"Không thả...nhóc con, dám tranh giành người phụ nữ của ba, ba lập tức cho con đi ở với ông bà nội"
"A...mẹ...mẹ...cứu con...ba ức Hi*p con ô...ô..."
Lục Từ Thiên nhìn tiểu vương tử trong lòng mình lại bắt đầu giả vờ khóc oa oa lên, hắn nhíu chặt mày, khuôn mặt không khỏi đen lại.
Tên tiểu tử này cũng biết giả ngốc quá ha...
Cái tính giả ngốc hay ăn vạ này đảm bảo không phải là Gen hắn đấy chứ?...
------
10 phút sau đó.
Nữ nhân xinh đẹp ngồi trên ghế, thực sự đem mình giống như hoàng hậu một nước mà ra lệnh cho người nào đấy.
"Tiểu thái giám, về đây đấm Ϧóþ lưng cho bổn cung"
"Tiểu thái giám, bổn cung nóng cần quạt"
"Tiểu thái giám, bổn cung khát nước"
"Tiểu thái giám..."
Trong căn phòng rộng lớn, chỉ thấy thân hình nhỏ bé, ục ịch không ngừng chạy đi chạy về.
"Mẹ..."
Tiểu Jack khuôn mặt đẹp trai, cái miệng nhỏ khe khẽ chu lên, mếu máo nói:"Tại sao con không phải hoàng tử mà lại là thái giám a"
"Vì hoàng tử không đẹp trai như thái giám, mà con lại đẹp trai giống như tiểu thái giám"
Phốc!
"Hahaha...nhóc con, ba nghĩ con nên bỏ ý định làm hoàng tử đi, chỉ có ba mới xứng làm hoàng thượng để ở bên cạnh mẹ con"
"Tên thích khách kia câm miệng, ta còn chưa hỏi ngươi về tội có ý đồ bất chính với bổn cung"
Ai đó nghe vậy liền tức khắc im bặt, ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế sô pha bên cạnh, đáng nhẽ hắn phải được cô gọi là Hoàng thượng chứ nhỉ, chỉ vì tội sờ иgự¢ cô một chút mà hắn thực sự bị coi là thích khách thật sao, thật không quân tử chút nào a.
Nhưng mà sao hắn có thể để vợ giận được chứ, sợ tối nay lại bị đuổi ra ngoài ngủ mất, sáng sớm hai cha con ồn ào làm cô thức giấc, đã thế hắn còn nhân cơ hội ăn đậu hũ của cô lúc cô chưa tỉnh, tội càng thêm nặng a.
"Tiểu thái giám, con xem...tên thích khách này chúng ta nên xử lý như nào"
"Rõ ràng hoàng tử đẹp trai hơn thái giám mà"
Cậu nhóc nào đó vẫn đang rất bất mãn về việc mẹ gọi mình là tiểu thái giám.
"Tiểu thái giám..." Hàn Ân Di ngồi chễm chệ trên ghế, tư thế thật giống y như nữ vương, oai phong đưa mắt nhìn hai người đối diện, mặc dù cô cũng không nhìn thấy gì.
"Ta cho con cơ hội xử lý hắn"
"A...vậy thái giám cũng có quyền đó sao"
"Đương nhiên, con có toàn quyền để xử lý tên thích khách này"
Cậu nhóc nghe vậy, khuôn mặt đang ỉu xìu bỗng chốc vui vẻ lên:"vậy con muốn hắn ta làm ngựa cho con cưỡi"
"Này...này tiểu tử thối, cái thân này chỉ có thể làm ngựa cho mẹ con cưỡi thôi...A...nhóc con thối tha, thả ta ra"
Lục Từ Thiên còn chưa kịp nói hết, đã bị một thân hình ục ịch nhỏ bé nhảy lên lưng hắn, thực sự coi hắn là con ngựa, bàn tay nhỏ bé không ngừng vỗ \'bốp\' vào ௱ôЛƓ hắn.
"Chà...chà...con ngựa hư hỏng, bại hoại, dám câu dẫn mẫu hậu đại nhân, tiểu thiếu gia sẽ không tha cho ngươi..."
