Lão Đại Yêu Chị Đại - Chương 33

Tác giả:

- Vị tiểu thư này! Tôi có thể cùng em nhảy một điệu chứ?
Giọng anh nhẹ hơn gió, nhìn cô cười
Hôm nay trông cô thật đẹp, thật cuốn hút nhưng...sao cô lại mặc vậy cho đám con trai háo sắc kia nhìn chứ? Váy thì chật ních cũng mặc, tóc cột cao đẹp vậy mà 乃úi lên làm gì? Còn nữa, cổ áo cũng hở quá rồi đấy, lộ cả da thịt kia kìa!
Hoa Tiêu Quân kìm nén cơn tức, bàn tay kiên nhẫn giơ lên chờ cô
Nhã Nhã trừng mắt nhìn anh, cô thật không ngờ Hoa thụ lại có thể ở đây. Còn bày đặt khiêu khích phái đẹp này nọ, bình thường ẻo lả được rồi, giờ lại men lì cho ai xem!
Bỗng chốc trong lòng Nhã Nhã dâng trào cảm xúc kì lạ, cô không rõ đây là gì?
- Được! Chúng ta cùng nhảy!
Nhã Nhã nhìn anh, bàn tay thon dài đặt lên tay anh. Cả hai người cùng tiến vào đại sảnh
Một là tiên nữ giáng trần, một là ác quỷ đội lót tiểu mỹ thụ khiêu vũ khiến buổi tiệc càng sinh động. Khi cô và anh tiến vào đại sảnh, những cặp đôi đang nhảy đều biết điều lui vào trong
Dưới ánh sáng của mấy chục viên pha lê tím, bóng dáng của Nhã Nhã và Hoa Tiêu Quân đang cúi chào nhau thêm phần lộng lẫy. Cô xinh đẹp, anh đào hoa, cả hai người bỗng chốc trở thành kim đồng ngọc nữ trong mắt mọi người
- Triệu tiểu thư! Cô nhảy đẹp lắm!
Hoa Tiêu Quân nở nụ cười gượng, anh nhìn cô bằng ánh mắt chìu mến
- Cảm ơn! Cậu nhảy cũng đẹp lắm!
Nhã Nhã nghiêng đầu, trên mặt cô hiện lên nụ cười đẹp đẽ. Có lẽ do ánh sáng mờ ảo của đèn mà trông cô càng xinh đẹp. Hoa Tiêu Quân nhìn đến không chớp mắt, anh nói
- Tôi có năng khiếu từ nhỏ! Nhưng cậu thì không! Làm ơn đừng giẫm lên chân tôi nữa!
Hoa Tiêu Quân đau đớn cắn răng nhìn Nhã Nhã, cứ tưởng dưới ánh đèn mờ bóng dáng hai người một nam một nữ đẹp đẽ khiêu vũ nhưng...sự thật mất lòng nhau!
Nhã Nhã không ngừng di chuyển giẫm lên chân anh, gót giày nhọn dài đâm vào khiến anh đau đớn
Các khách mời khó hiểu nhìn nhau, họ thắc mắc anh và cô đang làm gì!
Nhã Nhã khẽ "ah", cô cười cười
- Hihi! Thật xin lỗi! Tôi thích giẫm lên chân người khác lắm! Nhất là cậu đấy! Giẫm ૮ɦếƭ cậu luôn!
Nhã Nhã vẫn nở nụ cười, cô nhe hàm răng trắng mà nói với anh. Hoa Tiêu Quân bất lực với tính cách trẻ con này của cô, anh thở dài lắc đầu
Không khí trong toà lâu đài nhộn nhịp bởi tiếng nhạc rộn rã. Đột nhiên bên ngoài truyền đến một tiếng nổ lớn, khách khứa trong toà lâu đài đều bất động chen nhau xem có chuyện gì
Nhã Nhã cũng định chạy ra xem, thắt lưng cô đột nhiên bị ai đó bắt được. Nhã Nhã quay đầu, cô nhìn bàn tay Hoa Tiêu Quân đang đặt trên eo, một tay nắm lấy tay cô. Anh kéo cô vào lòng, dùng thân thể bảo vệ cô
- Tên này! Muốn ૮ɦếƭ à!? Bỏ tay ra!
Nhã Nhã không quen với cảm giác thân mật này, cô giãy giụa. Mà khổ, càng cử động tay anh càng siết chặt cô. Đáy mắt Hoa Tiêu Quân loé lên tia tàn bạo, anh cúi xuống hôn lên tóc cô
Nhã Nhã hơi khó chịu, cô định đánh thì giọng nói trầm của anh vang lên
- Tối nay có thế nào cũng phải im lặng! Nhớ chưa?
Nghe anh nói, Nhã Nhã bất giác ngơ ngác. Cô cảm nhận vòng tay anh đang ôm chặt cô lại, Hoa Tiêu Quân chỉ hận không thể hoà tan cô vào người, như thế anh có thể bảo vệ cô cả đời
"Bang"
Cánh cửa dày lớn của lâu đài đột nhiên bị nổ tung, tiếng bước chân rầm rộ vang lên, hàng chục người áo đen cầm súng tiến vào. Bọn họ đều bịt kín mặt, tuy không thấy rõ nhưng sát khí nặng nề xung quanh cũng nói lên tất cả
Khách mời trong lâu đài la hét hoảng lên, bọn họ chen lấn xô đẩy nhau. Một tên trong số bọn áo đen tiến lên phía trước, cầm khẩu súng nhắm lên trần nhà bắn một phát
"Pằng"
Tiếng kêu la lập tức dừng, khách mời cứng chân tại chỗ nhìn những tên áo đen, có người sợ qua đã xỉu tại chô, có người bủn rủn đứng không được liền khuỵ xuống
Từ phía cửa lại vang lên tiếng bước chân, lạnh lẽo và đáng sợ. Một người đàn ông thân vận âu phục, trên tay cầm cây gậy tiến vào. Ông ta nhìn bề ngoài đoán chừng 70 tuổi, tuy già nhưng khí chất vẫn khiến người khác run sợ
Ông ta từ từ từng bước tiến lại, ngồi xuống chiếc ghế đã được đặt giữa phòng
Trên mặt của Hoa Tiêu Quân lập tức trở nên lạnh, ánh mắt hiện rõ sát khí, hàn khí xung quanh anh liền giảm đáng kể
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc