Hồi tưởng được một lát, hắn liếc ngang trên bàn rồi cầm lấy tờ giấy có ghi địa chỉ mà thư kí vừa đưa, Lục Từ Thiên không khỏi cười nhạt...
- \'\'Cô gái mù sao...?\'\'
Chủ nhân của những bông hoa xinh đẹp này gây cho hắn cảm giác khá tò mò và hứng thú, vì vậy, hắn quyết định hôm nào có thời gian sẽ đến đó xem thử một lần, hắn muốn tận mắt thấy tài cắm hoa của cô gái mù thiên tài ấy...
-------
Bên trong quán kem.
"Mẹ ơi! Hôm nay baba không gửi thư về chúc mừng sinh nhật Tiểu Jack sao" khuôn mặt cậu bé ỉu xìu nói.
"Sao có thể...baba yêu thương Tiểu Jack như vậy" cô cười ngọt ngào xoa đầu cậu bé, rồi lấy tay sờ soạng cái túi của mình, sau đó lôi ra một hộp quà hình chữ nhật .
"Tèm tém tem...Tiểu Jack nhìn xem, đây là cái gì nào?"
"Aaa...là hộp quà ạ" cậu bé vui vẻ cầm lấy hộp quà trong tay mẹ.
"Quà ba gửi về cho con đấy, Tiểu Jack mở ra xem đi, xem có thích không"
"Vâng ạ"
Bàn tay nhỏ bé trắng nõn liền vui vẻ từ từ mở hộp quà ra, thấy bên trong đó là một chiếc xe ô tô điều khiển màu đen, là loại xe đồ chơi thịnh hành mà cậu rất thích.
"A...là chiếc xe con rất thích nha" cậu bé vui vẻ reo lên, cậu biết mẹ không đủ tiền mua cho cậu nên cậu không nói ra, không ngờ baba lại biết để mua cho cậu nha, bên trong còn có kèm một cái thiệp màu hồng nữa...
"Mẹ là chiếc xe con yêu thích ạ, baba còn gửi thư cho con nữa nè"
Tiểu Jack vui vẻ cần lên xem.
"Thích thế hả? Vậy con mau xem xem ba viết gì trong đấy"
"Dạ"
Cậu bé cầm tấm thiệp lên, cố gắng đọc từng chữ trong đó, Tiểu Jack là một cậu bé rất thông minh, nên lúc 3 tuổi được mẹ dạy, cậu đã biết viết và biết đọc chữ rồi nha.
"Gửi Tiểu Jack-Con trai thân yêu của ba.
Tiểu Jack có ngoan không? Có nghe lời mẹ không? Có ăn nhiều cơm vào không?
Và có nhớ ba không? Baba Thiên Thiên rất nhớ Tiểu Jack nha.
Ba xin lỗi vì không về thăm Tiểu Jack được, vì ba đang làm việc ở một nơi rất xa...chỉ cần Tiểu Jack ngoan ngoãn nghe lời mẹ, không làm mẹ buồn...đợi Tiểu Jack lớn lên một chút, là baba có thể sẽ về thăm Tiểu Jack được rồi!...Tiểu Jack thích gì, hãy nói với ba, chỉ cần là đồ con thích, baba nhất định sẽ mua cho con...và nên nhớ, là con trai thì phải mạnh mẽ...có chuyện gì cũng không được khóc, phải kiên cường lên...
Baba Thiên Thiên yêu con! Chúc con sinh nhật vui vẻ-Tiểu thiên sứ của ba"
Hàn Ân Di ngồi ở một bên, mặc dù không nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt con trai mình, nhưng ánh mắt vẫn hướng về phía cậu bé chằm chằm, trong lòng không khỏi xót xa, ánh mắt đã rơm rớm nước...
Đúng vậy...baba Thiên Thiên rất yêu con...chỉ là...baba chưa tìm thấy con mà thôi!
-------
Sáng sớm.
Trên một con đường nhỏ gần trường học mẫu giáo.
Một chiếc xe thể thao đang từ từ lăn bánh đến đó...
Kétttt!
Đột nhiên chiếc xe dừng lại.
"Có chuyện gì vậy" Lục Từ Thiên đang ngồi phía sau nhắm mắt, chiếc xe bỗng dưng bị dừng lại làm hắn khẽ chau mày.
"Tổng Giám đốc, hình như có cái gì vừa bị kẹp dưới bánh xe rồi" tài xế toát mồ hôi nói.
"Xuống xe"
"Vâng"
Tài xế vừa mới xuống xe, suýt chút nữa bị giật mình bởi bóng dáng nhỏ nhắn trước mặt.
"Ôi! Cháu bé...làm chú hết hồn, sao cháu lại ở đây, đứng gần cửa xe chú như vậy, suýt nữa chú ᴆụng vô người cháu rồi!"
"Cháu muốn quả bóng"
"Hả? Quả bóng của cháu ở đâu"
"Dưới đó" cậu bé chỉ tay vào dưới đất, anh tài xế cũng nhìn theo hướng tay cậu nhóc, lại thấy quả bóng xẹp lép dưới bánh xe.
"Có chuyện gì vậy?" đúng lúc này giọng nói lạnh lùng cất lên, một đôi giày da bóng loáng xuất hiện, sau đó là cả thân hình cao to của hắn liền bước xuống.
Khi nhìn thấy dáng người nhỏ bé cộng với khuôn mặt bánh bao đẹp trai của cậu nhóc...hắn không khỏi có chút sững sờ, tim lại khẽ lỡ một nhịp...cảm giác này là sao vậy?
"Quả bóng đó...là của cháu sao" hắn ngồi xổm xuống hỏi cậu nhóc đẹp trai trước mặt.
"Vâng ạ" Tiểu Jack khẽ gật đầu.
"Chú xin lỗi, xe chú làm hỏng rồi, chú sẽ đền cho cháu một cái mới, được không?" cảm giác quen thuộc đến lạ này khiến hắn thật muốn đưa tay lên xoa đầu cậu nhóc.
"Dạ, không cần đâu ạ! Hỏng rồi thì thôi! Cháu không cần nữa, Cháu chào chú" Tiểu Jack lập tức hiểu chuyện, không muốn quả bóng nữa.
"Cháu muốn đi đâu?"
"Cháu đi về ạ"
"Cháu không có người nhà đến đón sao? Đi một mình sao"
"Ở đây đến nhà cháu cũng rất gần thôi ạ!"
"Trẻ con một mình đi ra đường không an toàn! Có cần chú đưa cháu về nhà không?"
"Mẹ nói, không được đi xe với người lạ" cậu nhóc cắn môi nhìn hắn nói.
"Vậy...cháu nhìn chú có giống người xấu sao?" hắn ân cần hỏi cậu nhóc, cậu bé cho hắn cảm giác thật gần gũi, thật muốn biết cậu bé là con nhà ai.
Tiểu Jack nghe hắn hỏi vậy, ánh mắt không khỏi hiếu kì nhìn hắn đánh giá, khuôn mặt chú ấy thật đẹp trai nha, dáng người thật cao nữa, với lại còn đi ôtô to lớn như vậy, nhìn thế nào cũng không giống người xấu.
"Sao nào? Có muốn được thử ngồi lên xe chú một lần không? Êm lắm"
"Cháu...cháu có thể ngồi vào trong đó thật sao" Tiểu Jack mở to đôi mắt ngây thơ hỏi, cậu thực sự thích chiếc xe này nha, giống như chiếc xe điều khiển của cậu vậy...aaa càng nhìn càng thích nha.
"Được, chỉ cần cháu muốn"
Nói rồi, hắn lấy tay xoa xoa cái đầu tròn vo của cậu nhóc, mái tóc thật mền mượt, thật thích! Trái tim trống vắng của hắn bao lâu nay không khỏi cảm thấy ấm áp lạ thường!!!
Một lúc sau...
Gian hàng nhỏ nằm cuối đường, Vô số bông hoa thơm ngát lan tỏa khắp xung quanh, mùi hương tự nhiên tinh khiết khiến ai đi ngang qua cũng cảm thấy thật dễ chịu...
Chiếc xe thể thao từ từ dừng lại gần đó.
"Đến rồi ạ! Cháu cảm ơn, chào chú nhé, chú đẹp trai" Tiểu Jack vui vẻ xuống xe rồi vãy tay với hắn, lần đầu tiên cậu được ngồi xe ô tô nha, cảm giác thật tuyệt!
"Ừm, chào cháu"
"Vậy cháu đi đây"
"Khoan đã...cháu tên gì?"
"Cháu tên Tiểu Jack ạ"
"Tiểu Jack" hắn gọi nhỏ một tiếng, cái tên thật dễ nghe, sau đó gật đầu: "chú biết rồi, cháu vào nhà đi"
"Vâng ạ"
Lúc xe hắn vừa lướt qua cũng là lúc một bóng dáng bước ra ngoài.
"Mẹ Milan, con về rồi nè"
"Tiểu Jack"
Thanh âm quen thuộc đến mức dường như vang vọng vào trong xe của hắn.
Thịch!
Giọng nói này...
Di Di...
tim hắn đập nhanh dữ dội, hắn liền quay đầu lại, nhưng chiếc xe đã chạy xa được một đoạn, chỉ thấy từng hàng cây xanh bên đường...
Lục Từ Thiên chỉ cười khổ một cái...chắc là hắn nghe nhầm...làm sao có thể chứ...
Nỗi nhớ về cô lại ùa về, khiến tim hắn co thắp từng đợt...