng lắm đấy. Tôi không đáng tin vậy sao? Lần trước tôi đã nói là sẽ điều tra giúp em, em cảm thấy tôi sẽ nhân cơ hội này mà đưa ra yêu cầu gì đó nên đã từ chối tôi đúng không. Nhưng sau đó tôi vẫn giúp em điều tra mọi chuyện. Nghĩa là sao, nghĩa là tôi đang nghiêm túc, tôi muốn vì em làm chút việc gì đó chứ không phải muốn đòi thứ gì từ em.”
Khoé miếng Tống Vy hơi giật giật: “Xin lỗi, tôi không tin chuyện miễn phí trên đời. Vậy nên tôi không tin anh sẽ giúp tôi vô điều kiện.”
Đường Hạo Minh cau mày, sau đó thở dài một hơi: “Em tin tôi một lần thôi cũng khó thế sao. Thôi vậy, nếu em đã không tin thì tự tôi chứng minh là được, tôi cũng không mập mờ nữa. Mười năm trước, tổ chức của tôi bí mật tuyển chọn một nhóm nhân tài, trong đó có các nhà khoa học, y học, nghiên cứu,…Người đứng ra tuyển chọn là đường chủ của môt đường khẩu trong Tổ Chức Ám chúng tôi.”
Tổ Chức Ám?
Tác giả: Nhiều Tác Giả
Tác giả: Nhiều Tác Giả
Tác giả: Sơn Linh