Xung đột giữa Ninh Kiến Thần và Lý Huân HyLô Vỹ Tinh bước quay về phòng tuyển chọn, trong lòng vẫn còn nghĩ về người đàn ông với dáng vẻ tuấn mỹ yêu nghiệt có tên là Lý Huân Hy kia.
Anh ta thật sự là Lý Huân Hy sao?
Đang suy nghĩ ௱ôЛƓ lung thì cô đã bước chân đến trước cánh cổng của phòng tuyển chọn rồi. Lô Vỹ Tinh đưa tay mở cửa
Cạch.
KHông khí như ngưng đọng.
Cái gì thế này?
Lô Vỹ Tinh mở to mắt nhìn về phía trước.
Cái gì thế này? Đây là lần thứ n cô tự đặt câu hỏi này cho mình.
Trước mắt cô đang diễn ra cái gì thế này?
Ninh Kiến Thần và người đàn ông tên Lý Huân Hy kia đang đứng giữa sân khấu, nơi dành cho các thí sinh diễn ra cuộc thi tuyển. Nhưng hai người họ đang làm cái gì thế kia?
Ninh Kiến Thần và Lý Huân Hy đang đứng ở đó, đối diện với nhau. Nhìn nhau bằng ánh mắt sẹt qua những tia tửa điện. Bao quanh hai người là một vùng hào quang sáng chói mang tên băng tuyết, cách biệt với tất cả mọi người xung quanh.
Lô Vỹ Tinh nuốt ực một ngụm nước bọt, nhẹ nhàng đi lại chỗ ngồi của mình.
Rốt cuộc trong thời gian ngắn ngủi cô đi vệ sinh đã có chuyện gì xảy ra vậy? Ai nói cho cô biết có được không?
Lô Vỹ Tinh ngồi xuống, nhìn xung quanh ai ai cũng đang nhìn vào hai người kia.
Cô cũng đè nén sự tò mò đang nổi dậy trong lòng, đưa mắt nhìn Lý Huân Hy và Ninh Kiến Thần.
Hai người đàn ông nổi bật, hai người đàn ông cao lớn mang trong mình khí chất cao ngạo, lãnh mặc đến có chút bức người. Hàn khí tỏa ra từ hai người họ khiến người ngoài nhìn vào bất giác lạnh sống lưng.
Lô Vỹ Tinh đang không hiểu mô tê gì, bỗng có ngón tay vỗ nhẹ vào vai cô. Cô quay đầu nhìn thì thấy một bé gái tầm sáu đến bảy tuổi gì đó ở phía sau lưng mình đang bày ra bộ dạng lén lén lút lút như kẻ trộm. Cô bé liếc đông liếc tây một lượt rồi liếc hai người đàn ông đang là tâm điểm kia, sau đó ghé sát tai Lô Vỹ Tinh mà thì thầm: "Chị ơi, hai chú đẹp trai kia đang sắp đánh nhau đấy."
Lô Vỹ Tinh nghe vậy thì giật mình, mở lớn mắt nhìn cô bé kia, cũng ra vẻ bí mật thì thầm lại: "Đánh nhau? Tại sao lại đánh nhau?"
Ôi. Chỉ trong vòng chưa đầy năm phút cô đi vệ sinh mà hai người kia đã xảy ra xích mích gì để dẫn đến tình trạng này thế này?
Ninh Kiến Thần vốn không phải là người hay nói chuyện với người lạ, hắn cũng không bao giờ quan tâm những thứ xung quanh mình. Đối với hắn, vốn dĩ hắn sinh ra đã là bá chủ, là cái rốn của vũ trụ rồi. Làm sao hắn lại đi gây sự với Lý Huân Hy vậy?
À không...phải là ngược lại mới đúng chứ. Chẳng lẽ là Lý Huân Hy vô cớ gây sự với Ninh Kiến Thần?
Aizzz.... nghe kiểu nào cũng không thấy đúng nha.
"Hình như là đánh nhau vì một cô gái. Không phải là chị sao?" Bé gái nhíu nhíu lông mày nhìn cô nghi ngờ. Hai má phúng phính phồng ra, hai mắt to tròn nhìn cô chớp nhẹ một cái.
Đánh nhau vì một cô gái? Chẳng lẽ... là vì cô thật sao?
Lô Vỹ Tinh bỗng dưng nhớ tới vừa rồi cô gặp Lý Huân Hy trên đường đi tới toilet cô đã gặp Lý Huân Hy, anh ta đã ôm eo cô, rồi còn đưa danh thi*p cho cô. Chẳng lẽ là Ninh Kiến Thần đi theo cô nên nhìn thấy...
Vì vậy nên...
Nên hắn mới tức giận mà... mà...
Cô không dám nghĩ tới. Nhưng nếu thật sự là do cô thì cô phải là người phá giải mối hiềm khích này. Hừm...
