Chương 197: Một cái liếc nhìn

Tác giả: Mộc Thất Thất

Buổi biễu diễn thời trang đồ lót Miwa là đẳng cấp thế giới, sau khi hoạt động chấm dứt, không chỉ có giá trị con người của nhóm người mẫu tăng mạnh, độ được chú ý của các nhà thiết kế phía sau hậu trường cũng sẽ lớn dần.
Tuy rằng, tỉ lệ xuất hiện trước mặt người xem của các nhà thiết kế không có cao như nhóm người mẫu, nhưng địa vị trong ngành thời trang vượt xa người mẫu, người có thể đạt được giải thưởng lại càng hot.
Sau khi Asteria đoạt giải, cuộc sống cũng không có thay đổi gì, bởi vì tất cả nghiệp vụ của cô đều là ba xử lý thay cô, cô chỉ cần vẽ bản thảo thiết kế của mình, cuộc sống cũng rất thoải mái.
Vừa đến Giang Bắc ngày thứ ba, Giang Chính Thiên giúp Asteria nhận một cái thông báo, là chương trình phỏng vấn của một đài truyền hình thời trang nào đó ở Giang Bắc.
Nhà thiết kế đều làm việc ở phía sau hậu trường, Asteria không có xuất hiện trong vài năm qua, bỗng nhiên nghe được tin tức như vậy, trong lòng cô muốn từ chối, có điều nhìn thấy ánh mắt chờ đợi của cha, cô không nói từ chối ra khỏi miệng được, cuối cùng đành phải gật đầu đồng ý.
Trước khi lên chương trình, vì hiệu ứng được tốt hơn, ban tổ chức chương trình sắp xếp chuyên viên trang điểm đến trang điểm đậm cho Asteria.
Vốn dĩ làn da của cô đã rất đẹp, ngày thường cô gần như không trang điểm, trường hợp cần tham gia tiệc nào đó, cô chỉ cần ăn diện hơi nhạt, là có thể lôi cuốn rất nhiều người.
Hôm nay là lần đầu tiên cô trang điểm đậm như vậy, kem nền thật dày, hai bên má hồng, trang điểm đến ngay cả cô suýt nữa không nhận ra chính mình.
Nếu không phải cô không quen biết những người này, cô còn cho rằng bọn họ cố ý trang điểm cho cô thành bộ dạng như vậy, không phải phỏng vấn cô, mà là để cô đóng vai hề.
Khi chương trình được quay, người dẫn chương trình trước tiên hỏi Asteria mấy vấn đề liên quan đến công việc, ví dụ như cô có những kế hoạch gì đối với công việc trong tương lai, nhưng mà hỏi một hồi liền kéo đến tình cảm rồi.
Asteria xấu hổ cười cười, nói:“Hiện tại tôi còn trẻ, cho nên dự định cố gắng làm việc mấy năm, làm nên sự nghiệp của mình rồi, lại suy xét đến vấn đề tình cảm của cá nhân.”
Người dẫn chương trình nói: “Tiểu thư Asteria, cô tuổi trẻ xinh đẹp như vậy đã lấy được giải thưởng người mới Miwa cùng giải thưởng Thời trang đẹp nhất, sau này đoán chừng người muốn đuổi theo cô có thể xếp từ Giang Bắc đến nước Pháp rồi, không cần sốt ruột, từ từ lựa chọn là được.”
Asteria: “……”
Asteria chưa từng lên chương trình truyền hình, càng không thích người khác moi móc việc tư của cô, cho nên khi người dẫn chương trình hỏi đến vấn đề cô không muốn trả lời, cô dứt khoát lựa chọn không trả lời.
Cô không trả lời, nhưng người dẫn chương trình lại không có dự định buông tha cô.
Người dẫn chương trình lại hỏi: “Asteria, cô thích kiểu đàn ông nào? Bề ngoài quan trọng hay là tâm hồn quan trọng? Năng lực quan trọng hay là tài lực quan trọng?”
Người dẫn chương trình hỏi Asteria mấy câu hỏi liên tiếp, cô chưa từng nghiêm túc suy nghĩ về mấy vấn đề này, càng không biết nên nào trả lời như thế.
Asteria lại không trả lời, người dẫn chương trình cũng có hơi bực bội, nói: “Xinh đẹp giống như cô, lại có sự nghiệp thành công, tôi đoán yêu cầu của cô nhất định rất cao, có lẽ cô cũng chướng mắt người bình thường.”
Asteria nói: “Tôi cảm thấy duyên phận là quan trọng nhất, đúng người là quan trọng nhất, cái khác đều không quan trọng.”
Người dẫn chương trình nói: “Tiểu thư Asteria, ý của cô là, cô lựa chọn đối tượng cũng không sẽ xem anh ta có tiền hay không? Không để bụng thân phận địa vị của anh ta?”
Asteria hơi hơi nhướng mày, có hơi không vui.
Lựa chọn đối tượng thì có liên quan gì tới có tiền? Có liên quan gì tới thân phận địa vị? Chẳng lẽ chuyện tình cảm không phải hai bên yêu nhau sao?
Cô cảm thấy chuyện tình cảm là chuyện hai người, chỉ cần cả hai đều thích, lại có liên quan gì đến thân phận địa vị, nhưng ở sâu trong lòng cô lại có một giọng nói với cô, thật sự là có liên quan với thân phận địa vị.
Chỉ là giọng nói kia quá xa rồi, xa đến Asteria không nhớ được gì.
Người dẫn chương trình cũng là người có kinh nghiệm, biết Asteria không muốn phối hợp đề tài tình cảm, rất không tình nguyện một lần nữa chuyển đề tài đến công việc của Asteria.
Nói tới chuyện công việc, Asteria bằng lòng mở miệng nói chuyện, cô rất nghiêm túc với những câu hỏi về mặt thiết kế, nhưng đối phương hỏi mấy vấn đề rất hời hợt, hình như hoàn toàn không có hứng thú với công việc của cô.
Sau khi chương trình chấm dứt, Asteria vẫn lịch sự nói vài câu khách sao với người dẫn chương trình, người dẫn chương trình cũng rất dễ chịu, nhưng vừa tắt máy quay phim, khuôn mặt người dẫn chương trình đen lại, rất không hài lòng nhìn cô một cái rồi xoay người đi.
Khi Asteria trở lại phòng thay quần áo tẩy trang liền nghe được lời ra tiếng vào.
“Nhà thiết kế đồ lót gọi là Asteria gì đó, chẳng qua là người mới gặp may, vừa mới nổi tiếng, nhưng cái giá lại không nhỏ.”
“Đúng vậy đúng vậy, lúc chị Tường Vi hỏi cô ta, cô ta luôn tránh né, còn cho rằng mình là ai.”
“Nói câu không dễ nghe, thiết kế quần áo này hàng năm đều có người mới nổi lên, cô ta có thể gặp may bao lâu, ai biết được.”
“Tôi thấy cô ta ra vẻ trong sáng, ra vẻ cao thượng, nói không chừng ở đằng sau cuộc sống riêng rất khó coi.”
“Ở trước mặt người khác thì nói tìm đối tượng không quan trọng thân phận địa vị, thật ra con người không có giá trị vài trăm tỷ căn bản là sẽ không suy xét.”
Vài nhân viên công tác tán gẫu cách phòng thay quần áo, không cần phải nói giọng điệu chua ngoa cỡ nào, Asteria không tin bọn họ không biết mình đang tẩy trang ở phòng thay quần áo.
Xem ra bọn họ cố ý nói cho cô nghe, cố ý chọc tức cô, chờ cô giận dữ tìm bọn họ, bọn họ sẽ quay chụp cắt ghép, như vậy cô chính là kẻ kênh kiệu, cao ngạo thứ thiệt.
Cô chẳng qua là một nhà thiết kế mới, nếu như bị đồn là kênh kiệu, khẳng định sẽ có một ít trợ ngại đối với phát triển sau này của cô.
Asteria lắc đầu có hơi bất đắc dĩ, cô chỉ không phối hợp người ta hỏi mấy vấn đề kỳ quái, vậy cũng bị nói là kênh kiệu.
Xem ra sau này cô không cần tham gia mấy loại chương trình này, lặng lẽ làm tốt công việc của mình là tốt rồi, chỉ cần thiết kế quần áo đẹp, chẳng lẽ còn lo lắng không có người tìm cô.
Asteria tẩy trang xong, cầm túi xách đi ra ngoài, mới vừa đi tới cửa, bên ngoài có một đám người đi tới.
“Giám đốc Trần, mời ông bên này!”
Nghe được tiếng nói, Asteria ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một đám người vây quanh một người đàn ông cao lớn mặc áo sơmi trắng đi về phía trường quay.
Biểu cảm cùng thái độ những người đó, có thể nói có bao nhiêu kính trọng thì có bấy nhiêu kính trọng, có thể nói có bao nhiêu nịnh nọt thì có bấy nhiêu nịnh nọt.
Người được bọn họ vây quanh, loại người tài giỏi này mới thật sự là kiêu ngạo, căn bản là không cần làm trò.
Mà những người ở sau lưng nói ra nói vào, cũng chỉ biết chọc những người không có chỗ dựa, chỉ có thể dựa vào nỗ lực chính mình vượt lên điểm yếu như cô, có bản lĩnh thì đi nghị luận những người có thân phận địa vị lớn như vậy đi.
Asteria thở dài một tiếng, nâng bước liền đi, mà lúc này ánh mắt người đàn ông đang được một đám người vây quanh lướt qua người cô.
Chỉ là một cái liếc nhìn, sóng điện não Trần Việt phản ứng cực nhanh, anh dừng bước, rồi quay đầu lại, hai ánh mắt sắc bén dừng ở trên người cô gái đang muốn rời đi.
Những năm gần đây, anh nhìn thấy vô số người có bóng lưng giống như Giang Nhung, mỗi một lần anh đến gần để nhìn, đều thất vọng mà về.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc