“Đây là phó tổng sao? Muốn một mình ở lại tăng ca? Ngươi xác định ngươi đã muốn kết hôn sao?”
Thiệu Chi Ung không một chút do dự ,giơ tay trái lên, chìa nhẫn ra, chứng minh rằng mình đã kết hôn. Không có tuần trăng mật cũng không, không có hôn lễ hoành tráng, có vẻ rất bận rộn với hành trình công tác, tân hôn ngày hôm sau liền đi công tác, trở về cũng không có gì thay đổi,vẫn tăng ca tới khuya. Cùng là nữ nhân, Fiona có phần cảm thấy đáng thương cho tân nương tử.
“Phó tổng, ngươi như vậy thực không có được, nữ nhân vốn muốn được yêu thương, sẽ cùng chung sống và bầu bạn với ngươi cả đời, ngươi hôm nay có phải hay không nên về nhà sớm một chút?”
“Ngươi vốn là nhận tiền lương của ta hay của vợ ta?”.
“Ta là đứng ở lập trường của nữ nhân, ngươi không về, những người khác cũng không dám tan tầm, ngươi đã kết hôn, còn những người khác cũng chưa có kết hôn đâu, ngươi coi như làm điều tốt, hôm nay cho mọi người tan tầm sớm đi,đ ừng để cho họ tương lai giống ta, tới 40 tuổi mới sinh con đầu lòng, cao tuổi mà sinh con thực sự rất vất vả, còn…….”
Nói còn chưa xong, mặt nàng trở nên căng thẳng, có chút khó chịu , lấy tay sờ bụng.
“Làm sao vậy, có phải cảm thấy không thoải mái?” Thiệu Chi Ung khẩn trương hỏi.
Fiona cười khổ: “Không có việc gì, chỉ là đứa trẻ đang đạp thôi”.
“Ngươi chờ một chút, ta kêu lái xe đưa ngươi về, không phải đi tàu điện ngầm nữa.”
“Phó tổng có thành ý như vậy , hay là ngài đưa ta về nhà thì tốt hơn” Cả công ty có mình nàng không sợ hắn.
Thiệu Chi Ung nheo nheo đôi mắt lai: “Ngươi rốt cuộc đã nhận hối lộ của bao nhiêu người?”
“Không nhiều lắm, mỗi người cho con ta một tá sữa bột mà thôi” Thư ký riêng cười khai.
Thiệu Chi Ung bất đắc dĩ lắc đầu cười, quên đi, dù sao công việc trong tay xử lý cũng đã gần xong, hôm nay nể mặt bà bầu, hắn thu thập mọi thứ, cầm áo khoác và chìa khóa lên : “Đi thôi, ta đưa ngươi về”.
“Được thôi, được thôi, tăng ca nhiều chán lắm, về nghỉ ngơi sớm một chút không tốt hơn sao?”.
“Ngươi rốt cuộc được phái tới đây làm gian tế hay sao?”.
Nàng không phải gian tế, nàng chính là cảm thấy hắn rất vất vả,về sớm một chút không khí gia đình ấm áp, nói không chừng tâm tình tôt lên , bọn họ mới có ngày yên lành. Vì mọi người, nàng hôm nay chấp nhận hy sinh một chút. Trời ạ, nàng làm sao có thể tốt như vậy, thật sự không thể nào nói nổi.
Xe ngừng lại ở một cái ngõ nhỏ, đem thư ký to gan lớn mật đuổi về nhà.
“Phó tổng, tiếp theo muốn đi đâu?”Lái xe cẩn thận hỏi.
Vốn đã làm lái xe nhiều năm, ít khi thấy Thiệu Chi Ung rời công ty sớm như vậy, cho dù là có, cũng đều là vì xã giao công việc, vấn đề là hôm nay, không có nhận được thông tin , nên không biết hắn muốn đi đâu.
Ý thức được trong lòng lái xe đang hoang mang, Thiệu Chi Ung vốn định bảo đưa hắn trở lại công ty, nhưng nghĩ kĩ vẫn là về nhà tốt hơn, như vậy lái xe cũng được tan tầm sớm hơn. Vì thế, giọng hắn khàn khàn,thản nhiên nói : “Về nhà”.
“Gì?”. Lái xe khó nén nổi sự kinh ngạc.