Lô Vỹ Tinh nắm chặt nắm tay vẻ quyết tâm.
Còn hai người đàn ông đang đứng đó thì đưa mắt nhìn nhau. Ai cũng ngời ngời anh tuấn, mười phần mê hoặc.
Nắm tay Ninh Kiến Thần đưa lên túm lấy cổ áo của Lý Huân Hy. Lý Huân Hy không nói gì chỉ đứng yên, liếc nửa con mắt nhìn Ninh Kiến Thần. Sau đó nhếch môi cười một cái.
"Oaaa.... đẹp trai quá..." tiếng trầm trồ ồ lên khi Lý Huân Hy nhếch môi lên.
Ninh Kiến Thần dường như rất tức giận vì cái nhếch môi của anh ta, trong mắt hằn lên những tia máu nhỏ li ti, hắn dơ nắm đấm lên, sau đó vụt một tiếng. Cả hội trường ở đó ồ lên như càng tăng thêm kịch tính.
"Dừng tay!" một tiếng hét vang lên, sau đó là một cô gái xinh đẹp mặc bộ váy màu đỏ chạy tới, nắm lấy tay Ninh Kiến Thần ngăn cản: "Anh đang làm gì vậy. Em xin lỗi, em không nên gần gũi với người khác. Lúc nãy anh ta đã ôm em nhưng đó chỉ là vì sự cố. là anh thấy em suýt bị ngã nên mới đưa tay ra giúp em thôi. Ninh tổng, anh đừng đánh người ở đây có được không?"
Đúng vậy, muốn đánh thì về nhà, anh cứ lôi một tên vệ sĩ nào đó ra mà đấm cho hả dạ. Còn đây là buổi phỏng vấn tuyển chọn của cô, anh không nên làm loạn.
Ninh Kiến Thần nheo mắt nhìn Lô Vỹ Tinh vẻ khó hiểu. Ngay sau đó, Lô Vỹ Tinh cảm nhận được một luồng sát khí lạnh sống lưng. Aa... Ninh Kiến Thần đang nhìn cô bằng ánh mắt hình viên đạn.
Hắn nở nụ cười thâm hiểm: "Tiểu yêu tinh, em đang nói cái gì vậy? Ôm ư?"
"Phân đoạn vừa rồi anh diễn thử rất tốt. Anh nói anh không phải là diễn viên sao? Tôi có thể biết quý danh không?" Lý Huân Hy bước đến, nở nụ cười.
Ninh Kiến Thần quắc mắt nhìn anh ta, sau đó quay mặt đi vẻ bất cần: "Ninh Kiến Thần."
"Ồ, đây là danh thi*p của tôi. Lan San đại thế giới mới luôn chào đón anh." Lý Huân Hy lại tiếp tục giọng điệu muốn chiêu mộ hiền tài.
"Không cần." Ninh Kiến Thần lạnh lùng nói sau đó bước về ghế của mình, ngồi xuống.
Lô Vỹ Tinh ngơ ngác nhìn theo, cúi đầu chào Lý Huân Hy một cái, rồi bước theo ngồi cạnh Ninh Kiến Thần.
Rốt cuộc là sao? Là sao vậy?
Aaaa... cô không hiểu gì hết.
CHƯƠNG 11
Lô Vỹ Tĩnh ngồi trong phòng tổng giám đốc của công ty Lan San
Bên cạnh cô dĩ nhiên là Ninh Kiến Thần
Còn đối diện cô, vâng, chính là tài tử Lý Huân Hy
Lý Huân Hy nhìn Lô Vỹ Tinh cười đến rất có thành ý: "Lô tiểu thư, tôi rất bất ngờ về khả năng diễn xuất của cô. Hy vọng lần hợp tác này của chúng ta sẽ đạt thành công như mong đợi."
Lô Vỹ Tinh được khen thì vô cùng sảng khoái. Cô ngồi thẳng, cố gắng nở nụ cười duyên dáng nhất: "Tôi cũng mong là vậy."
"Em khóc sẽ đẹp hơn cười đấy." Ninh Kiến Thần ngồi một bên, không thèm liếc cô lấy một cái.
Dám cười với người đàn ông khác trước mặt hắn, cô to gan quá mà.
Lô Vỹ Tinh liếc mắt sang Ninh Kiến Thần, muốn đánh cho hắn một cái.
Lô Vỹ Tinh nhìn Lý Huân Hy, nở nụ cười tựa hồ như ánh nắng bên ngoài. NHững tia nắng mùa hạ như nhảy nhót trên những tán lá, phảng phất mùi cỏ non và mùi nắng nồng đậm bay vào phòng qua ô cửa sổ.
