Nhã cúi gầm mặt, hai tay đặt trên đùi nắm chặt lại. Khuôn mặt đỏ ửng đến mang tai, cả người nhỏ nhắn hơi run
- Tôi...
"Rầm"
Lam Hy cùng Phong chạy vào, cả hai người mặt hớt hải đi vào. Lam Hy liền đi gọi lớn
- Lão đại...Gusti cho người bao vâytoaf nhà rồi!
- Cái gì??
Tần Hạo Đông và Hoa Tiêu Quân liền sửng sốt, hai người đứng bật dậy, Nhã Nhã cũng nhìn anh và hắn. Món ăn trong miệng cô dừng lại, đôi mắt trợn lên
- Gusti??
- Là lão đã xuất hiện trong bữa tiệc của bạn em 5 năm về trước...
Hoa Tiêu Quân ôm eo cô bước ra khỏi căn phòng VIP, anh nhàn nhạt nói khiến Nhã Nhã ngẹn họng. Buổi tiệc 5 năm trước cô vẫn nhớ như in, chuyện xảy ra lúc đó thật ngàn cân treo sợi tóc. Hơn nữa, từ bữa đó đến giờ cô cũng không có tí liên lạc gì với Tư Dung. Thậm chí Nhã Nhã cũng đã cho người đi tìm nhưng vô vọng
- Là cái lão râu ria rậm rạp với cái mặt nhăn như khỉ ấy hả?
Nhăn như khỉ?
Hoa Tiêu Quân cười thầm trong lòng, anh nhìn Nhã Nhã nhẹ nhàng nói
- Ừm! Lão ta đấy!
- Khốn nạn! Để em gặp là ông ta xác định ૮ɦếƭ!
- Ông ta ૮ɦếƭ hay em ૮ɦếƭ?
Nghe Hoa Tiêu Quân nói, Nhã Nhã liền giục tay anh. Cô chu môi nhỏ lên, nhìn Hoa Tiêu Quân cùng Tần Hạo Đông
- Đương nhiên là ông ta! Em có anh bảo vệ mà...hơn nữa còn có Tần Hạo Đông đi trước làm bia chắn!
Hoa Tiêu Quân cùng Nhã Nhã đi sau mà không biết chỗ Tần Hạo Đông đang nổi lên sát khí. Nhã Nhã gan lớn lắm lại dám kêu hắn làm bia đỡ đạn, cái này không phải bảo hắn tiên phong diệt địch sao?
- Nhã Nhã...yên tâm! Lát tôi gặp nguy hiểm sẽ lấy cô ra chống đạn!
Giọng nói vô cùng sắc của hắn lanh lảnh vang lên làm Nhã Nhã bất giác run. Cô nhăn mày nhìn hắn
- Lúc đó tôi đã chạy trước rồi! Anh muốn tìm cũng đừng mơ!
- Để rồi xem!
- Hừ!
Hai người nói qua nói lại một hồi mà không biết đã ra khỏi toà nhà Tonight bao giờ. Ở bên ngoài người của Gusti đang chĩa súng vào người của Hoa Tiêu Quân và Tần Hạo Đông. Bọn họ đứng thành vòng tròn rộng lớn, trên mặt ai nấy đều đầy sát khí
Từ trong đám người, Gusti mặc thân vest nâu lịch lãm bước ra. Ông ta nhếch môi cười nhẹ
- Tần Hạo Đông! Hoa Tiêu Quân! Lâu rồi không gặp...
- Gusti...ông chạy trốn hết quốc gia này đến quốc gia khác không mệt à? Đám hậu bối chúng tôi sắp mệt rồi đấy!
Hoa Tiêu Quân đút tay vào túi quần, anh tựa lưng vào tường nói lớn. Khuôn mặt không có gì gọi là biến sắc, Tần Hạo Đông đứng kế bên cũng vậy. Cả hai người tựa như hổ đói nhìn vào thức ăn của mình
- Gusti! Lần trước phá hàng của tôi vui không?
Gusti châm điếu xì gà, ông ta rít một hơi rồi nhả ra làn khói ᴆục
- Tất nhiên là vui! Các cậu truy đuổi tôi khắp thế giới thì tiền bối như tôi phải đáp lễ lại chứ!!