Nhìn qua kính chiếu hậu, Thiệu Chi Ung nhìn thấy biểu tình không thể tin của lái xe,nhịn không được tự trêu trọc bản thân, xem ra trong mắt mọi người, xem ra hắn là một người cuồng công việc, không biêt tới lúc trở về nhà, Bạc Khả Di có phải hay không cũng bị dọa đến nói không ra lời? Nghĩ tới vẻ mặt nàng ngu si nhìn hắn,hắn thật không nhịn cười được,nghĩ tới mấy ngày nay ở chung cùng nàng, cảm thấy hai người trong lúc đó tình cảm càng ngày càng tôt. Nhìn đông hồ, mới có 7 giờ ,vẫn còn sớm, không bằng cùng nàng ra ngoài dùng bữa tối,chợt có ý nghĩ đó, hắn phân phó lái xe : “Gọi điện về nhà giúp ta,nói phu nhân thay đò rồi cùng ta ra ngoài dùng bữa tối.”
“Vâng”
Tiền hôn, bọn họ cùng nhau ra ngoài ăn cơm tổng cộng 5 lần, nhưng không giống với hôm nay,hắn rất mong chờ,nàng rất gầy, hôm nay nhất định phải bảo nàng ăn nhiều một chút.
Lái xe gọi điện, chuông reng cả buổi, lại không có người nghe “Phó tổng, phu nhân hình như không có nhà ,gọi điện cả buổi mà không có ai nghe máy.”
Không có người tiếp? Chẵng nhẽ nàng lại chạy đi đâu? Nàng đang làm gì? Hắn tự hỏi chính mình, lại phát hiện bản thân không có câu trả lời, bình thường nàng thích gì, thích đi những nơi nào, hắn căn bản không hề biết.
Tâm tình hắn đột nhiên trở nên lạnh: “Quên đi, trực tiếp đi về nhà”
“Vâng”
Cái cô Fiona này cũng thật là, giựt dây hắn tan tầm về nhà bồi lão bà, nhưng căn bản là lão bà không cần hắn phải bồi. Nghĩ đến, trong lòng hắn bất chợt cảm thấy không vui.
Không tới nửa tiếng, xe đã về tới nha, Thiệu Chi Ung xuống xe,vừa mới đi vào đại sảnh,người bảo vệ trông thấy hắn,vội vàng chào thân thiện.
“Xin chào Thiệu tiên sinh, hôm nay có vẻ về sớm nha”
“Xin chào. Hắn đương nhiên biết là sớm, bình thường lúc này hắn còn đang tăng ca tại công ty, chính là hắn không rõ, ngày thường chỉ biết hơi cúi đầu gật chào hỏi bảo vệ, hôm nay làm gì hướng về phía hắn cười nhiệt tình như vậy? Rất nhanh đối phương liền giúp hắn giải đáp nghi vấn.
“Thiệu tiên sinh, vợ tôi hôm nay mang tới một ít ổi, nếu không chê thi ngài mang chút về nhà ăn đi, cũng giúp ta cám ơn Thiệu phu nhân một câu, tình hình mẫn cảm của vợ ta được cải thiện rất nhiều, thực sự rất cám ơn Thiệu phu nhân, đúng rồi nếu cảm tháy ổi ăn ngon, thì nói cho ta biết, ta lập tức lại mang lên”. Bảo vệ nói xong, đem túi ổi nhét vào tay Thiệu Chi Ung.Lần đầu tiên gặp được người nhiệt tình như vậy, Thiệu Chi Ung có chút không được tự nhiên.
“Đây là ổi hữu cơ, cam đoan không có thuốc,ngươi có thể an tâm ăn.” Bảo vệ nhiệt tính nói.
“Cám ơn, ta lên trước”.
“Không khách khí, Thiệu tiên sinh, đi thong thả.”
Thiệu Chi Ung đi tới thang máy,thấy có một bà cụ đang chờ thang máy, bà cụ này hẳn cũng là người ở trong khu này? Hắn mỗi ngày đều đi sớm,về muộn,hơn phân nửa thời gian đều là ở công ty, nơi ở vốn cao cấp, 24 giờ đều có bảo vệ, không cùng nhau trong cùng một chỗ ,nên không có lui tới hàng xóm.Của thang má mở ra, hắn dùng thân mình chắn cửa , để bà cụ đi vào trước, sau đó cũng bước nhanh vào thang má, lễ phép hỏi: “Bà ở lầu mấy?”
Ta ở lầu 8”. Bà cụ nhìn hắn từ đầu tới chân đánh giá một phen. “Vậy ngươi ở lầu mây?”
“Lầu mười hai”.
“Lầu mười hai? Bạn gái ngươi thật đáng yêu nha”.
Đáng yêu? Hắn nếu đóan không nhầm, chắc là bà cụ đang nói Khả Vân mới đúng. “Thực xin lỗi, vợ ta tên Khả Vân”.
“Ah, là Khả Vân, ta vẫn nhớ. Đúng rồi nàng có làm caramen cho ngươi ăn không? Ta nói với ngươi, bên ngoài bán caramen khẳng định không ngon bằng ta làm, nàng khi nào rảnh rỗi, ta còn làm rất nhiều điểm tâm, nếu nàng muốn học, ta đều có thể dạy nàng, ngươi về hỏi nàng hộ ta”.
“Vâng”
“Còn có, bình thường ta đều ở nhà, hoan nghênh nàng tới nhà ta uống trà, ngươi nhất định phải nói với nàng nha!”. Nếu không phải đã tới lầu của bà cụ, chỉ sợ bà cụ muốn cùng hắn nói chuyện tiếp.Chào tạm biệt bà cụ,Thiệu Chi Ung giơ cao túi ổi trong tay lên, biểu tình rất cổ quái. Không nghĩ tới Bạc Khả Di cư nhiên so với hắn còn biết xã giao hơn, mới đến có vài ngày, đã cùng với bảo vệ, hàng xóm quan hệ tốt như vậy, trước kia nàng lạnh lùng như băng là như thế nào?
Trở lại lầu 12, hắn lấy chìa khóa ra mở cửa, trong phòng tất cả đèn đều mở, lại tĩnh lặng nên đi tới đâu đều nghe tiếng bước chân rất rõ.
“Khả Vân?”. Biết rõ nàng không có ở đây, nhưng theo bản năng hắn vẫn gọi tên nàng.
Vì sao? Chẳng lẽ là hắn đang chờ mong? Không, không có khả năng. Thiệu Chi Ung lắc lắc đầu, cố loại bỏ ý nghĩ này ra khỏi đầu. Không lời đáp lại, xem ra nàng thật sự không có nhà.
Hắn thay dép lê, chậm rãi đi vào phòng khách, mơ hồ nghe thấy âm thanh phát ra từ nơi nào đó trong nhà, hắn cố gắng lắng nghe xem âm thanh đó từ đâu phát ra…..
Nghe qua như là thanh âm của nữ, vùa giống như đang nói chuyện, lại vừa giống như là hát, nhưng là đứt quãng, rất khó nghe, trong lòng dấy lên cảm giác nghi hoặc, hắn trước tiên cầm ổi trong tay tiến vào đặt phòng bếp, rồi bắt đầu tìm kiếm nơi phát ra âm thanh, rất nhanh hắn tìm kiếm mọi ngóc nghách trong nhà rồi tiến lại phía phòng ngủ.
Thiệu Chi Ung mở cửa phòng ngủ ra, buổi sáng khi rời giường vẫn còn rất hỗn độn, giờ trước mắt hết sức gọn gàng, hoàn toàn chẳng thua phòng tổng thống trong khách sạn cao cấp, cửa sổ được mở tung ra. Hắn đang tìm kiếm nơi phát ra âm thanh, dường như nghe rất rõ ràng…
Là tiếng hát, nghe cả nửa ngày hắn mới phát hiện ra đó là tiếng hát, nghe hết sức kì quái. Hắn nhịn không được, liền hỏi :
“Khả Vân, ngươi ở trong đó sao?”
Không có tiếng đáp lại, người bên trong vẫn cất tiếng hát, dường như đang chìm đắm trong thế giới của riêng mình. Thiệu Chu Ung đợi trong chốc lát, mới đưa tay đẩy cửa ra, trước mắt hắn là nàng, nàng đang quay lưng vè phía hắn, bày ra trước mắt hắn là thân hình hoàn mỹ của nàng, với những đường cong hết sức gợi cảm, nàng đang cọ rửa bồn tắm,h ắn theo bản năng, nheo hai con mắt lại, tham lam đem cảnh đẹp thu lại vào trong đáy mắt.
Tiểu nữ giúp việc, hơn nữa lại là một tiểu nũa giúp việc hết sức xinh đẹp…..trong đầu Thiệu Chu Ung hiện lên những suy nghĩ như vậy.
Đợi chút,nàng đang cọ bồn tắm sao? Vì sao? Mỗi ngày đều có người tới dọn dẹp vệ sinh trong nhà, vì sao nàng còn tự mình cọ bồn tắm? Chẳng lẽ thiên kim đại tiểu thư cọ bồn tắm vì cho rằng đây là một loại vận động?
Nàng không cầm điện thoại, chả trách hắn gọi cả nửa ngày mà không có người nghe.
Không biết sao, Thiệu Chi Ung trong đầu hiện lên ý niệm muốn dọa nàng.