CHƯƠNG 1415
Tiểu Vương cười he he hai tiếng, cuối cùng không úp mở nữa, mở miệng nói: “Cô ta buổi trưa hôm đó tránh người chạy lên tầng trên cùng tìm tổng giám đốc, sau đó trợ lý Trình không lâu sau thì đến bộ phận vệ sinh dạy dỗ giám đốc bộ phận vệ sinh.”
“Thì ra là như vậy, chẳng trách giám đốc nhìn Tiểu Giang không thuận mắt, chúng tôi còn rất tò mò buổi sáng còn tốt đẹp, sao sau buổi trưa lại như vậy, không ngờ nha.” Bác gái vừa rồi quan tâm Giang Vân Khê lập tức hiểu ra, sau đó trong lòng dấy lên sự khinh bỉ đối với Giang Vân Khê.
Lại là một người vọng tưởng trèo cao, người như vậy đến đâu cũng khiến người ta ghét.
Mọi người trong nhà ăn cũng biết rõ Giang Vân Khê rốt cuộc là người như nào, trong mắt đều là sự khinh thường.
Bọn họ đã quyết định, tiếp theo xa cách Giang Vân Khê, quyết định không nên tiếp xúc với người như này, tránh vận xui ám người.
Ở nước ngoài, trải qua hành trình bay mười tiếng, nhóm người Tống Vy cuối cùng cũng đến bệnh viện.
Hạ Bảo Châu hôm nay không cần làm người mẫu của Trần Châu Ánh, ở biệt thự nghỉ ngơi, sau đó biết được đám người Tống Vy sắp qua thăm An An, Trình Hiệp cũng sắp tới, lại vội vàng sửa soạn đến bệnh viện đợi bọn họ.
Đợi nửa tiếng thì đợi được Tống Vy, vui mừng giang hai tay ôm lấy.
“Vy Vy, tớ rất nhớ cậu!” Hạ Bảo Châu ôm Tống Vy xoay một vòng.
Tống Vy bị cô ấy xoay có hơi chóng mặt, nhưng cũng không kêu cô ấy buông mình ra.
Bởi vì Tống Vy biết, Hạ Bảo Châu nhìn thấy cô là rất vui!
Đường Hạo Tuấn và Trình Hiệp ở một bên lại không vui.
Sắc mặt của Đường Hạo Tuấn đen xì, Trình Hiệp rõ ràng cũng ghen khi bạn gái của mình ôm người khác, cho dù người đó là nữ, còn là bà chủ của mình, trong lòng anh ta cũng chua loét.
Ai kêu bạn gái trước giờ không có ôm anh ta nhiệt tình như vậy.
Haizz…
“Được rồi, ôm vậy là được rồi, mau buông ra!” Đường Hạo Tuấn nhíu mày, không vui mà nói với Hạ Bảo Châu.
Trình Hiệp cũng vội vàng gật đầu tán thành.
Hạ Bảo Châu nhìn thấy động tác của bạn trai mình, có hơi dở khóc dở cười.
Cô làm sao không biết, cô ôm Vy Vy sẽ khiến hai người đàn ông này ghen chứ.
Thật là, ghen cả với phụ nữ, cũng không ai như vậy!
“Được rồi, tôi buông ra.” Hạ Bảo Châu vội buông Tống Vy ra.
Đường Hạo Tuấn kéo cổ tay của Tống Vy đến bên cạnh anh, sau đó lại nháy mắt với Trình Hiệp, ý bảo Trình Hiệp mau chóng dẫn Hạ Bảo Châu đi.
Mắt của Trình Hiệp chợt sáng lên, lập tức hiểu ý, kéo Hạ Bảo Châu rồi nói với Đường Hạo Tuấn: “Vậy tổng giám đốc, chúng tôi cáo từ trước, có chuyện gì thì gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào.”
Đường Hạo Tuấn ừ một tiếng.
Trình Hiệp nhìn sang Hạ Bảo Châu: “Chúng ta đi thôi, không làm phiền đám tổng giám đốc nữa.”
Hạ Bảo Châu chỉ mong vậy, vội gật đầu: “Đi đi đi, bây giờ đi, mau đi.”
Tác giả: Nhiều Tác Giả
Tác giả: Nhiều Tác Giả
Tác giả: Sơn Linh