Hết một đêm, Nhã Nhã mở mắt ra. Cả người cô đều đau nhức, vết thương bầm tím sưng vù giờ đã đỡ. Cô mấp mấy môi, bàn tay đưa ra liền có ai đó nắm lại
Hoa Tiêu Quân ngồi bên cạnh mừng rỡ, anh nhìn cô
- Nhã Nhã! Tỉnh rồi à? Có đau chỗ nào không?
Ánh mắt Hoa Tiêu Quân hiện lên sự dịu dàng rõ rệt, anh đang lo lắng cho cô
Nhã Nhã nhìn anh, Hoa Tiêu Quân hôm nay khác một trời một vực với Hoa Tiêu Quân tối qua. Khi ấy anh lạnh lẽo tàn độc, hôm nay anh dịu dàng ấm áp. Giữa anh còn tồn tại một bộ mặt khác
- Tôi...ổn!
Nhã Nhã thều thào, cô yếu ớt nói
- Tôi...muốn uống...nước...!
- Được! Tôi lấy giúp cậu!
Hoa Tiêu Quân không bỏ tay cô ra, anh xoay người cầm lấy ly nước trên bàn đưa cô
Nhã Nhã ngồi dậy, cô nhận ly nước từ anh. Uống một hơi, cổ họng khô rát như được cấp cứu kịp thời. Sắc mặt cô đã hồng hào hơn, Nhã Nhã liền giựt ra tay khỏi anh. Ánh mắt cô đầy nghiêm túc
- Tôi...hỏi lại lần nữa! Rốt cuộc anh có...thân phận gì?
Nghe cô hỏi, Hoa Tiêu Quân hơi chột dạ. Anh gãi đầu, mắt đảo xung quanh. Đây là lần đầu tiên Hoa Tiêu Quân bị hoảng loạn, anh sợ nếu thân phận mình lộ cô sẽ không quan tâm anh và có thể gặp nguy hiểm
- Cậu...hỏi gì lạ vậy? Tôi là thiếu gia của...
- Nói láo!
Giọng Nhã Nhã lạnh đi, cô gắt lên nhìn anh. Hoa Tiêu Quân bị giọng cô doạ mà giật nảy người, ánh mắt liếc qua cô
- Đừng nói với tôi cậu là thiếu gia của Hoa gia! Nếu đúng, thì tại sao người đàn ông kia lại gọi cậu là lão đại, tại sao cậu lại có ánh mắt Gi*t người không chớp mắt, tại sao bọn họ phải sợ cậu. Không! Hoa Tiêu Quân...Tôi tin cậu còn một thân phận khác!
Thấy Nhã Nhã nghiêm túc, Hoa Tiêu Quân biết mình dù giấu thế nào cũng không được. Anh không muốn cô tức giận, không muốn che dấu cô. Hoa Tiêu Quân ngã người, nắm lấy tay Nhã Nhã đưa lên
- Cậu đoán xem!?
Hình dáng lạnh người, uy phong thế này mới đúng là khí chất của hôm qua. Cô có hơi sợ, bàn tay định rút lại thì anh lại càng nắm chặt hơn
- Quả nhiên! Cậu còn bộ mặt khác! Nói! Cậu là ai?
- Haha...Nhã Nhã thật thông minh! Đúng, tôi còn thân phận khác. Thiếu gia của Hoa gia chỉ là vỏ bọc, nó không có tác dụng với tôi nhưng có tác dụng với người khác
Dừng một lúc, Hoa Tiêu Quân lại nói tiếp
- Hoa gia bao đời đều sống trong bóng tối, bọn tôi nắm quyền hành ngầm trên thế giới. Tuy nhiên, có một người đã làm khác với gia tộc. Đó là ba tôi! Ông ấy là Đại tá quân đội giống như ba cậu! Tôi không biết Hoa gia và Triệu gia quen nhau thế nào nhưng...tổ tiên hai nhà đã hợp tác rất lâu về trước!
Nhã Nhã ngạc nhiên, cô nhìn anh. Thật không ngờ Hoa gia còn là một thế lực ngầm trong Hắc đạo. Ánh mắt Nhã Nhã đảo liên hồi, cô không muốn dây dưa với Hắc đạo. Bởi vì, người đó đã ૮ɦếƭ dưới tay thế lực ngầm
Nhã Nhã muốn xuống giường nhưng Hoa Tiêu Quâ đã ngăn lại. Anh hạ giọng nhìn cô mà nói
- Cậu nên ở đây tịnh dưỡng!
Vừa chạm vào cô, Nhã Nhã đã vội né ra. Cô nhìn anh gằn từng chữ
- Mẹ tôi...trước đây không phải ૮ɦếƭ vì bệnh...mà là do mấy kẻ như các cậu hại ૮ɦếƭ!