*Phần ngoại truyện*
Một phần trẻ trâu của 2 anh chị nhé!
Đoạn Nhã Nhã chê anh vòi voi bé xíu!
----
Lúc Nhã Nhã được 5 tuổi, mẹ cô mới mất vì bệnh tật. Ba lại phải đi tham gia quân ngũ nên cô phải đến Hoa gia để ở một thời gian ngắn
Một nơi xa lạ khiến Nhã Nhã càng lúc ít cười. Cô hầu như không nói chuyện với ai cho tới khi gặp được một cậu nhóc tóc 3 chỏm cởi truồng chạy khắp nhà
Nghe thôi cũng biết là ai rồi! Đó là Hoa Tiêu Quân, lão đại siêu cute!
- Tiểu Quân! Mau đứng lại, mặc quần vào!
Mẹ anh, Diêu Dao lúc này vẫn là cô gái xinh đẹp đầy sức quyến rũ
- Không...không! Con muốn mặc quần Hello Kitty cơ...
Anh chạy vội lên lầu ngán ngẫm cái quần siêu nhân trong tay mẹ mình, chẳng may chạy đúng khúc cua liền ᴆụng phải cô
Cả hai đều ngã lăn vài vòng, Nhã Nhã vốn đã biết tự lập liền nhanh chóng tự đứng dậy. Còn Hoa Tiêu Quân thì vẫn còn là cậu ấm được bảo bọc, anh ngã xuống rồi la toáng lên
- Oa...mẹ...mẹ ơi...Quân Quân đau quá...huhu...
- Này! Cậu im đi được không?
Nhã Nhã nghe muốn nhức đầu, cô chu môi nhỏ rồi hướng ánh mắt xuống phía dưới
- Cậu...cậu...sao không...mặc quần a~~
Nhã Nhã bản chất còn là con nít nên khá hứng thú với cậu, thấy con voi liền tò mò
- Ý...cái...này là gì vậy?
Hoa Tiêu Quân vẫn khóc, anh cảm thấy phía dưới vòi voi bị ai đó ᴆụng chạm
- Cậu...làm...gì thế?
- Cái này của cậu sao khác tôi thế!
- Khác hả?
- Ờ! Của tôi nó không dài, sao của cậu nó dài mà nhỏ thế!?
Nhã Nhã cầm tay 乃úng vài cái khiến anh đau đớn la lên
Diêu Dao tìm con trai mình khắp nhà, thấy tiếng khóc của anh liền chạy lên
- Sao thế? Sao thế?
Đập vào mắt bà là hình ảnh cô nhóc đang lấy tay 乃úng vài cái vào con voi nhỏ của anh, mà con trai bà vẫn đứng im như tượng
- Mẹ ơi...! Bạn ấy bảo con voi của con dài nó khác của bạn ấy! Mẹ...mẹ mau cắt đi! Tiểu Quân không thích...
- Hả?
Con trai bà vừa bảo cắt cái đó!
Trời ạ!
- Ngoan! Tiểu Quân đừng khóc...mỗi bạn đều có khác nhau, của con đặt biệt nên không cắt!
- Nhưng...!
- Rồi! Rồi! Mau mặc quần vào!
Bà đưa đến cho anh cái quần rồi quay qua nhìn cô ranh mãnh
Sau này con bé nhất định phải về làm dâu nhà bà nha!
- Nhưng...con muốn quần Kitty mà!
- Được rồi! Mai mẹ mua cho...
Diêu Dao thực sự chả hiểu con trai bà nữa. Tính cứ như con gái ấy!
Nhã Nhã ngây ngốc hỏi
- Dì Diêu! Cái đó của bạn ấy là gì vậy ạ!?
Mẹ anh bật cười, bàn tay xoa đầu cô
- Là con voi nhỏ của đàn ông!
- À!
Cô hơi gật, rồi ngẩng lên hỏi tiếp
- Con voi gì mà vòi nó nhỏ thế! Hay sau này dì để con bắt cậu ấy về rồi nuôi vòi voi lớn nhé!
- Vòi voi nhỏ?
Diêu Dao nghe xong liền đen mặt
Đúng là suy nghĩ của con nít, ngây thơ hết mức
- Được...được! Mau về phòng chơi đồ chơi nha! Sau này Tiểu Quân sẽ gả cho con!
Bà khẽ dụ dỗ cô
Nhìn Nhã Nhã về phòng bà lại quay qua thằng con quý tử của mình
- Mày...đáng lẽ phải là con gái...!
Hoa Tiêu Quân không hiểu mẹ mình nói gì, anh nhe răng cười
- Mẹ! Mẹ nhớ mua quần Kitty nhé!
- Quần cái gì! Về phòng!