"Tiểu quỷ, cái ௱ôЛƓ đấy là cho con sờ vào sao, đó là đặc quyền của riêng mẹ con a, chỉ có mẹ con mới có thể vỗ vào chỗ đấy..."
"Con ngựa này vừa hư hỏng vừa nói nhiều, tiểu gia ta đây thực sự muốn làm thịt ngươi a..."
"Vớ vẩn, phải là ta làm thịt mẹ con rồi mới cho ra một tiểu hư đốn như con chứ..."
Hàn Ân Di ngồi ở một bên đang nín cười, đột nhiên nghe hắn nói vậy gương mặt bỗng đanh lại, trừng mắt với hắn.
"Lục Từ Thiên, ai cho anh dậy con như như vậy hả?"
"Hả?"
"Tiểu Jack, đứng dậy ra ngoài, tên thích khách này nên để mẹ xử lý hắn"
Vừa nói cô vừa đứng dậy bẻ tay răng rắc.
"Vâng, thưa mama đại nhân"
Cậu nhóc thực sự ngoan ngoãn nghe lời mẹ rời khỏi người hắn mà đi ra ngoài, chỉ là trước khi đi còn không quên nháy mắt cười đểu nhìn hắn một cái làm ai đó tức đến hộc máu mà không thể làm gì được...
Tên nhóc này rõ ràng cố ý...rõ ràng là cố ý chọc tức hắn a...Tiểu quỷ nhỏ, đừng để ta bắt được, nếu không ta sẽ không tha cho con a...
"Lục Từ Thiên, anh còn không mau đứng dậy"
"Vợ, bế chồng, chồng thực sự bị tiểu hư đốn của chúng ta ђàภђ ђạ sắp ૮ɦếƭ rồi nè" hắn ngồi ở dưới tấm thảm lông trên sàn, giống như đứa trẻ đưa tay ra bảo cô mau ôm ôm lấy.
"Đáng đời, đó còn không phải là do gen anh sao?"
"Ôi!!! Bà xã đại nhân, anh nghĩ có phải lúc chúng ta đang trong quá trình tạo người đã gặp sự cố gì đó nên mới tạo ra một tiểu vương tử vừa hư đốn vừa xảo quyệt như vậy để ђàภђ ђạ anh"
"Lục Từ Thiên, anh có thể bớt đen tối lại được không? Thật không hiểu nổi trong đầu anh suốt ngày nghĩ về cái gì nữa?"
"Nghĩ về vợ"
"A"
vừa dứt lời xong, hắn nhân lúc cô không để ý đã nhanh tay kéo cô ngã xuống nằm trên người hắn, cánh tay rắn chắc ôm chặt lấy cô, đôi môi mỏng khẽ thì thầm vào tai cô:" trong đầu anh lúc nào cũng nghĩ về vợ, chỉ cần nghĩ đến vợ thôi cũng đã đủ để làm chồng cương lên"
"Anh..."
"Tưởng tượng mùi vị tuyệt vời trên cơ thể vợ, nhất là lúc ở trong người vợ...thật khiến chồng muốn..." thanh âm trầm thấp cất lên, bàn tay nhẹ nhàng sờ soạng khắp người cô, rồi cánh tay rắn chắc khẽ ghìm cô xuống, hắn ngẩng đầu hôn mạnh lên môi cô: "thật muốn vợ ngay lúc này"
"Ưm..."
"Ỏ...a...ấu...xa" (bỏ ra xấu xa)
"Xấu xa sao?" hắn hơi buông lỏng cô ra, dùng lực một phát đổi tư thế của hai người, vị trí bỗng chốc bị thay đổi, cô ở dưới còn hắn nằm trên, gương mặt tà mị khẽ cười nhếch miệng một cái:" Bảo bối, đây là do em nói, chồng em sẽ cho em biết là anh còn có thể xấu xa hơn nữa..."
"Thiên...đừng"
"Hoàng hậu yêu quý của ta, cả đời này ta cũng chỉ có ý đồ bất chính với mình nàng mà thôi"
Nụ hôn mãnh liệt, lại lần nữa ập đến...
"Ưm..."
"Tên thích khách như ta...giờ có thể phạm tội được rồi chứ vợ yêu..."