Lão Đại Yêu Chị Đại - Chương 38

Tác giả:

Ngồi trên xe, Hoa Tiêu Quân vừa ôm vừa đau lòng nhìn cô. Khuôn mặt trắng bệch nhăn lại, Hoa Tiêu Quân lấy tay vuốt mái tóc loã xoã trên mặt cô. Bàn tay to lớn cầm tay cô lên rồi đan vào nhau. Anh khẽ đưa lên môi hôn, nhìn cô bằng ánh mắt triều mến
- Phong! Gọi An Kỳ, bảo cậu ta chuẩn bị cấp cứu!
Phong ngồi ghế lái liếc qua kính chiếu hậu hơi gật đầu rồi cầm thiết bị liên lạc lên. Anh ta thông báo đến An Kỳ
Hoa Tiêu Quân tựa vào ghế, tay anh vuốt tóc cô. Bàn tay khẽ chạm nhẹ vào mấy vết thương của cô, cảm nhận thân thể cô hơi giật. Tay anh liền rụt lại, đáy mắt thoáng qua tia lạnh lẽo
- Phong! Theo dõi nhất cử nhất động của Gusti, tôi muốn biết toàn bộ hành động của ông ta sắp tới!
Giọng anh lạnh lẽo, kèm sự ૮ɦếƭ chóc khiến Phong lạnh gáy. Anh ta có thể cảm nhận được sự tàn bạo quanh đây
Áp lực thật kinh khủng!
Về đến biệt viện, Hoa Tiêu Quân ôm cô bước vào trong. Anh gọi lớn
- An Kỳ! Mau lăn qua đây!
An Kỳ trong bếp, tay cầm miếng bánh nhìn anh. Thấy sự nguy hiểm toát ra liền bỏ miếng bánh chạy theo anh lên phòng
Căn phòng của Hoa Tiêu Quân đúng chuẩn thời tiết ở Nam Cực, lạnh đến mức không ai dám nghĩ đây là phòng ngủ
- Mau kiểm tra cho tôi!
- Vâng!
Hoa Tiêu Quân nhẹ nhàng đặt cô xuống, An Kỳ ngay lập tức bước lên lấy đồ dùng luôn theo bên mình ra. Những vết bầm tím hiện rõ mồn một trên tay va người cô
An Kỳ lắc đầu, kẻ nào gan dạ đánh cô vậy?
Bôi thuốc trên tay và mặt xong, An Kỳ định ϲởí áօ cô thì một tia sắc lạnh lập tức xoẹt qua. Tiềm thức của anh ta hiện lên hai chữ "nguy hiểm", vừa quay đầu liền bắt gặp vẻ mặt nhăn hơn khỉ của Hoa Tiêu Quân, An Kỳ yên lặng nuốt nước bọt. Bàn tay run rẩy giơ hộp bôi thuốc cho anh rồi đi ra ngoài
Mười lá gan cũng không khiến An Kỳ dám bôi thuốc cho Nhã Nhã, chỉ mới bôi ở tay và mặt mà anh đã như vậy thì hỏi liệu ở trên người thì thế nào?
Anh ta có khi ૮ɦếƭ còn không chỗ chôn ấy! Mô phật!
Cánh cửa đóng, Hoa Tiêu Quân liền nhẹ nhàng đi lại bên giường. Anh đỡ cô lên, để cô tựa vào người mình. Bàn tay tháo khoá kéo áo xuống, làn da trắng nõn hiện ra. Hoa Tiêu Quân phải nói là kiềm lắm mới không làm gì cô. Anh còn việc lớn, không nên dụng tình. Hơn nữa, Hoa Tiêu Quân còn chưa muốn bóc lịch ngồi tù, bị cha mẹ vợ đánh
Nhắm hai mắt, tay Hoa Tiêu Quân sờ khắp người cô. Vừa sờ anh thấy người cô giật giật, run lên liền mở mắt. Váy vửa cô kéo xuống tận eo, mấy vết bầm tím đối diện mặt anh
Hoa Tiêu Quân vừa giận vừa thương, ᴆụng nhẹ vết thương trên người cô rồi lấy thuốc bôi lên
Bàn tay cầm lọ thuốc khẽ nắm chặt, anh kéo cô lại hôn lên mái tóc mền
- Chờ thêm thời gian! Khi đó tôi nhất định cho kiệu tám người khiêng đón em về!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc