CHƯƠNG 1306
“Ý của cô là, người giội nước muốn phá hủy bản thiết kế của chúng ta, để chúng ta không thể nộp thiết kế đúng hạn, sau đó trực tiếp bị loại?” Trần Châu Ánh lập tức đứng lên, âm thanh cũng cao hơn.
Tống Vy gật đầu: “Đúng vậy, chỉ có khả năng này thôi, hơn nữa bây giờ chỉ còn mười mấy phút nữa là hết hạn nộp, chúng ta hoàn toàn không thể vẽ xong trong vòng mười mấy phút được.”
Không, phải nói là cô có thể, dù sao trong đầu có ký ức, trực tiếp vẽ lại một lần nữa là được.
Nhưng Trần Châu Ánh không được, bản vẽ trang sức của Trần Châu Ánh cực kỳ phức tạp, hơn nữa ngoài vòng cổ, còn có cả vòng tay, bông tai,… Những thứ này cộng lại, không có hai tiếng thì không thể xong được.
“Quá đáng, bọn họ đúng là khinh người quá đáng!” Trần Châu Ánh tức giận đến run người, nghiến răng nghiến lợi nói: “Nhất định là Jason!”
“Không, không phải anh ta, rõ ràng bàn tay kia là tay phụ nữ. Tina nói đúng, ngoại trừ Jason, có thể vẫn còn người muốn đối phó với chúng ta, dù sao chúng ta cũng là người được đề cử cho giải quán quân mà, chỉ cần loại được chúng ta, xác suất đoạt quán quân của bọn họ sẽ lớn hơn một chút.” Tống Vy híp mắt nói.
Trận đấu trước đó, ngoài Tống Huyền làm mấy chuyện phá hỏng kia ra, còn lại đều rất hòa thuận, không xảy ra chuyện dơ bẩn gì.
Nhưng bây giờ đến trận chung kết, những yêu ma quỷ quái này bắt đầu xuất hiện.
Tuy trong này có bọn Lâm Giai Nhi và Đường Hạo Minh châm ngòi, nhưng cô tin chắc, cho dù không có thì những nhà thiết kế này vẫn sẽ làm như vậy thôi.
Bởi vì bất kể người nào trong cuộc thi cũng đều không thể vẫn luôn bình tĩnh, luôn kiềm chế được nội tâm đen tối, cuối cùng vì thắng lợi mà xuống tay với người khác.
“Chờ đi, chờ tôi điều tra ra là ai, bọn họ xong đời rồi.” Trần Châu Ánh đỏ mắt nói.
Tống Vy mệt mỏi xoa ấn đường: “Chuyện này, đúng là chuyện này chưa xong mà chuyện khác đã ập đến.”
Đường Hạo Minh và Lâm Giai Nhi đi rồi, nhưng bọn họ để lại một mồi lửa phiền phức, đã bắt đầu bùng cháy hừng hực.
“Vy Vy, bây giờ chúng ta nên làm gì đây, không giao được bản thiết kế, chúng ta sẽ bị loại thật đấy!” Trần Châu Ánh cắn môi nhìn Tống Vy, đặt toàn bộ hy vọng lên người cô. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Tống Vy vỗ mu bàn tay cô ấy: “Đừng lo lắng, đừng quên, lúc hoàn thành xong bản thiết kế, chúng ta có scan vào máy tính để phòng sơ suất, bây giờ tôi gọi điện cho Hạo Tuấn, bảo anh ấy gửi bản scan tới đây, sau đó chúng ta qua chỗ người phụ trách in ra là được.”
Nghe vậy, Trần Châu Ánh không hoảng hốt nữa mà nở nụ cười: “Tốt quá, thế mà tôi lại quên mất chuyện này. Nhanh lên Vy Vy, cô mau gọi cho tổng giám đốc Đường đi, tôi muốn nhìn xem, đến khi chúng ta nộp bản thiết kế lên, người giội nước chúng ta sẽ có biểu cảm gì, là kinh ngạc hay không cam lòng đây nhỉ.”
Chỉ cần mục đích của người kia không đạt được, vậy nhất định sẽ thay đổi sắc mặt.
Đến lúc đó, bọn cô chỉ cần chú ý xem người nào thay đổi sắc mặt nhiều nhất là được, chắc chắn người đó chính là người giội nước.
Tống Vy ừ một tiếng, lấy điện thoại ra rồi gọi cho Đường Hạo Tuấn.
“Alo.” Đường Hạo Tuấn đang ở biệt thự với hai đứa nhóc, nhận được điện thoại thì lập tức đi ra ban công.
“Hạo Tuấn, anh lấy máy tính của em ra, mở thư mục sao lưu tài liệu, sau đó gửi cho em file tài liệu mới nhất trong đó.” Tống Vy vội vàng nói.
Nghe vậy, Đường Hạo Tuấn nhướng mày: “Sao thế? Sao vội vậy?”
Tác giả: Nhiều Tác Giả
Tác giả: Nhiều Tác Giả
Tác giả: Sơn Linh