Buổi tối hôm đó Tần Tử Ninh rủ Lăng Khả Ái và Hà Tô Diệp đi quán bar chơi. Hôm trước Lăng Khả Ái có dẫn cô đi một lần và cô rất thích nơi đây. Có thể giúp cô vui vẻ và thoải mái hơn.
" Này, cậu dám uống rượu sao? "
Hà Tô Diệp nhìn thấy Tần Tử Ninh uống rượu mà giật mình.
" Cậu sao thế, mình đã 18 tuổi rồi. Thử một chút thì có làm sao, cậu cũng nên thử một chút. Chị Khả Ái cũng uống đấy "
Tần Tử Ninh vỗ vào đầu của Hà Tô Diệp. 18 tuổi rồi thì cũng nên trải nghiệm một chút, sau này sẽ không phải hối hận. Nhưng với cô thì đang tìm rượu để giải sầu.
" Cho em ấy uống đi, uống thì sẽ hết buồn "
Lăng Khả Ái thấy Tần Tử Ninh rất tội nghiệp vì đã yêu đơn phương anh trai của mình. Cô không quan trọng tuổi tác của cả hai và cô luôn ủng hộ Tử Ninh, cô thấy Tử Ninh là một người con gái rất tốt, có bản lĩnh và đặc biệt là không ích kỹ như chị dâu cũ của cô.
Lăng Khả Ái không thích Hàn Vân Tranh vì cô biết rõ Hàn Vân Tranh ở bên cạnh Lăng Lập Thành là có mục đích lợi dụng. Năm đó anh trai của cô bao nuôi rất nhiều tình nhân bên ngoài và cô biết Hàn Vân Tranh là một trong những tình nhân của anh. Một người vì tiền tài, vì quyền lực, vì danh vọng mà đánh đổi cả thân xác thì không xứng đáng để làm dâu của Lăng gia.
Lúc Lăng Lập Thành muốn kết hôn với Hàn Vân Tranh, Lăng Khả Ái là người đầu tiên đứng ra phản đối. Đến hiện tại bây giờ mối quan hệ chị dâu- em chồng cũng không tốt lên được.
Lăng Khả Ái nhiều lần chứng kiến Lăng Lập Thành ngồi ở quán bar uống rượu đến gần sáng, nhưng Hàn Vân Tranh vẫn không có một cuộc gọi hỏi thăm xem anh sống ૮ɦếƭ như thế nào. Lúc nào cũng công việc rồi công việc, đã lấy chồng thì phải chịu trách nhiệm với nó.
Lăng Khả Ái còn thường xuyên bắt gặp Hàn Vân Tranh đi ăn tối cùng với đạo diễn nỗi tiếng bên nước ngoài. Dù không có làm gì quá đáng nhưng cũng nên nhớ rằng mình đã có chồng. Chỉ bấy nhiêu đó mà cô không hề thích Hàn Vân Tranh. Dù Tần Tử Ninh có trẻ con, nhưng tình yêu dành cho anh trai của cô là thật lòng.
Hà Tô Diệp lắc đầu chán nãn. Khi yêu rồi thì ai cũng sẽ đau khổ như vậy và cô cũng vậy. Cô vừa kết thúc một mối tình đẹp vì người đó đã chọn sự nghiệp và bỏ rơi cô đi du học.
Tần Tử Ninh uống hết ly rượu này đến ly rượu khác. Vị cay đắng của rượu làm cô rất thoải mái.
" Tử Ninh, cậu đừng uống nữa, cậu sắp say rồi đó "
Hà Tô Diệp thấy lo cho Tần Tử Ninh. Một cô gái không bao giờ biết khóc, luôn vui vẻ, lạc quan và không bao giờ tỏ ra mình là người yếu đuối, nhưng hôm nay nhìn Tử Ninh thật là thảm hại.
" Cậu để mình uống, mình muốn biết cảm giác say là như thế nào? "
Tần Tử Ninh gạt tay của Hà Tô Diệp ra rồi tiếp tục uống. Ông trời cho cô tựu lượng khá cao, mặc dù đã uống nhiều rượu nhưng chỉ ngà ngà say.
