Nghe Tần Hạo Đông nói, sắc mặt Tư Dung liền co lại. Cô thở một hơi, hai mắt hiện rõ sự lạnh lẽo, nụ cười mê mị nở ra. Cô tựa vào ghế, đôi chân dài vắt chéo nhau, hướng về phía hắn rồi nói
- Tin tức của Tần lão đại cũng nhanh thật! Chúng ta chỉ mới gặp nhau chưa đầy 2 tiếng thôi mà...?
- Không! 2 năm trước, khi kẻ cầm đầu tổ chức ૮ɦếƭ, tôi đã cho điều tra người tiếp theo sẽ kế nhiệm! Đương nhiên mọi tin tức của người này đều bị giấu đi, mãi cho đến tháng trước Tần gia mới phát hiện được một ít!
Tần Hạo Đông xoay chiếc nhẫn hình con rồng ở ngón tay cái, hắn đưa mắt nhìn cô. Hàn khí xung quanh cô đọng lại khiến người khác phải khó chịu
Tư Dung nhíu đôi mày đẹp. Ánh mắt sắc sảo hiện lên tia cười, cô đứng dậy rướn người về phía hắn. Ngóm tay thon dài khẽ vuốt ve khuôn mặt đẹp đẽ tựa như điêu khắc kia, Tư Dung nhếch môi, thân thể quyến rũ lượn lờ trước mắt Tần Hạo Đông
- Vậy anh sẽ làm gì?? Nói cho Tiểu Nhã biết hay là dùng nó để uy Hi*p tôi?
Giọng nói ma mị của Tư Dung vang lên, khuôn mặt cô tiến lại gần. Đôi môi khẽ nói bên tai hắn, ngón trỏ không yên phận lướt từ cổ xuống bờ иgự¢ săn chắc đó. Ngay lập tức, Tần Hạo Đông nắm lấy tay cô đẩy ra, bàn tay to lớn Ϧóþ chặt cổ Tư Dung, ánh mắt hiện lên tia lạnh lẽo
- Tư Dung...cô đừng khiêu khích tôi! Nếu muốn, tôi có thể tiễn cô một đoạn xuống gặp Diêm Vương đấy!
Tần Hạo Đông không kiêng kị mà nói, bàn tay ở cổ hơi siết lại. Giọng nói lạnh lẽo đó không làm Tư Dung sợ hãi, cô khẽ chạm vào tay anh vỗ vài cái. Nụ cười hiện trên môi
- Anh nên biết, nếu Gi*t tôi...thì anh chắc chắn sẽ phải gặp nhiều rắc rối đấy!
Vừa dứt lời, bàn tay ở cổ Tư Dung đã lỏng ra. Cô liền nhếch môi ngồi dậy chỉnh lại quần áo, ánh mắt lạnh nhìn Tần Hạo Đông
- Tôi nghe nói anh muốn hợp tác với chúng tôi??
- Đúng vậy!
Hắn ngồi tựa vào ghế, đưa mắt nhìn cô. Bộ dạng quý phái khiến người khác phải kính nể, hắn nói
- Tại sao? Một thế lực lớn như anh mà còn cần tổ chức nhỏ chúng tôi?
- Lí do cô không cần biết!
Tần Hạo Đông khoanh hai tay trước иgự¢, hắn không có nghĩa vụ phải thông báo cho người khác việc hắn sắp làm, cũng không ai có tư cách để hỏi
Tư Dung nhíu mày, cô nhìn Tần Hạo Đông
- Xin lỗi...không lí do, chúng tôi không thể hợp tác cùng anh! Nếu anh không nói thì có thể tìm người khác...
Dứt lời, ánh mắt của Tần Hạo Đông liền phóng đến chỗ cô. Đây là lần đầu có người từ chối hắn, hắn đã hạ mình ngỏ ý muốn hợp tác mà người con gái này lại không biết điều! Đây khác nào cái tát mạnh vào người cầm đầu Tần gia??
- Cô chắc chứ?
- Đó là quy định!
Tư Dung đáp
- Cô nên biết với thân phận hiện giờ...cô...không có tư cách hỏi tôi!!
Hắn nhếch môi, sát khí toả ra. Ánh mắt không dời khỏi cô, lại là lần đầu tiên có người nhìn hắn với ánh mắt kiên định như vậy!! Tuy trước đây Nhã Nhã cũng có nhưng...không như cô gái đang ngồi trước mặt hắn bây giờ!
Tư Dung đen mặt, cô không có tư cách hỏi hắn?? Cái định luật này ở đâu ra?? Có thật là tên này định nhờ cô giúp sao??
- Nếu muốn hợp tác, anh phải nói ra lí do của mình! Chúng tôi không nhận những hợp đồng không rõ ràng...
- Cô muốn biết??
- Tất nhiên!
Tư Dung gật đầu, cô đưa mắt nhìn hắn. Đây là luật mà tổ chức đề ra, khó mà cãi lại được!
Tần Hạo Đông nghe xong liền ngã người ra sau, bàn tay gõ có nhịp lên thành ghế. Cửa sổ mở hé ra, gió lạnh thổi vào làm mái tóc của hắn khẽ rối. Tần Hạo Đông nhàn nhạt nói
- Ám sát tổng thống Mỹ! Tôi muốn chức vị của ông ta!