- Hoa Tiêu Quân! Rốt cuộc cậu có bao nhiêu cái mặt nạ mà tôi chưa biết?
Nhã Nhã đau đớn nhìn anh, đáy mắt cô lộ rõ sự chán ghét kèm tức giận
Hoa Tiêu Quân nghe cô nói liền đen mặt, anh định lên tiếng liền nhìn xuống tay cô. Bàn tay Nhã Nhã liền ra kí hiệu, cô biết anh chắc cũng có học qua kí tự quân đội
" Bên ngoài có bom, kéo dài thời gian"
Mày Hoa Tiêu Quân lập tức cau lại, tia lạnh lẽo thoáng qua rồi ✓út mất. Anh điềm nhiên nhìn cô, hai tay đan vào nhau tinh nghịch
Nhã Nhã vừa lúc định lao lên, ánh mắt cô có thoáng nhìn ra cửa sổ. Một bóng đen nhanh nhẹn chạy qua, trên tay còn cầm cái gì đó. Với đôi mắt sắc và cảm nhận, cô liền đoán ra kia là bom thuỷ ngân, mặc dù trong tối nhưng cô có thể thấy rõ. Loại bom này có đặc điểm trong tối sẽ toả ra ảnh sáng yếu ớt màu xanh. Nếu tập hợp, sức kinh phá của nó cực kì lớn. Sức sát thương cao, cho nên quấy động không khí lúc này, để bọn họ chú ý đến cô.
Nhã Nhã mở thiết bị định vị trên đồng hồ, đây là đồng hồ đặc chế dành riêng cho cô. Nó có thể phát tín hiệu cầu cứu đến quân đội, để họ đến cứu. Đồng thời làm anh chú ý, cô không biết hiện tại anh có thân phận gì nhưng cô biết anh có khả năng cứu mọi người ở đây!
Hoa Tiêu Quân nhìn Gusti, ông ta cũng nhìn anh. Dáng người cao lớn ngồi đối diện anh, sát khí toả ra khiến người khác sợ hãi
- Hoa lão đại! Cô ta quen cậu?
- Có gặp qua!
Hoa Tiêu Quân thong thả nói, anh đưa mắt qua chỗ cô. Một tia sắc lạnh lao đến tên đang bẻ tay cô. Tên kia liền cảm thấy lạnh sống lưng
Hoa Tiêu Quân cưng Nhã Nhã hơn cưng trứng, hứng như hứng hoa. Chưa dám làm cô bị thương hoặc xây xát nhẹ. Vậy mà tên khốn kia lại dám bẻ tay cô. Mẹ nó, để xem anh có chặt tay mày không?
Gusti thấy sự khác thường, ông ta phắt tay. Một tên cao to khác tiến lên đi lại chỗ cô
Nhã Nhã liếc qua tên kia, tay cô còn bị giữ chặt không thể làm gì. Tên vừa tiến lại, lập tức giáng một cú đấm vào bụng cô rồi lại một cú nữa vào lưng cô. Nhã Nhã đau đớn, cô ôm bụng. Cả thân hình nhỏ nhắn run lên bần bật, Tư Dung thấy vậy liền lao đến ôm chặt cô nức nở
- Xin các...người hức...đừng đánh cậu ấy...
- Đừng...đ...đánh ah~~
Nhã Nhã liên tiếp nhận đòn, cô được bao bọc trong tay Tư Dung. Hai tay Tư Dung siết chặt lấy cô, tên kia liền hừ lạnh. Dùng chân đạp mạnh vào người Nhã Nhã và Tư Dung
Cả hai đều bị văng xa, Tư Dung bị đánh không ít nhưng vẫn còn gượng dậy. Riêng Nhã Nhã, cô đau đớn không nhấc nổi mắt. Ôm bụng run rẩy
Hoa Tiêu Quân thực sự sắp không kìm nổi, anh toả sát khí tựa Diêm Vương khiến không khí xung quanh giảm đáng kể
Khi tên kia định tiến lại chỗ cô, hắn ta bỗng bị kéo lại. Một cú đấm thẳng vào mặt hắn ta, máu trên đầu tuôn ra hoen ố khắp mặt
Hoa Tiêu Quân không giữ được bình tĩnh, anh nhìn tên kia như muốn Gi*t ૮ɦếƭ. Giọng nói trầm ổn lạnh lẽo vang lên
- Mẹ nó! Tiểu Nhã nhà tao mà mày cũng ᴆụng. Thì xác cmn định là mày gặp ông bà rồi!
Anh vừa giứt lời, liên tiếp tặng tên kia những cú đấm trời giáng
Đám người ở đại sảnh sợ hãi, còn Gusti thì lại khác. Ông ta khá bất ngờ với hành động của anh
Tên kia bị đánh cho không biết trời trăng là gì, máu thấm cả khuôn mặt và quần áo. Hình dạng khuôn mặt không còn nhận ra lúc đầu. Hoa Tiêu Quân vẫn chưa dập tắt cơn thịnh nộ, máu của tên kia trên tay anh mà nhỏ từng giọt từng giọt...