" Em bỏ cuộc sao Tử Ninh? Dù chị ấy có về nhưng chưa chắc anh Lập Thành vẫn còn yêu "
" Em không muốn theo đuổi anh Lập Thành nữa. Em mệt rồi, mỏi chân rồi "
" Chị có cách này khá hay và hiệu quả, em muốn thử không? "
Đôi mắt của Tần Tử Ninh bỗng nhiên sáng rỡ lên với lời nói của Lăng Khả Ái.
" Chị nói đi "
" Cách này là em phải đánh đổi mới làm được "
" Đánh đổi cái gì? "
" Đời con gái. Chị sẽ hạ xuân dược anh Lập Thành. Cả hai ngủ với nhau thì thế nào anh ấy cũng sẽ chịu trách nhiệm với em "
" Không được đâu, lỡ như Lăng tổng không chịu trách nhiệm thì sao. Như vậy rất tội cho Tử Ninh "
Hà Tô Diệp ngay lập tức bác bỏ. Người con gái chỉ có trinh tiết là quan trọng. Nếu mất rồi, người đó còn không chịu trách nhiệm thì có phải rất thiệt thòi hay không.
" Em yên tâm, anh trai của chị là người rất có trách nhiệm. Với lại ba mẹ của chị cũng sẽ không để cho Tử Ninh phải chịu thiệt thòi đâu "
" Thôi đi chị. Em biết anh ấy sẽ chịu trách nhiệm nhưng làm vậy thì được gì chứ? Em cũng không thể nào có được trái tim của anh ấy và xem chừng anh ấy còn ghét em thêm. Hazz anh ấy hạnh phúc là được rồi, chị cứ mặc kệ em đi "
Sau đó Tần Tử Ninh tiếp tục uống rượu mặc kệ Hà Tô Diệp ngồi bên cạnh ngăn cản, nhưng với tính tình của cô thì ai mà có thể ngăn cản được. Cô uống đến say mèm, miệng thì cứ nói nhảm chẳng có ý nghĩa gì cả rồi gục xuống bàn.
Thấy vậy nên Lăng Khả Ái và Hà Tô Diệp đỡ Tần Tử Ninh đi về. Vừa bước tới cánh cửa định mở ra thì Lăng Lập Thành, Lăng Kiên và Mộ Duật Hành đi vào.1
Mộ Duật Hành là bạn thân của Lăng Lập Thành. Hiện tại là một ông trùm Mafia khét tiếng.
Lăng Lập Thành cau mày nhìn Tần Tử Ninh đang ngủ gục vào vai của Lăng Khả Ái. Tại sao hôm nay cô không đến tìm anh mà lại chạy đến quán bar uống rượu. Chỉ mới 18 tuổi đầu mà đã tập tành ăn chơi.1
" Sao Tử Ninh lại uống nhiều như vậy? Tại sao ba người con gái lại chạy đến đây "
Lăng Kiên đi lại đỡ lấy Tần Tử Ninh từ tay của Lăng Khả Ái và Hà Tô Diệp.
" Em ấy muốn biết cảm giác uống say là như thế nào? "
Lăng Khả Ái nhìn Lăng Kiên nói.
" Hai anh vào chơi đi. Em phải đưa Tử Ninh về rồi "
Chỉ một động tác Lăng Kiên đã bế bổng Tần Tử Ninh lên, cô liền gục vào vai anh ngủ say mà chẳng hay biết gì cả.
Chân mày của Lăng Lập Thành nhíu chặt lại với hành động của Lăng Kiên. Nhưng anh cũng không nói gì.1
Cả 4 người rời đi. Mộ Duật Hành nhếch môi cười rồi vỗ vào vai của Lăng Lập Thành.
" Khó chịu à? "
Lăng Lập Thành không nói gì mà bỏ đi vào trong uống rượu.
" Nghe nói vợ cũ của cậu đã quay về rồi sao? "
" Ừ "
" Có đến tìm cậu không? "
" Có "
" Cậu còn yêu không?"
Mọi động tác của Lăng Lập Thành đều dừng lại với câu hỏi của Mộ Duật Hành. Sau đó nhẹ nhàng nói.
" Tôi không biết "
Mộ Duật Hành bật cười rồi cụng ly rượu của mình vào ly rượu của Lăng Lập Thành.
" Lúc say trái tim sẽ thành thật nhất "
Cả hai uống rượu đến say mèm. Trong cơn say Lăng Lập Thành đã gọi tên một người. Là Hàn Vân Tranh hay là Tần Tử Ninh.