Lễ trao giải âm nhạc cuối năm tổ chức long trọng, Tề Phàm được đề cử giải MV xuất sắc nhất.
Hoạt động như vậy tất nhiên Trang Nghiêm và Tề Phàm, phải tham dự.
Nghệ sĩ Gia Thượng cũng có ca sĩ đề cử, Lạc Kì làm ông chủ, tất nhiên cũng phải đi.
Tuy cuối cùng không được giải, nhưng có thể lấy được đề cử, Tề Phàm đã rất vui vẻ.
Huống hồ, Kha Cơ Lạc đã một mình chiếm được hai giải bự nhất nam ca sĩ được yêu thích nhất và tài năng nhất rồi, cũng coi như bù lại chút tiếc nuối nho nhỏ của cô.
“Anh vẫn chưa xem MV này, cũng không biết, Kha Cơ Lạc hôn em.”
“Đẵng nhẽ là kịch bản không có, nhưng sau đó anh ấy cảm thấy nếu thêm vào thì hiệu quả tốt hơn.”
Trang Nghiêm tay vỗ về môi của cô, khi mặt anh tới gần thêm một chút, môi sẽ chạm môi, cô có chút kháng cự, ngoảnh mặt đi.
Trang Nghiêm lại không rút lui, mắt tối sầm lại, nắm chặt cằm cô, không tự giác dùng sức.
Mà nhìn từ góc độ Lạc Kì, ngay chính sườn mặt, Tề Phàm đang hôn Trang Nghiêm, anh hận không thể xông lên tách hai người ra, coi nhẹ cảnh đẹp trước mắt này.
Thật lâu sau, cho tận đến khi Lạc Kì phẫn hận sắp rách môi rồi, Trang Nghiêm mới buông Tề Phàm ra.
Tề Phàm lấy cớ cảm thấy buồn chán, ra ngoài hít thở không khí, Trang Nghiêm không ngăn cô nữa, để cô đi ra ngoài.
Lạc Kì vẫn nhìn chăm chú vào cô, thấy cô rời đi, liền đứng dậy đuổi theo.
“MV quay thật không tồi.”
Nếu nam diễn viên cô đó mà ૮ɦếƭ thật, anh còn cảm thấy tốt hơn nhiều!
Vừa mới rửa mặt đi ra, xoay người gặp anh, cô thất thần, rõ ràng không có phản ứng.
Thấy cô đi, anh tiến lên từng bước giữ chặt lấy cô.
“Buông ra, tôi muốn đi vào, Trang Nghiêm còn ở trong chờ tôi!”
“Vừa mới tách khỏi nhau một lát mà em đã vội gặp anh ta vậy sao! Tề Phàm, em đừng nói với tôi, em với anh ta đã thật sự đến với nhau!”
“Đúng thì sao, mà không phải thì sao? Cái vòng luẩn quẩn này vốn hư hư thực thực, làm gì còn sự thật?”
Cô cố ý nhạt nhẽo không để ý, tâm tình càng tốt khi thấy mặt anh ngày càng đen.
“Phàm phàm, em đã thay đổi rồi. Trước kia, em ghét nhất sao dựa vào tiếng xấu để nổi, cũng ghét phóng viên viết tin tức lá cải.”
Nhưng, giờ cô căn bản không thèm để ý chuyện xấu! Đầu tiên là Trang Nghiêm, hiện tại là Kha Cơ Lạc, cô thậm chí còn cố ý biểu hiện, để phóng viên phỏng đoán.
“Đúng, trước kia tôi không thích!”
Cho dù là hiện tại, cô cũng thật sự không có cách nào thích nổi.
“Nếu là anh thì anh làm gì, chính bởi có nhiều người giống như anh, cái vòng luẩn quẩn mới có thể biến thành thế này”
Trang Nghiêm và Hàn Phi vì thành công của cô, đã trả giá nhiều lắm, cô không thể để bọn họ thất vọng.
Cô cũng ghét bản thân mình bây giờ, cô cũng hy vọng sớm chấm dứt chuyện này ở đây.
Nhưng mà ai cũng có thể phê bình nàng, riêng anh thì không được.
Anh chả đầy tin mờ ám với ca sĩ, diễn viên nổi tiếng công ty anh, anh có tư cách gì mà nói cô!
“Không đúng, tôi khác anh, chuyện của tôi là thật! Hôm nay anh mang theo cô gái nhỏ như vậy, đã trưởng thành chưa? Vợ chồng một thời gian, tôi xem tôi cũng phải nhắc nhở anh, Gi*t hại mầm non tổ quốc, chú cảnh sát sẽ không tha cho anh đâu!”
“Anh với cô ấy không giống như em nghĩ!”
Dáng vẻ chả quan tâm của cô làm cho anh phát điên, cô thật sự là càng ngày càng giỏi làm anh phát điên!
“Anh có quan hệ gì với cô ta tôi không muốn biết, anh cũng không phải giải thích với tôi.”
“Phàm Phàm, em nhất định phải như vậy với anh sao!”
Kéo cánh tay cô anh thoáng sử dụng lực, sẽ không làm đau nàng, nhưng cũng không để cô giãy ra.
“Phàm Phàm, hóa ra em ở trong này, hại anh tìm lâu.”
Thừa dịp anh hốt hoảng, cô dùng sức bỏ tay anh ra, bước nhanh đi đến bên người Trang Nghiêm, kéo cánh tay anh ta, thúc giục anh ta mang cô rời đi.
Lạc Kì nhìn thấy bọn họ thân mật, nheo mắt lại.