Lần Đầu Tiên Trái Tim Biết Rung Động - Chương 40

Tác giả: Nụ Cười Của Nắng

Long ngây người ra nhìn Trúc…con nhóc đẹp quá…
- Long nhìn gì mà ghê vậy? – Trúc rụt rè
- Ah, không chỉ là…Long thấy Trúc xinh quá thôi…Long có cái này cho Trúc – Long luống cuống cầm lấy bó hoa đưa con nhỏ.
- Àh, cảm ơn Long, hoa đẹp quá – Trúc đỡ lấy bó hoa, mặt nó vẫn không dám nhìn thẳng vào Long…
- Chuyện lúc nãy í mà…Long… chưa nhìn thấy gì hết… Trúc đừng giận Long nhá- Long luống cuống
- Thật sao? – Trúc mừng rỡ ngước lên nhìn Long
- Thật…- Long gật đầu lia lịa ( nó đang nói dối đó)
- Vậy thì tốt rồi – Trúc cười khì khì (sao dễ tin người thế nhỉ)
- Bây giờ mình đi thôi – Long dịu dàng cầm tay Trúc kéo đi
- Đi đâu bây giờ…
- Đi theo Long sẽ biết
Có một người ở trường gần như phát cuồng lên…đó là người mà ai cũng biết là ai đó “Hoàng”. Thằng nhóc sau khi biết tin Trúc bỏ học đi với Long nó gần như hóa điên lên. Nó gọi điện thoại cho Trúc nhưng không liên lạc đc. Nó không còn tâm trí nào để học hành nữa, nó cứ ngồi ôm cái điện thoại…chốc chốc nó lại gọi điện thoại nhưng chỉ có âm thanh quen thuộc của nhân viên tổng đài trả lời nó. Nó nhắn tin cho Trúc liên tục…nhưng không có tin báo cáo phản hồi gì hết…Hoàng vò đầu bứt tóc khổ sở…cứ nghĩ đến cảnh Trúc vui vẻ tình cảm bên Long là lòng nó lại nhói đau… Có chuông điện thoại reo…Hoàng giật mình mở máy
- Trúc à, em đi đâu đó? Sao e lại tắt máy? Em muốn anh phát điên lên vì lo sao? – Hoàng tuôn một lèo
-
- Vậy sao? Tao biết rồi – Hoàng thở dài chán nản
Nó vứt cái điện thoại lên giường, nó nằm vật ra giường mệt mỏi. Bây giờ Long đã đc tự do…không vướng bận gì Minh Hồng nữa, như vậy việc Long ở bên Trúc như vậy cũng dễ hiểu thôi, từ trước đến giờ trái tim Trúc lúc nào cũng chỉ có Long mà…Nó chỉ là người thứ 3 mà thôi…Hoàng chán nản, nó vớ chai rượu tu ừng ực…
Long đưa Trúc đi thăm thú khắp nơi, từ những vườn cây, vườn hoa, có cả vườn thú nữa. Trúc thích thú cầm thức ăn đưa cho lũ khỉ, con nhóc cười khanh khách…Một chiếc thuyền to đưa 2 nhóc ra giữa hồ ngồi câu cá và ngắm cảnh…
- Trúc thích không?
- Thích lắm, ở đây không khí thật là tuyệt vời – con nhóc cười sung sướng
- Nếu Trúc thích bất cứ lúc nào Long cũng sẽ đưa Trúc đến đây chơi
- Ừh, lần sau Long rủ thêm Dung Hoàng và Hùng đi cung đi, càng đông càng vui mà
- Ừh – Long ừ mà miệng cười méo xẹo, Trúc lại nhắc đến Hoàng, Long thấy hơi ấm ức trong lòng
Sau khi đi dạo quanh hồ chán chê, trời nhá nhem tối chiếc thuyền cập bến vào một khu nhà rất đẹp đc xây trên mặt hồ…
- Chúng ta xuống đây thôi – Long đứng dậy nói, Trúc ngoan ngoãn đi theo, không biết còn trò gì tiếp theo đây
Trong căn nhà trên mặt hồ đó là một nhà hàng rất đẹp…nhưng chỉ có mỗi Long và Trúc…căn phòng đc rải đầy hoa hồng, tiếng đàn du dương cất lên. Trong phòng có một chiếc bàn có nến thơm và rượu. Long lịch sự kéo ghế ra cho Trúc ngồi, và nó ngồi phía đối diện Trúc…Thức ăn lần lượt đc bê ra…Trông vô cùng ngon lành và thơm phức. Trúc mải chơi bây giờ nhìn thấy thức ăn nó mới thấy đói ngấu…
- Ngon quá…Trúc đói mềm nhũn người rùi nè – Trúc cười khì khì
- Vậy sao? Vậy Trúc phải ăn nhiều vào nhé, Long đã gọi rất nhiều món, không biết có vừa miệng Trúc không- Long cười dịu dàng gắp đồ cho Trúc
- Ngon lắm, món nào cũng ngon – Trúc cười tít mắt
2 đứa nhóc ăn uống cười đùa trong tiếng nhạc du dương nhè nhẹ, cảm giác vô cùng ấm áp, lâu lắm rồi 2 đứa chúng nó mới lại có thời gian vui vẻ hạnh phúc bên nhau thế này
Sau khi ăn uống xong, Long dẫn Trúc đi lên trên sân thượng của ngôi nhà trên hồ, ở trên này Trúc có thể quan sát được mọi thứ xung quanh, con nhỏ chợt nhớ đến sân thượng ở nhà nó, tuy không đẹp bằng ở đây nhưng ở đó nó thấy gần gũi hơn. Nó hít một hơi đầy Ⱡồ₦g иgự¢ cái không khí trong lành ở đây…Bỗng…nó một chiếc thuyền rất to và rất sáng tiến đến, sáng bởi vì trên chiếc thuyền đó đc cắm bởi hàng trăm ngọn nến lung linh…Chiếc thuyền dừng lại trước mắt nó…Nó nhìn kĩ thì thấy những chiếc nến đó đc xếp thành chữ “Trúc à, anh yêu em”… Con nhóc mở to mắt đầy kinh ngạc. Chưa hết…một chiếc thuyền khác tiến tới, sáng rực đứng cạnh chiếc thuyền kia, những ngọn nến ở bên này đc xếp thành chữ “Em làm vợ anh nhé”….
Trúc quay ra nhìn Long, Long cười tiến về phía nó, Long cầm tay nó lên hôn nhẹ lên đó.
- Đúng đó, anh yêu em Trúc àh, em hãy làm vợ anh nhé
- Long…Trúc….nhưng mà…chuyện này…- Trúc lúng túng vô cùng
- Anh biết chuyện này còn quá sớm, nhưng anh muốn cho em biết tình cảm của anh, anh hi vọng em sẽ chấp nhận…Anh có thể đợi đc mà – Long nhìn Trúc đăm đuối
- Trúc…chuyện này đột ngột quá…Trúc cần thời gian suy nghĩ – Trúc lúng túng đỏ mặt
Long thoáng buồn, nhưng thằng nhóc mỉm cười nói
- Được, anh sẽ đợi…nhưng anh cần một cái gì đó để làm tin…- Long nâng cằm Trúc lên
Con nhóc mở to mắt nhìn Long, nó biết chuyện tiếp theo là gì…chẳng phải nó mong chờ điều này sao…Nó khẽ nhắm mắt lại…nhưng…đột nhiên hình ảnh Hoàng hiện lên trong nó, đôi mắt đẹp luôn ẩn chứa một nỗi buồn của Hoàng hiện lên. Tim nó nhói đau…Nó chợt mở mắt ra…nó quay mặt đi tránh nụ hôn của Long…
Ánh mắt Long hiện rõ sự thất vọng to lớn…thằng nhóc cười chua xót…
- Sao lại thế hả Trúc, Long cứ nghĩ…
- Trúc xin lỗi…Trúc không thể – con nhóc lúng túng
- Có phải vì Hoàng không?…- Long hỏi mà như muốn nghẹn lời
-……………………….
- Vậy là đúng phải không? – Long thẫn thờ, ngồi thụp xuống ghế
- Long…Trúc xin lỗi…chuyện này quá đột ngột với Trúc…Trúc….- con nhóc như sắp khóc
- Thôi, Trúc không phải nói gì nữa, Long hiểu rồi, là Long đã quá vội vàng…để Long đưa Trúc về phòng nghỉ…chắc Trúc cũng quá mệt rồi phải không? – Long thở dài đau khổ
Con nhóc gật đầu, có lẽ nó nghĩ tốt nhất lúc này là nên về phòng, nó không dám đối diện với Long…Cả quãng đường về phòng Long không nói với nó một câu nào, Long chỉ nhìn về một phía xa xăm nào đó…ánh mắt Long đau khổ lắm…Trúc nhìn Long như vậy thì cũng buồn không kém…Chả phải từ nhỏ nó nhận lời lấy Long rồi ư, cho đến tận trước lúc gặp Hoàng nó vẫn đinh ninh là người nó lấy sau này phải là Long chứ không là ai khác. Vậy tại sao khi Long cầu hôn nó, nó lại từ chối, tại sao khi Long hôn nó, nó lại nghĩ đến Hoàng?…Tại sao nghĩ đến Hoàng nó lại đau lòng đến thế?…Chẳng lẽ nó đã “yêu” Hoàng…Vậy tình cảm của nó với Long từ trước đến giờ là cái gì?…Nó là một đứa dễ thay đổi thế ư?
