"Xuân, dược." Hắn dừng hôn môi, sau đó nhìn về phía cô.
"Dược này chỉ có em chủ động ngủ với anh, mới được giải."
Bạch Sa: "..."
Đậu xanh!
Bạch Sa trợn mắt khó tin, cái tên biến thái này, thế nhưng lại thật có thể hạ dược với cô.
"Anh..."
Lúc này cô mới cảm thấy đầu cô có chút choáng váng, nhiệt độ thân thể bắt đầu nóng lên.
"Anh, con mịa nó thực sự không có tiền đồ vậy sao?"
Cô cắn răng nhìn hắn, nhất thời tay cô dùng sức. Một giây kế tiếp, chàng trai đã bị cô đẩy ngã ra ghế sô-pha phía sau.
Thuốc này phát tác rất nhanh, Bạch Sa dần mất đi lý trí, cả người bức rức, khó chịu vô cùng.
Bạch Sa tiếp tục đè lên trên Tử Sâm, hôn lên môi hắn một cái: "Muốn ngủ với bà đây đến vậy, được thôi, vậy đừng trách bà đây khiến anh liệt giường."
Tử Sâm: "..."
Trong nháy mắt khi cô nàng dứt tiếng, thế giới quanh hắn như nổ tung, cặp mắt đầy hưng phấn kia sáng lên, đột nhiên trời đất quay cuồng, vị trí của hai người trong nháy mắt đổi cho nhau.
Một giây kế tiếp, sau một thời gian kiềm nén rất lâu, một nụ hôn sâu mất khống chế cuối cùng cũng bùng nổ. Nụ hôn vô cùng nóng bỏng rơi xuống, điên cuồng xâm chiếm lấy từng tấc ngọt ngào trong miệng cô.
Tử Sâm cắn cắn môi cô nỉ non: "Thuốc này một khi phát huy tác dụng, một là Sa Sa liệt giường, hai là anh liệt giường, nhưng khả năng là Sa Sa sẽ cao hơn."
Bạch Sa: "..."
Giờ phút này, ánh mắt khóa chặt cô của chàng trai tuy rằng có chút điên cuồng đến đáng sợ, nhưng mà, động tác lại ôn nhu đến không thể tưởng tượng nổi.
Động tác hắn vô cùng nhẹ nhàng, nắm lấy đôi bàn tay nhỏ của cô, chậm rãi đặt lên vị trí trái tim của mình.
Bạch Sa lập tức cảm nhận được, trái tim của hắn đập cực nhanh, từng nhịp đập rộn rã truyền đến lòng bàn tay của cô.
Bạch Sa ngẩn người nhìn người đàn ông này, ngũ quan tuấn tú có thể nói là tuyệt trần, hắn có làn da rất trắng, dáng người cao ráo, bàn tay vừa dài vừa thon, nhìn qua có vẻ như là một chàng trai xinh đẹp, yếu đuối. Bạn đang đọc truyện tại website
Thich Truyen. VN - Web đọc truyện miễn phí tốt nhất hiện nay.
Chàng trai cúi đầu, vùi sâu vào nơi cổ của cô, kịch liệt thở hào hển, đồng thời dẫn dắt bàn tay của cô luồn sâu vào trong cổ áo của mình:
"Sa Sa, cởi giúp anh..."
Bạch Sa: "..."
Cô có chút hoảng hốt, chặn ngang bàn tay đang làm loạn của hắn:
"Đừng...Nhìn anh yếu như vậy...Tôi sợ..."
"Yên tâm, "súng" vẫn còn dùng tốt, chỉ dư thừa nòng nọc."