Anh nở nụ cười nhẹ, dịu dàng nắm lấy tay cô, khi đàn ông chung tình thì phụ nữ chẳng cần ra tay đối phó với trà xanh, bởi lẽ người đàn ông của họ sẽ không cho loại phụ nữ lẳng lơ kia có cơ hội tiếp cận.
Giai Nghị hiểu rõ Lâm Nhữ Ân đang muốn ức Hi*p cô, anh cất lời chọc tức cô ta một cách đầy tinh tế.
- Đúng vậy. Sắp tới chúng tôi sẽ kết hôn với nhau, rất hoan nghênh phó giám đốc Lâm đến tham dự, chúc phúc cho chúng tôi.
Bất giác trên môi cô nở nụ cười hạnh phúc, cảm giác an toàn, bình yên khi được anh che chở, được yêu thương một cách đầy chân thành. Điều mà trước đây cô chưa từng cảm nhận được khi ở cạnh Cố Hà Nguy. Hắn là mối tình đầu của cô, vậy nên Lam Yên chỉ biết lao đầu vào yêu, cô yêu chân thành để rồi suốt bốn năm, tình yêu ấy đã dần trở thành một thói quen từ lúc nào cô cũng chẳng hề hay biết. Thật lòng cho đi mà chẳng đòi hỏi sẽ nhận lại để rồi cô gánh chịu một cái tát đau đớn từ chính sự phản bội mà hắn ban cho.
Cổ họng Lâm Nhữ Ân nghẹn ứ, cô ta ngay người chẳng nói nên lời, chỉ biết rằng hiện tại đang cảm thấy rất hổ thẹn, những trò cô ta vừa làm thật lố lăng.
Thực chất Giai Nghị cũng chẳng thiết tha muốn mời cô ta đến dự hôn lễ. Anh nói như vậy cốt ý muốn dạy cho Lâm Nhữ Ân một bài học trong cách cư xử, cũng như cắt đứt ngay từ đầu suy nghĩ muốn chinh phục, quyến rũ anh của cô ta.
Thấy ả im lặng vì không biết phải đáp lời thế nào, anh đưa mắt nhìn Lam Yên rồi quay sang nói với cô ta:
Bạn đang đọc truyện tại
Thích Truyện. VN, web đọc truyện miễn phí tốt nhất hiện nay.
- Công việc đã bàn ổn thoả, bữa ăn cũng đã dùng xong. Vợ chồng tôi còn có việc, chúng tôi xin phép về trước. Phó giám đốc Lâm cứ tự nhiên dùng bữa.
Anh nắm chặt tay cô, giọng nói nghiêm nghị lạnh lùng thoáng chốc lại trở nên nhẹ nhàng, ấm áp:
- Về thôi em.
Cả hai tay trong tay rời đi, Lâm Nhữ Ân chỉ biết ngồi im nhìn theo bóng dáng họ mà chẳng thể nói nên lời. Lần đầu tiên trong đời ả bị một người đàn ông từ chối phũ phàng như thế, thật sự quá đỗi xấu hổ.
Nhìn thái độ cau có, khó chịu của cô ta, người trợ lý sợ sệt mà dè dặn ngồi cạnh không dám nói nửa lời. Lâm Nhữ Ân nào ngại chuyện anh đã có người yêu hay vợ sắp cưới, rõ ràng cô ta sẵn máu tiểu tam trong người, luôn vào thế sẵn sàng giành giật, ςướק đi tình yêu của người khác, tranh đoạt thứ chẳng phải của mình. Nhưng lần này cô ta đã chọn nhầm đối tượng, Huân Giai Nghị một khi đã chung tình thì chẳng có gì lay động được anh. đam mỹ hài
- --------------------------------
Từ lúc nghe Giai Nghị khẳng định cô là vợ sắp cưới của anh, Lam Yên cứ cười tủm tỉm cho đến lúc ngồi trên xe trở về nhà.
- Lúc nãy anh thật sự tin tưởng em không tỏ thái độ thiếu chừng mực với Lâm Nhữ Ân sao?
Giai Nghị đang tập trung lái xe, đôi môi khẽ tạo thành một đường cong, anh đáp lời:
- Vợ của anh, anh không tin thì tin ai?
Cô mỉm cười tươi rói, nhắc đến chuyện này, cô lại nghĩ đến màn đáp trả cực gắt lúc nãy từ anh.
- Em không nghĩ anh sẽ thẳng thừng nói với Lâm Nhữ Ân về chuyện chúng ta đang yêu nhau.
Anh đưa bàn tay đan vào tay cô, tay còn lại vẫn tập trung lái xe, hôm nay biểu hiện của Giai Nghị thật sự rất tốt, xứng đáng được thưởng.
- Anh nghĩ cô ta nên biết chuyện này. Mà anh muốn hỏi em một chuyện, em và Lâm Nhữ Ân từng quen biết nhau sao?
Ban nãy khi anh nói chuyện điện thoại xong đã nhanh chóng quay trở lại phòng. Giai Nghị nhẹ nhàng mở cửa và vô tình nghe được cuộc nói chuyện gay gắt giữa cô và Lâm Nhữ Ân. Qua những lời đôi bên đáp trả lẫn nhau, anh liền nhận ra cô và ả ta đã từng quen biết, nhưng có vẻ như mối hệ của cả hai chẳng hề tốt đẹp, đặc biệt khi cuộc đối thoại còn nhắc đến tên Cố Hà Nguy.
Để tránh khiến Lam Yên khó xử và không muốn đưa tình huống vào thế căng thẳng, Giai Nghị đã vờ như không nghe thấy mà thản nhiên đẩy cửa đi vào như chưa biết chuyện gì.
Lam Yên cũng không cần phải giấu anh, dù chuyện tình trong quá khứ của cô chẳng mấy tốt đẹp, tuy nhiên cũng nên để anh biết rõ.
- Cô ta là kẻ đã xen vào chuyện tình cảm giữa em và Cố Hà Nguy. Năm đó, em đã phát hiện hắn ta và Lâm Nhữ Ân cùng nhau làm chuyện...ở nhà của hắn. Tên Cố Hà Nguy đã ở trước mặt cô ta mà nói chia tay với em.
Kể lại chuyện xưa, giọng nói của cô chẳng còn chất chứa nỗi buồn, luyến tiếc. Lam Yên chỉ hơi trầm lắng khi nhắc lại chuyện cũ sầu bi, ngoài ra, cô đã thật sự quên đi kẻ phụ bạc kia từ lâu.
- Thảo nào Lâm Nhữ Ân cứ muốn nhắm vào em để gây chuyện. Em yên tâm, có anh ở đây, không ai có thể ức Hi*p được em.1
Cô áp tay anh lên má, cảm nhận sự ấm áp khiến cô thấy vô cùng an yên.
- Em đâu dễ bị bắt nạt, chỉ cần anh ở cạnh em, gia đình chúng ta hạnh phúc, với em vậy là quá đủ rồi.
Anh nở nụ cười, quả thật cô không dễ bị bắt nạt. Ngay từ lần đầu tiên gặp nhau, sau đêm ái ân mặn nồng, cô bỏ đi, chỉ để lại mảnh giấy nhắn nhủ gây sốc đã khiến anh mang ấn tượng sâu sắc trong lòng, Sở Lam Yên quả thật là người con gái mạnh mẽ.
Cả hai đang nói chuyện vui vẻ thì anh nhận được cuộc điện thoại phá tan bầu không khí thắm thiết.
Giai Nghị đeo tai nghe, chưa kịp cất lời thì đầu dây bên kia đã vang lên giọng nói đầy khẩn trương:
- Giai Nghị à, Ninh Vân đã tự tử và được người nhà phát hiện. Con bé đang nhập viện cấp cứu. Con mau đến bệnh viện đa khoa thành phố ngay đi.