Lão Đại Yêu Chị Đại - Chương 82

Tác giả:

Hoa Tiêu Quân nghe xong liền nhăn mặt, anh thì giống con gái của lão ta gì chứ?? Rõ ràng là con trai mà!!
Hai mắt anh nhìn chằm chằm Gusti, ông ta cũng không nói gì. Khuôn mặt góc cạnh có vào nếp nhăn hiện ra, thoáng chốc tia lạnh lẽo truyền đến
- Con gái ta nó rất mạnh mẽ giống hệt ngươi, lúc thấy ngươi, hình bóng con bé lại hiện lên. Ta khi đó mới chấp nhận làm thầy dạy đầu tiên của ngươi và Tần Hạo Đông!!
- Chỉ có lí do đó thôi sao??
Hoa Tiêu Quân hỏi, anh nắm chặt tay
- Không! Tôi muốn lão ta phải biết cảm giác mất đi người mình yêu quý nhất là thế nào!
Nói rồi, Gusti không biết từ đâu ra rút ra một con dao găm nhỏ. Ông ta đạp mạnh vào thân cây gần đó rồi lao đến chỗ anh, Hoa Tiêu Quân bất ngờ không kịp lui về sau. Anh bị một đường dao ở vai trái, máu chảy ra thẫm đẫm cả áo
Nhã Nhã trợn mắt, cô đứng bật dậy. Toàn thân run lên, miệng hét lớn gọi tên anh
- Hoa Tiêu Quân!!
Nghe tiếng cô gọi, Hoa Tiêu Quân nhíu mày nhìn lên. Anh thấy cô đang chạy về phía mình, khuôn mặt nhỏ ửng lên, nước mắt sắp rơi xuống
- Mau tránh ra khỏi chỗ này!!
Anh cố gắng hét lớn, còn chưa kịp định hình thì một luồng gió mạnh thổi qua đá bay anh đi. Hoa Tiêu Quân văng xa một đoạn, anh bất lực ngồi dậy
- Hoa Tiêu Quân...Hoa Tiêu Quân!!
Nhã Nhã chạy đến, cả người cô run lên. Bàn tay lạnh toát sờ lên mặt anh rồi đưa xuống vết thương, cô mấp máy môi. Máu từ vai anh chảy xuống không ngừng, chẳng mấy chốc đã thấm ra đất. Từng giọt từng giọt nhỏ xuống như đâm vào tim cô
Nhã Nhã rút trong túi ra một hộp thuốc, cô cho anh một viên rồi lấy băng gạc giữ máu ngừng chảy. Mồ hôi lạnh vẫn toát ra, Nhã Nhã nhíu mày nhìn vết thương sâu. Cô đảo mắt, không có chỗ nào mà trên người anh không có vết thương...
- Nhã Nhã, mau đi ra...
Hoa Tiêu Quân đẩy cô ra, anh đứng dậy. Ngay lập tức, Gusti liền lao nhanh đến chỗ anh. Ông ta cầm dao điêu luyện sử dụng, sát khí nồng đậm bao vây
- Ta không rảnh ngồi xem các ngươi tình tứ!!
Hoa Tiêu Quân né tránh, anh "hừ" lạnh một tiếng. Tuy nhiên, vết thương trên vai đã lấy đi nhiều sức lực của anh. Đánh vài hiệp, Hoa Tiêu Quân đều không thể đỡ lại đòn của Gusti. Anh càng ngày càng lui về sau, đột nhiên cả cơ thể mất thăng bằng. Gusti liền nhân cơ hội lao đến, ông ta giơ con dao lên. Miệng nói lớn
- Đi ૮ɦếƭ đi!!
Nói rồi lão nhanh chóng dí con dao xuống, Hoa Tiêu Quân nhăn mày. Anh đang tính né thì cả bỗng bị bao phủ, mắt Hoa Tiêu Quân trợn lên
Một tiếng "Phựt" vang lên lạnh lẽo và cô độc. Mặt Hoa Tiêu Quân trắng bệch, anh không tin vào mắt mình, hỏi thở ngày càng nặng nề hơn. Thời gian tựa như dừng lại, cả người anh tê cứng. Hoa Tiêu Quân la lớn
- Nhã Nhã!!
Giọng anh lớn đến nỗi Tư Dung và Tần Hạo Đông nghe thấy cũng phải quay lại. Cả hai người họ bất giác trở nên lạnh lẽo, Tư Dung vứt con dao trên tay xuống. Cô rút khẩu súng trong túi áo ra bắn một phát
"Pằng..."
Viên đạn đồng đen ngòn xoẹt mạnh qua chân cổ tay Gusti, ông ta thả con dao ra rồi nắm lấy tay mình. Ngay lập tức hàng loạt tiếng súng vang lên, Gusti tự như bị chôn chân, ông ta hứng trọn hàng chục viên đạn vào người
Van lập tức hét lên, anh ta định chạy lại chỗ cha mình nhưng bị cản lại. Bọn thuộc hạ giữ chặt lấy anh ta rồi rút lui, Van trơ mắt nhìn người cha của mình bị đạn xuyên người
- Tiểu Nhã...Tiểu Nhã...
Hoa Tiêu Quân từ từ đỡ Nhã Nhã nằm xuống, bàn tay dính đầy máu của cô run lên. Giọng nói khản đặc của anh vang vọng, Hoa Tiêu Quân nhìn Nhã Nhã. Anh thật không ngờ cô lại lao ra đỡ trọn một dao của Gusti
Tư Dung cùng Tần Hạo Đông chạy đến, bọn họ ngồi xuống. Đặc biệt là Tư Dung, cô nắm lấy tay Nhã Nhã
- Nhã Nhã...cậu...cậu không sao chứ...Nha Nhã...!
Giọng Tư Dung lạc dần, cô nhìn Nhã Nhã đang nhắm dần mắt. Miệng liền la lớn
- Khốn kiếp...mau...mau chuẩn bị xe...
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc