Chương 1321

Tác giả: Nguyệt Nha

CHƯƠNG 1321

“Vâng.” Trình Hiệp xách cái túi trên bàn lên rồi xoay người rời đi.

Tống Vy ôm lấy cánh tay của Đường Hạo Tuấn: “Anh đó, em biết là anh xem trọng Trình Hiệp nhưng đôi khi anh cũng phải suy nghĩ cho người ta chứ. Anh ấy sắp 30 rồi, khó khăn lắm mới hết độc thân. Anh đã không cho người ta và bạn gái thời gian để bồi dưỡng tình cảm thì thôi chứ còn bóc lột anh ấy nữa.”

“Anh bóc lột cậu ta hồi nào?” Đường Hạo Tuấn không phục.

Trình Hiệp là cấp dưới của anh, không phải là nên nghe theo lệnh của cấp trên sao?

Có thể nói Tống Vy vô cùng hiểu chồng mình. Chỉ cần nhìn vào mắt là cô có thể hiểu anh đang nghĩ gì. Cô chỉ cười lắc đầu: “Anh đó, còn nói là không chèn ép trợ lý Trình. Trong giờ làm việc, anh bảo trợ lý Trình làm này làm nọ thì còn được, chứ hết giờ làm mà còn sai khiến người ta. Quan trọng nhất là, nhiều khi anh còn yêu cầu người ta làm việc vào tối muộn, đây còn không phải là bóc lột sao?”

“……” Đường Hạo Tuấn nghẹn họng.

Đúng là chỉ cần anh muốn phân phó chuyện gì thì dù có phải là giờ nghỉ hay không thì anh đều trực tiếp gọi điện cho Trình Hiệp.

Nhiều năm qua, anh đã sớm quen với chuyện này rồi, vậy nên cũng không thấy có gì sai.

Hơn nữa Trình Hiệp cũng chưa hề than thân trách phận, nên anh càng không cảm thấy mình đã làm sai.

“Nên chồng à, anh cũng có thể thử để người khác xử lý công việc, đừng dồn hết việc cho trợ lý Trình. Anh cũng nói rồi mà, qua một thời gian nữa trợ lý Trình sẽ bị phái đi nơi khác. Lỡ như người ta trở thành giám đốc của công ty con thì chẳng lẽ mỗi khi có việc thì anh sẽ gọi anh ấy về sao?” Tống Vy chọt chọt trán Đường Hạo Tuấn.

Anh nắm lấy tay cô rồi hôn lên: “Được rồi, em nói nhiều như vậy không phải là vì muốn anh cho Trình Hiệp và Hạ Bảo Châu thêm chút thời gian riêng tư sao.”

“Bị anh phát hiện ra rồi?” Tống Vy cười, đường hoàng thừa nhận.

Đường Hạo Tuấn ôm cô rồi đặt cô ngồi trên đùi mình: “Em nói rõ ràng như vậy, ai mà không nhìn ra chứ, là Hạ Bảo Chân nhờ em nói à?”

“Cũng không phải, là ý của bản thân em. Từ khi họ hẹn hò, thời gian bên nhau của hai người quá ít, vậy nên em mới giúp họ thôi.” Tống Vy ngoan ngoãn dựa vào lòng anh.

Đường Hạo Tuấn suy nghĩ vài giây: “Anh biết rồi, tối nay anh sẽ liên lạc với bộ phân nhân sự, bảo họ bồi dưỡng thêm vài trợ lý.”

Như vậy thì sau khi Trình Hiệp đi sẽ lập tức có người lấp chỗ.

“Chồng em tốt nhất.” Tống Vy ôm lấy cổ của Đường Hạo Tuấn rồi hôn lên môi anh.

Ánh mắt của Đường Hạo Tuấn hơi tối lại. Đợi cô hôn xong, chuẩn bị buông ra thì anh liền giơ tay lên, đè chặt đầu cô rồi tiếp tục hôn sâu.

Trên sofa phía sau, hai đứa trẻ lần lượt tỉnh dậy.

Nhìn thấy cảnh này, Tống Dĩnh Nhi vừa muốn lên tiếng thì bị Tống Hải Dương bịt miệng, c ậu nhỏ giọng: “Suỵt, đừng lên tiếng, chúng ta cứ tiếp tục giả vờ ngủ đi, đừng để ba mẹ phát hiện. Nếu không mẹ sẽ xấu hổ mà đẩy ba ra, còn ba sẽ đổ tội cho chúng ta.”

Tống Dĩnh Nhi vội gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

Sau đó Tống Hải Dương buông tay ra, cả hai lặng lẽ nằm xuống, nhắm mắt giả vờ ngủ.

Hai đứa trẻ cứ tưởng động tác của mình đã rất nhẹ nhàng rồi nên không bị Đường Hạo Tuấn và Tống Vy phát hiện.

Nhưng thực ra cả hai đều đã nhận ra từ sớm.

Tống Vy hành động hệt như Tống Hải Dương nói, xấu hổ tới mức mặt đỏ hết cả lên, rồi định đẩy Đường Hạo Tuấn ra.

Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc