Lọ lem bướng bỉnh - Chương 36

Tác giả: Carole Mortimer

“Nhưng tất nhiên chị phải nắm lấy nó”, nàng cương quyết nói với May. “Chị không thể từ chối.” Nàng lầm bầm phản đối khi thấy chị gái vẫn nghi ngờ.
“Chị nói là... có thể.” May nhăn nhó. “Chị cần thời gian suy nghĩ kỹ càng”, cô tự vệ trước cái nhìn trách cứ của January. “Xét cho cùng, đó là một bước ngoặt quan trọng.”
“Nhưng nếu chị thành công...!”
“Chị không chắc mình có muốn thế hay không. Không phải theo cách này”, May nói thêm một cách khó khăn.
“Nhưng chị đã nghĩ về nó đúng không?” January khăng khăng.
“Ừ”, chị nàng thở dài. “Bây giờ em lại bị mất việc và chúng ta lại đang có một đề nghị mua trang trại... Tất cả dường như đều dẫn đến một thứ, có thể đó là điều chúng ta phải làm. January, chị không biết. Hoàn toàn không biết.” Cô yếu ớt lắầu.
January biết rằng cá nhân nàng ghét phải nói với Max là họ đã thay đổi ý kiến và chấp nhận đề nghị của Jude Marshall, cũng như ghét vẻ mặt đắc thắng của gã khi nghe thấy điều này. Nhưng May xứng đáng được nhận cơ hội này phải không...?
“Chúng ta hãy đợi xem ý kiến của March thế nào nhé?” January đề nghị, dù tin chắc March cũng đồng tình với nàng.
Là chị em nên bọn họ luôn quan tâm, săn sóc đến nhau, nhưng May luôn giữ vai trò trụ cột, là người chịu trách nhiệm chính trong nhà. Hoàn toàn công bằng khi cô có cơ hội được làm điều gì đó cho riêng mình.
Việc Max đến trang trại vào buổi chiều, thông báo gã sẽ quay lại Mỹ cùng với lời khuyến cáo Jude Marshall nên xây dựng khu liên hợp xung quanh và chừa trang trại nhà Calendar ra là điều mà cả nàng và May đều không tưởng tượng nổi!
Nhưng gã đủ khôn ngoan để nhận ra cả January và May đều không tỏ ra vui mừng với thông tin này. Gã nheo mắt nhìn chị em khi cả ba đang đứng trong căn bếp ấm áp. “Đó chính là điều các cô muốn phải không?”, gã khó chịu.
“Đúng vậy”, May thận trọng trả lời.
“January?”, gã căng thẳng lên tiếng, đôi mắt xanh quyến rũ.
Nàng miễn cưỡng chạm vào ánh mắt gã, khó chịu nhận ra gã đẹp trai làm sao trong bộ com lê đen và áo sơ mi trắng. Nhưng nàng cũng nhớ rõ những lời đã nói với gã đêm qua và sự rút lui cay đắng mà chị em nàng dự định sẽ làm.
Nhưng đó là vì May phải không...?
“Đó là điều chúng tôi muốn, đúng vậy”, nàng chậm rãi xác nhận.
Mắt gã nheo lại. “Nhưng các cô đã thay đổi ý định rồi đúng không?”, gã sắc sảo phỏng đoán.
January nhìn May cầu xin, biết rõ nàng không thể trả lời. Nàng chắc chắn không thể!
“Đúng, chúng tôi... đang suy nghĩ về nó”, chị nàng trả lời Max qua loa.
Max nhìn hai chị em vẻ không tin, lắc đầu, hoàn toàn không hiểu được điều gì diễn ra trong đầu họ.
Giống như gã, January thừa nhận với cái cau mày âm thầm.
Đàn bà, đến bao giờ gã mới hiểu được họ? Max kinh ngạc nhìn cả May và January.
Gã đã mất ngủ cả đêm qua, lặp đi lặp lại trong đầu từng lời January đã nói, dằn vặt bản thân vì đã vi phạm lời thề không cho phép ai chen vào cuộc đời gã, không bao giờ quan tâm quá nhiều đến ai để họ có thể khiến gã tổn thương.
Bởi January đã làm tổn thương gã đêm qua. Khiến gã đau đớn hơn bất kỳ nỗi đau nào từ trước đến nay.
Cuối cùng, gã quyết định điều duy nhất có thể làm là quay về Mỹ, giải thích tình hình với Jude và để mặc anh ta tiếp tục nếu còn quan tâm. Một điều mà Max cực kỳ chắc chắn là: Gã không thể làm gì hơn được nữa...
Và bây giờ, có vẻ như chị em nhà Calendar đã thay đổi ý định và muốn bán trang trại!
Dù không có ý làm vậy nhưng gã đột ngột ngồi xuống ghế, nếu cần thì gã có thể ngồi chờ cả ngày để yêu cầu thái độ đúng mực từ January! “Liệu ai có thể vui lòng nói cho tôi biết chuyện gì đang diễn ra không?”, gã mệt mỏi gợi ý và không chỉ kiệt sức vì thiếu ngủ.
“Dùng chút cà phê nhé.” May rót cà phê vào một cái ly và đặt trước mặt gã.
Rượu whisky có lẽ sẽ tốt hơn, Max cau mày thầm nghĩ, nhưng vẫn uống một ngụm cà phê nóng. “Sao?”, gã đành giục giã khi thấy cả hai chị em dường như đều không có ý định nói gì cả.
“Tôi chỉ nói là chúng tôi đang suy nghĩ thôi, Max”, May nôn nóng nhắc lại. “Hoàn cảnh đã thay đổi...”
“January đã cho tôi biết đêm qua, mọi chuyện xảy ra quá đột ngột!”, gã gật đầu gọn lỏn.
May ném cho January cái nhìn dò hỏi sắc lẹm, January trả lời bằng cái lắc đầu cảnh giác.
“January nghỉ việc tạm thời không phải là hoàn cảnh mà cô đang nói đến sao”, Max chậm chạp nhận ra, nheo mắt suy nghĩ. “Có thể nói cho tôi không?”, gã nhẹ nhàng gợi ý.
“Không!” January gắt lên.
“Được”, May kiên quyết phản đối, cau mày nhìn January. ‘‘Em không được bắn sứ giả đâu”, cô khiển trách em gái một cách hài hước.
Max nhếch miệng cười, “Tôi sẵn lòng nán lại và đợi một trong số các cô bắn Jude!”.
“Tôi đoán vậy”, January ghê gớm đáp trả. “Nhưng, chẳng phải anh đang chuẩn bị chạy về Mỹ đó sao?”, nàng khinh khỉnh nói thêm.
Lúc này điều mà gã muốn làm nhất là giữ nàng nằm ngang đầu gối và đánh một cái thật mạnh vào ௱ôЛƓ. Gã biết May đã đoán đúng ý nghĩ này qua nụ cười trêu chọc cô dành cho gã!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay