"Bà xã, một năm trước em chính thức phá thân anh sau đó liền bỏ đi, em xem, vệt máu lần đầu tiên của chúng ta đến giờ anh vẫn còn giữ lại, cả gia đình anh ai cũng biết anh vì em mà "thất thâm", nhân chứng vật chứng đều có đầy đủ, em còn không mau chịu trách nhiệm?"
Bạch Sa: "..."
Một đại gia đình nào đó: "..."
Quá không có liêm sỉ, quá vô sỉ rồi!
Sau đó, lặng lẽ giơ ngón tay cái hướng về phía hắn.
Bạch Sa đến giờ vẫn còn chưa hoàng hồn, vẫn chưa hiểu có chuyện gì xảy ra.
Đại khái là não cô vẫn chưa load kịp có được không?
Con mịa nó! Có ai nói cho cô biết đây là xảy ra tình huống gì?
Cô chỉ là vừa mới bước xuống máy bay, chứ thật không phải là máy bay đưa cô đáp nhầm hành tinh khác đâu?
Tâm tư cô nàng Bạch đảo nhanh, lúc này mới miễn cưỡng cười lên tiếng:
"À...Có phải mọi người...Tìm nhầm đối tượng rồi không?"
"Không có nhầm đâu, con chính là con dâu của chúng ta nha."
Cô vừa dứt lời, lập tức đã bị đại gia đình nào đó rất nhanh chóng đồng thanh phản bác.
Bạch Sa: "..."
Mẹ hắn nhìn xuống cô con dâu của mình, giống như một cô gái còn chưa trưởng thành, gương mặt cô gái trắng trẻo, mịn màng, đôi mắt trong veo, lúc nhìn họ ánh mắt còn mang theo vẻ non nớt ngây ngô.
Dáng dấp cũng rất ổn, bà càng nhìn càng thấy yêu thích nha.
Nhưng mà… Cô con dâu của bà đã thành niên chưa vậy?
Đúng lúc này, thằng con trai vô sỉ của bà lên tiếng:
"Sa Sa nếu không muốn chịu trách nhiệm với anh, vậy thì gả cho anh đi."
Thời điểm nghe hai chữ này, Bạch Sa sửng sốt.
Hắn biết tên cô? Lại còn muốn cô gả cho hắn?
Tầm mắt cô đảo nhanh nhìn kỹ hắn, sau đó thì...
Mẹ kiếp! Đẹp trai thế!
Cô nàng nào đó bị vẻ đẹp của hắn làm cho mê mẩn, không nhịn được mà chửi thề.
Cuối cùng vẫn phải cố gắng khắc chế chính mình để không bị nam sắc dụ dỗ.
"Anh đẹp trai, tôi thật sự không có quen biết anh đâu."
Ý cười trên mặt Tử Sâm cứng lại, hắn gắt gao nhìn chằm chằm cô, con ngươi sâu kín, cảm xúc dần dần bắt đầu tụ tập.
"Sa Sa chán ghét anh?"
"À, không phải, ý tôi là..."
"Nếu Sa Sa không ghét anh thì chính là thích anh."
Bạch Sa: "..."
"Sa Sa đã thích anh, thì phải gả cho anh."
Bạch Sa: "..."
Lúc cô đang mở miệng muốn nói gì đó, người nào đó đã ôm chặt lấy eo cô, sắc môi đỏ hồng, ánh mắt e thẹn nói:
"Nếu Sa Sa không chịu gả cho anh, vậy thì để anh gả cho Sa Sa cũng được."