Trúc về đến phòng, nó nằm vật ra giường, nước mắt nó lăn dài…sao nó lại khóc nhỉ?…Nó đã từ chối Long sao nó lại khóc…? Nó nhìn Long buồn mà thấy đau lòng, nó ghét bản thân nó…
Long ở trong phòng, lúc này nó mới có can đảm để khóc…Nước mắt của một thằng con trai…Nó khóc một cách tức tưởi và đau đớn…Nó đã thua cuộc…Nó đã thực sự mất Trúc…Người con gái in đậm trong trái tim nó suốt một thời thơ ấu cho đến bây giờ…Nó đã thích con nhóc ngay từ lần gặp đầu tiên, con nhóc có đôi mắt to tròn trong sáng…Nhưng bây giờ trái tim con nhóc đó đã thuộc về người khác rồi…Vai Long rung lên…nó ngồi thu lu ở góc tường…
Long cầm điện thoại lên bấm số….
-
- Tôi Long đây, Trúc đang ở chỗ tôi…cậu có thể đến đây đón cô ấy không? – Long chậm rãi nói
-
- Ở khu resort Hùng Long, cậu đến đây đi, rủ cả Dung và Hùng đến cho vui…
-
- Tôi đã nhắn với Dung rồi, chẳng lẽ tôi rủ bạn gái tôi đi chơi tôi cũng phải báo cáo với cậu sao?
-
- Thì Trúc không phải là con gái sao, chẳng lẽ Trúc là con trai? – Long phì cười
-
- Trúc thích chơi ở đây thêm một hôm nữa, mà tôi ngày mai lại có việc chắc không đưa Trúc về đc, hơn nữa Trúc kêu ở đây buồn muốn rủ mọi người lên đây chơi cho vui. Nếu cậu bận thì thôi…Tôi sẽ nhờ người khác đưa Trúc về cũng đc – Long tỉnh bơ
- – Hoàng sửng cồ
- Được, cậu biết địa điểm rồi chứ? Tôi đã dặn người rồi, cậu lên chỉ việc xưng tên là họ sẽ biết phải làm gì
-
- Àh, có. Trúc đi tắm rồi thì phải… thôi nhé bye cậu – Long tủm tỉm cười và cúp máy
- – Hoàng hét lên trong điện thoại nhưng Long đã cúp máy mất rồi. Đầu thằng nhóc nóng phừng phừng…Nó đứng vụt dậy và gọi điện thoại cho Hùng…
Hơn một tiếng sau tại khu resort Hùng Long, Hoàng, Hùng và Dung đã có mặt ở đó…Trong lòng Hoàng như lửa đốt, nghĩ đến cảnh Trúc và Long ở chung một phòng mà nó đã thấy lộn ruột…Cả quãng đường nó cứ giục Hùng liên tục đi nhanh lên làm Hùng phát cáu
- Mày điên hả, tao chưa muốn ૮ɦếƭ đâu, mày muốn ૮ɦếƭ thì đi một mình đi…- Hùng khó chịu
Sau khi xưng tên xong, người quản lý đã đc dăn dò trước liền gọi điện thoại cho Long, sau đó quay lại nói
- Cậu Hoàng xin chờ ột chút, cậu Long sẽ xuống ngay, còn cậu Hùng và cô Dung đây xin mời theo chúng tôi lên phòng
- Sao họ đi lên mà tôi phải ở lại – Hoàng ngạc nhiên
- Ah, cậu Long dặn là nói với cậu chờ một chút, cậu có chuyện riêng muốn nói với cậu
- Vậy sao? Thôi đc, Hùng mày đưa Dung lên phòng trước đi…tao có việc chút tao lên
- Ok – Hùng gật đầu và kéo Dung đi cùng người nhân viên
- Mời cậu ngồi đây uống nước chờ cậu Long một chút – một nhân viên nữ bưng nước ra lịch sự mời Hoàng
- Cảm ơn cô…- Hoàng mỉm cươi thật tươi
Cô nhân viên đỏ mặt khúc khích cười quay mặt đi, cậu ta đẹp trai không kém gì cậu chủ…
Hoàng uống đc 2 ngụm nước thì Long xuống, thằng nhóc ngồi xuống đối diện Hoàng
- Xin lỗi bắt cậu đợi lâu, chúng ta có thể ra chỗ khác nói chuyện không – Long đề nghị
- Ok
Long đưa Hoàng ra khu nhà bên hồ…sau khi nhân viên mang đồ uống ra Long đã ra hiệu cho họ đi hết để không ai làm phiền .
- Cậu có chuyện gì muốn nói với tôi – Hoàng sốt ruột
- Cậu…yêu Trúc thật lòng chứ? – Long hỏi mà nhìn thẳng vào mắt Hoàng
- Tôi…rất yêu Trúc – thoáng chút ngỡ ngàng nhưng Hoàng cũng trả lời dứt khoát
- Rất yêu là sao?
- Tôi yêu Trúc con hơn chính sinh mạng của tôi nữa – Hoàng nhìn thẳng vào mắt Long
- Cậu nói vậy tôi tạm tin cậu, nếu sau này cậu làm cho Trúc khóc và đau khổ tôi sẽ xé xác cậu đó – Long nói
- Cậu nói vậy là sao? Tôi không hiểu?
- Sắp tới có lẽ tôi sẽ sang Mĩ du học, tôi cần học thêm để quản lý tập đoàn Hùng Long vì thế…
- Vì thế cậu từ bỏ Trúc hả? Cậu hèn thế? Cậu có biết là Trúc dành rất nhiều tình cảm cho cậu không? – Hoàng tức giận nắm cổ áo của Long
- Tôi cũng rất yêu Trúc…tôi ước giá mà tôi có thể ở lại…nhưng…- Long nhìn Hoàng với anh mắt đau khổ
- Nhưng cậu coi trọng cái tập đoàn kia hơn tình cảm của cậu phải không? – Hoàng cười khẩy
- Nhưng…Trúc không cho tôi cơ hội đó…
- Là sao? – Hoàng buông tay khỏi áo của Long
- Cô ý không chọn tôi, trong tim cô ý không còn chỗ cho tôi rồi, mà nếu có cũng chỉ là một người bạn tốt thôi…- Long cười chua chát
- Cậu không đùa đó chứ? Tôi thấy Trúc dành rất nhiều tình cảm cho cậu mà– Hoàng ngạc nhiên
- Cậu nghĩ tôi mang chuyện này ra đùa đc sao? Phải Trúc dành cho tôi rất nhiều tình cảm, có lúc tôi đã nghĩ đó là tình yêu…Nhưng tôi đã lầm…đó chỉ là một thứ tình cảm mơ hồ mà cả tôi và Trúc đều ngộ nhận…Tôi biết Trúc đã dành trái tim ột người khác – Long nhìn Hoàng…
- Cậu nói thật không? Trúc dành tình cảm cho tôi ư?
- Phải? Mặc dù tôi không muốn công nhận nhưng đúng là như thế đó!
- Trúc nói vậy ư?- mắt Hoàng long lanh sung sướng
- Cô ý không nói, nhưng tôi biết, vì mỗi khi nhắc đến cậu Trúc rất hạnh phúc.. Cậu hãy giữ chặt cô ý, đừng buông ra… Kẻo có lúc phải hối hận như tôi…
- Tôi…thế còn cậu…
- Tôi sẽ đi Mĩ, tôi sẽ sớm làm thủ tục thôi…
- Cậu đi Trúc sẽ buồn lắm đó
- Biết làm sao đc, chỉ có cách đó tôi mới quên đc Trúc, và có lẽ biết đâu tôi lại tìm đc người con gái dành cho tôi thì sao!!! Với lại chỉ cần Trúc hạnh phúc là tôi cũng hạnh phúc rồi- Long mỉm cười
Hoàng ngỡ ngàng, Long quả thật là một người rất cao thượng, Long hẳn phải yêu Trúc rất nhiều mới nghĩ đc như thế, Hoàng cười
- Cảm ơn cậu, tôi sẽ làm cho Trúc hạnh phúc mà
- Tôt nhất là cậu nên làm làm thế không thì tôi sẽ xử cậu đó – Long đấm vào vai Hoàng
2 thằng nhóc cười lớn
- Đi thôi, ta lên phòng kẻo Trúc và Dung đợi
- Mà cậu ở chung với Trúc thật hả?
- Ừh, ở chung khu resort nhưng khác phòng ha ha ha – Long cười ầm ĩ
- Thế mà tôi cứ tưởng…- Hoàng ngượng ngịu
- Đầu óc cậu đen tối quá ha ha ha ha
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc