- Tư Dung! Sinh nhật vui vẻ!
Nhã Nhã cầm hộp quà to trên tay, cao ngạo đi về phía Tư Dung. Hai mỹ nữ đứng kế nhau thật khiến nhiều người lác mắt!
- Ầy! Lại quà! Mình nhận đến mỏi tay rồi!
Tư Dung xị mặt, môi nhỏ chu ra trông đáng yêu. Nhã Nhã không chịu được liền véo má một cái, nụ cười đẹp đẽ hiện trên khuôn mặt ấy
- Được rồi! Lần sau mình dẫn cậu đi du lịch! Cho cậu ăn béo múp míp!
- Ư...chỉ có cậu là tốt!
Tư Dung vui vẻ nhào đến ôm cô, Nhã Nhã cười rồi cùng Tư Dung đi vào trong
Dương Lâm bị hai người con gái xem như không khí, anh ta nhìn trời than thở rồi cũng chỉnh lại bộ vest xám đi vào sau
Trong đại sảnh, phải miêu tả là quá xa hoa. Toàn bộ đều trang trí bằng pha lê tím, mỗi vị khách đều mang trên mặt một chiếc mặt nạ. Nhã Nhã vừa bước vào, người phục vụ đưa đến cho cô một chiếc mặt nạ bằng bạc có lông vũ là màu trắng. Cô vốn không thích nhưng do Tư Dung ép nên chỉ đành nghe theo
- Uầy! Chị hai, chị cũng khá quen với mấy vụ tiệc tùng này nhỉ?
Thấy Nhã Nhã không hề lo sợ trước nơi đông người, Dương Lâm khó hiểu hỏi. Anh ta đương nhiên biết Nhã Nhã thuộc dạng quý tộc nhưng chưa từng thấy cô tham gia buổi tiệc nào
Nhã Nhã ngồi xuống ghế, vắt chéo chân. Trên tay cầm ly rượu đỏ lắc qua lắc lại, cô chán nản nhìn Dương Lâm
- Tuỳ cơ ứng phó, tôi không thích tham gia! Khá ồn!
Haha...ồn à?
Tiệc mà không nhộn nhịp thì còn là gì tiệc chứ? Chị Nhã nói chuyện ngộ ghê!!
- Tiểu thư! Tôi có thể nhảy với cô chứ?
Một chàng trai bước đến, anh ta cúi người đưa tay mời cô. Nhã Nhã đến liếc cũng không thèm, cô nhàn nhàn nói
- Tôi không thích khiêu vũ! Mời cậu tìm người khác!
Anh ta nghe cô từ chối liền cố nở nụ cười, bàn tay vẫn yên vị trên không trung. Đang định nói, từ phía cửa truyền đến âm thanh ồn ào
- Ây da! Hoa thiếu, thật hân hạnh!
- Từ gia chủ khách khí rồi!
Gia chủ Từ gia cùng phu nhân đích thân đón tiếp, bọn họ cung kính mời một người đàn ông. Khuôn mặt đeo mặt nạ giống cô, phía sau còn một đám người bảo vệ
- Lại là cậu ấm nhà nào thế?
Nhã Nhã cau mày, cô nhìn người đàn ông kia rồi quay qua hỏi Dương Lâm
- Nghe nói là Hoa thiếu gia!
- Hoa thiếu gia? Hoa gia! Hoa...Hoa Tiêu Quân?
Nhã Nhã xém rớt ly rượu, cô mở căng mắt nhìn
Hoa Tiêu Quân từ lúc bước vào đến giờ vẫn không rời mắt khỏi cô, trên môi anh nở một nụ cười lạnh. Anh vài bước dài, theo Từ gia chủ đi vào
Nhã Nhã không tin vào mắt mình, cô kéo Dương Lâm
- Tiểu Lâm! Tôi nằm mơ hay tên Hoa thụ kia đang ở đây?
Hoa thụ?
Dương Lâm cười lớn, nhìn cô rồi gật đầu
Lúc này, Hoa Tiêu Quân nói vài câu rồi quay về hướng cô đi tới
Anh đẩy tên kia ra, cúi người nhìn Nhã nhã mỉm cười
- Vị tiểu thư này! Liệu tôi có thể cùng em nhảy một điệu chứ?