CHƯƠNG 1100
Mọi người đứng lên, líu ríu hỏi han.
Tống Vy mỉm cười đưa bánh ngọt và cà phê trong tay cho mọi người: “Tôi trở về thăm một chút. Nè, đây là trà chiều.”
“Cảm ơn tổng giám đốc Tống.”
Mọi người cười nói cảm ơn xong, bắt đầu chia nhau cà phê và bánh ngọt.
Trong văn phòng, Giang Hạ nghe tiếng ồn ào ở bên ngoài, khó hiểu chau mày: “Có chuyện gì vậy?”
Giang Hạ đặt điện thoại xuống, đứng dậy ra ngoài, muốn xem thử đã xảy ra chuyện gì, sao lại hò hét ầm ĩ như vậy?
Nhưng rồi không ngờ, cô ấy lại nhìn thấy Tống Vy.
“Vy… Vy Vy?” Giang Hạ không dám tin dụi mắt mình.
Tống Vy quay đầu cười với cô ấy: “Giang Hạ, tớ về rồi.”
“Sao cậu đã về rồi?” Giang Hạ vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ đi tới, kéo tay của Tống Vy rồi quan sát kỹ lưỡng: “Không phải cậu đang thi à? Cuộc thi diễn ra trong ba tháng lận đấy, chưa tới một tháng mà cậu đã về rồi, lẽ nào bị loại rồi hả?”
Cô ấy vừa dứt lời, cả văn phòng đều yên lặng, đám đông không uống cà phê với ăn bánh ngọt nữa, lo lắng nhìn sang Tống Vy.
“Tổng giám đốc Tống, chẳng lẽ cô thật sự bị loại rồi ư?”
Nếu Tống Vy bị loại thì ai đau lòng nhất, đương nhiên là họ rồi.
Vì tổng giám đốc Tống tham gia cuộc thi quốc tế sẽ khiến mấy nhà thiết kế nhỏ như bọn họ cũng nổi theo, nhiều mẫu thiết kế sẽ bán được giá cao.
Nếu tổng giám đốc Tống bị loại, điều này cũng có nghĩa là họ không thể tiếp tục hưởng ké danh tiếng của cô ư?
Tống Vy thấy ánh mắt lo lắng và quan tâm của mọi người, dở khóc dở cười lắc đầu: “Không phải. Tôi chỉ về thăm mọi người thôi, sau đó vẫn phải quay về tiếp tục cuộc thi mà.”
Mọi ngời nghe xong liền thở phào nhẹ nhõm: “Tôi đã nói mà, tổng giám đốc Tống giỏi như vậy, sao có thể bị loại được chứ?”
“Đúng vậy đúng vậy.” Mọi người lại tiếp tục ăn uống.
Giang Hạ kéo Tống Vy vào văn phòng mình: “Vy Vy, cậu nói thật cho tớ biết, rốt cuộc có chuyện gì mà cậu phải chạy về đây thế? Làm vậy không giống cậu chút nào.”
Tâm trạng của Tống Vy chùng xuống, hơi thở xung quanh cũng trở nên lạnh lẽo.
Giang Hạ chớp mắt: “Vy Vy, có phải đã xảy ra chuyện lớn rồi không?”
“Dĩnh Nhi nhập viện rồi, Hải Dương cũng bị thương.” Tống Vy khó khăn lên tiếng trả lời.
Giang Hạ hô toáng lên: “Cái gì? Sao hai đứa nó lại… xảy ra sự cố gì sao?”
“Không phải sự cố, là do người khác làm, là Lâm Giai Nhi làm.” Tống Vy siết chặt tay, nói: “Lâm Giai Nhi được Mạnh Ngọc thả ra, kiên quyết muốn đối phó với tớ. Tớ không ở trong nước nên cô ta ra tay với hai đứa trẻ.”
Giang Hạ nghiến răng nghiến lợi: “Người phụ nữ lòng dạ ác độc kia. Được cả bác sĩ Mạnh nữa, đầu óc mụ mị rồi đấy à à?”
Tác giả: Nhiều Tác Giả
Tác giả: Nhiều Tác Giả
Tác giả: Sơn Linh