Cơn gió nhè nhẹ mang theo chút gì đó mơ hồ của tự nhiên khiến tâm tình bỗng nhiên trong vô thức lại cảm thấy thoải mái.
"Lý tổng, rất hân hạnh vì lần hợp tác này." sau đó cô chìa tay ra.
Lý Huân Hy cũng hiểu ý mà đưa tay ra, nắm lấy bàn tay thon dài trắng nõn xinh đẹp của cô. Hai người nhìn nhau nở nụ cười, nụ cười này lọt vào mắt của Ninh Kiến Thần lại giống như cái gai chọc đau cả mắt.
Hắn đi tới, giật tay Lô Vỹ Tinh ra khỏi bàn tay đang nắm lấy của Lý Huân Hy. Sau đó không nói gì mà lôi cô xềnh xệch ra khỏi đó.
Lô Vỹ Tình bị kéo đi thì không biết phải làm gì đành nhìn Lý Huân Hy cười trừ, sau đó nhanh chân bước theo Ninh Kiến Thần, nếu không cứ để hắn kéo với sức lực này cô hẳn sẽ bị ngã dập mặt bất cứ lúc nào.
Ninh Kiến Thần và Lô Vỹ Tinh ra khỏi phòng, để lại trong phòng còn lại hai người là Lý Huân Hy và trợ lý kiêm quản lý của mình.
"Quản lý Nam, anh nói xem, chàng trai kia thật sự rất có tố chất, là một tài năng." Lý Huân Hy ngồi trên ghế, đưa đôi mắt sâu thẳm nhìn ra phía cửa đã trống trơn, một chân gác lên một chân. Bộ vest trên người tôn lên khí chất hoàn hảo của anh ta.
Người đàn ông là quản lý của Lý Huân Hy nghe vậy thì nhìn Lý Huân Hy vẻ ái ngại, ho khan một cái, lên tiếng: "Khụ...Lý tổng, Hắn ta chính Ninh Kiến Thần của Ninh gia trong tứ đại gia tộc."
"Tôi biết."
Hả? Quản lý Nam nghe Lý Huân Hy nói vậy thì há mồm ngơ ngác. Biết mà khi nãy còn cố tình hỏi hắn là thí sinh phải không, rồi còn cố tình khiêu khích hắn ta diễn chung sao?
Quả là không thể hiểu được suy nghĩ của những kẻ có đầu óc không giống người thường.
Quản lý Nam nâng gọng kính trên mắt, sau đó lắc đầu một cái, rồi cúi xuống ghi ghi chép chép vào cuốn sổ tay, không để tâm đến Lý Huân Hy nữa.
Ngồi trên ghế, Lý Huân Hy nở nụ cười với vẻ thú vị.
Nink Kiến Thần... sao? Cô gái ấy dù sao cũng thuộc về tôi. Vai diễn vừa rồi chẳng chứng minh được điều gì hết.
Chỉ cần là cứ thứ tôi muốn, thì đừng nói là Ninh gia, dù là cả tứ đại gia tộc, bổn thiếu gia cũng sẽ giành về tay mình.
Nắm tay Lý Huân Hy siết lại thành nắm, trên làn da tay trắng trẻo hiện rõ lên những đường gân đang gồng lên.
Lô Vỹ Tinh
Lý Huân Hy nhẩm cái tên này trong miệng một lần, sau đó nở nụ cười yêu chiều.
****************
Lô Vỹ Tinh đang chạy theo sao Ninh Kiến Thần. Bỗng dưng hắn dừng lại không báo trước mà đập mặt mình vào lưng hắn.
Ui da... cái mũi của cô.
Lô Vỹ Tinh nhăn mặt, theo bản năng, bàn tay đang định đưa lên xoa xoa cái mũi đáng thương thì cả người cô đã bị Ninh Kiến Thần kéo mạnh.
Vào bên trong...
Lô Vỹ Tinh liếc một lượt, đây là nhà vệ sinh nữ mà.
Cạch
Cánh cửa nhà vệ sinh nữ được khoá lại. Ninh Kiến Thần từ từ quay người
Hắn hơi nghiêng đầu, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, đôi mắt dài hẹp ưu tú nhìn Lô Vỹ Tinh.
Gì vậy? Ninh tổng đang định làm gì vậy?
"Ninh tổng à... anh..." còn chưa nói xong, cô đã bị hắn ép dựa vào tường. Cả người cô bị bao vây bởi hai cánh tay rắn chắc của Ninh Kiến Thần.
Bên tai là giọng nói xấu xa trầm lãnh của hắn: "Bà xã à, em dám mỉm cười đưa tình với tên đó trước mặt tôi. Cái giá... em phải trả rất lớn đấy."
Thình thịch... thình thịch
Tim Lô Vỹ Tinh đập nhanh, cả người nổi lên một cỗ nhiệt nóng bừng.