Ngô Gia 2.
Đây là căn nhà lúc trước anh và cô từng sống cùng nhau, nhưng kể từ khi cô đi, mọi chuyện phanh phui sự thật ra, anh rất ít khi về đây.
Trong 5 năm, số lần anh về đây đếm cả đầu ngón tay lẫn ngón chân vẫn chưa tới được. Ở đây chỉ có quản gia Trần cùng dàn người hầu ở lại trông nom mọi thứ, anh không quan tâm.
- Thiếu gia, ngài về rồi. _ Quản gia Trần với rất nhiều người làm trong nhà đứng ngay ngắn chào đón anh về. Vì họ ở đây rất cô đơn, suốt ngày làm việc quần quật cho căn nhà không có chủ ở này, nên khi anh về, hầu hết mọi người cũng vui, dù khuôn mặt anh lạnh lùng chả bao giờ cười.
Hàn Dương gật đầu một cái, rồi quay lưng bước lên lầu. Phòng chung của anh với cô, khoảng 3 năm trước lúc anh về đây, đã cho sơn vào hết màu hồng, vì vốn dĩ cô thích màu hồng.
Tất cả những món đồ phụ nữ của những hãng nổi tiếng khắp thế giới, hằng năm ra bao nhiêu mẫu mới, anh đều mua tất cả, để dành trong tủ cho cô. Anh mong muốn rằng một ngày nào đó cô về, căn nhà này luôn sẵn sàng cùng với tình yêu của anh chào đón cô về. Có thể nói đồ anh mua cho cô đã rất rất là nhiều rồi.
Bước vào đây, mùi hương của cô vẫn còn thoang thoảng nhưng lại rất ít. Mỗi lần rối trí việc gì, chỉ cần ngửi thấy mùi đặc trưng của cô, Hàn Dương đều thoải mái hơn hẳn.
Bước ra phía ngoài ban công nhìn xuống dưới, ở đây là một vườn hoa, do anh đích thân kêu người trồng cho cô. Tất cả hoa ở đây đều là những loài hoa mà cô thích nhất.
Đối với Hàn Dương, chỉ cần Mạnh Ái thích, anh đều chiều theo ý cô.
Hàn Dương bước về thư phòng, cùng lúc đó Hàn Lục đem tài liệu vào phòng đưa cho anh: " Chủ tịch, tất cả những gì anh cần, đều ở đây. "
Nói xong liền cung kính đi ra ngoài, để lại không gian yên tĩnh cho anh.
Anh lật từng trang tài liệu mà Hàn Lục đưa cho, đọc tất cả mọi thứ về cô. Khi đọc, anh có phần hơi bất ngờ, cô giờ là chủ tịch của tập đoàn DAK, từng sống bên Pháp 5 năm và còn rất nhiều thứ khác. Lúc trước, anh từng tìm kiếm cô trong vô vọng vẫn tìm mà không ra, bây giờ đến lúc cô về rồi thì lại có thông tin cô đã từng ở Pháp.. Ông trời có quá bất công hay không?
Nhưng ở đây, mọi thông tin về Hàn Khải đều được giữ bí mật, đến anh cũng không biết. Vì cô sợ, anh sẽ giành lại bảo bối của mình. harry potter fanfic
- Hàn Đại, bằng mọi cách giành được hợp đồng của DAK. _ Hàn Dương nhấc điện thoại gọi cho Đại, nói ra ý muốn của mình. Nếu về chuyện hợp đồng, anh sẽ có nhiều cơ hội gặp cô hơn.
Hàn Dương không hiểu ý nghĩa của DAK là gì hết, thật lạ. Bởi người ta nói, mấy người thông minh quá thường có mấy thứ đơn giản cực kì nhưng không tài nào nghĩ ra. Bởi đầu óc họ toàn những thứ cao siêu thôi =))).
- --------
Hôm nay là chủ nhật.
Mạnh Ái dắt Hàn Khải đi mua sắm ở khu trung tâm thương mại, xem ra cậu nhóc có vẻ rất thích đi đây đi đó. Mười lần như một, cô và bảo bối đi tới đâu sẽ là tâm điểm ở đó, lần này cũng không ngoại lệ. Hàn Khải như được bước vào thế giới mới lạ, cứ ngó đông ngó tây nhìn rất đáng yêu.
- Mama, ở đây thật đẹp. _ Hàn Khải mắt sáng rực, ngước lên nhìn cô mà nói.
- Khải Nhi thích như vậy, tuần nào mama cũng dẫn con đi, chịu không? _ Mạnh Ái ngồi xổm xuống, nựng má con trai mình một cái. Hàn Khải đương nhiên là rất thích, hôn chụt vào má của cô một cái. Sau đó cô dắt tay bé đi vòng vòng ở đây, ngắm nhìn mọi thứ xung quanh.
Cùng lúc đó Hàn Dương cũng đang đi xem xét tình hình ở khu trung tâm thương mại này, đi theo sau anh là một tốp người áo đen, vừa đi vừa nói về tình hình trong tháng này.
- Ngô chủ tịch, cả tháng qua tình hình phát triển rất tốt. Theo dữ liệu thống kê cho thấy, gian hàng thu hút khách tới mua nhất là hãng nước hoa DAK. _ Ông giám đốc quản lí ở đây vui vui cười cười nói ra dữ liệu thống kê vừa rồi ở đây.
Nghe thấy hãng nước hoa DAK, môi anh nhếch mép cười, xem ra, bà xã nhỏ của anh làm việc rất tốt và có hiệu quả. Hàn Dương quay sang nói với ông giám đốc quản lí: " Mua hết những mẫu mã nước hoa dành cho đàn ông ở DAK cho tôi. "
Ông giám đốc quản lí hơi ngớ người một chút, rồi cũng tuân theo mệnh lệnh mà cùng với 2 người nhân viên đi mua, còn vài người nữa thì ở lại với anh đi tham quan thêm một vòng nữa rồi về.
- Chú Hàn Dương, gặp lại chú rồi. _ Nghe tiếng gọi non nớt của trẻ con gọi tên của mình ra, anh quay lưng lại thì thấy Hàn Khải từ xa chạy tới, trên người mặc một cái yếm rất dễ thương.
- Bé con, đi đâu đây? _ Có lẽ đã hơi quen thuộc, anh thuận tay bế Hàn Khải lên tay mình, dùng ánh mắt yêu chiều nhìn cậu. Tất cả nhân viên đứng sau thì thật sự bị bất ngờ, chủ tịch của chúng ta cũng thích trẻ con hay sao? Ấy vậy mà còn có tin đồ sau khi phu nhân rời đi, chủ tịch không gần nữ sắc và cũng không có hứng thú gì với trẻ con, coi ra đó là tin đồn nhảm nhí rồi.