Lam Yên, Triền Miên Trói Buộc! - Chương 04

Tác giả: Yên Đan (Amber)

Nhìn nụ cười ngây ngô, hai má ửng đỏ của cô khiến tim anh chợt đập loạn nhịp. Anh đan tay cô ghì chặt xuống giường, bây giờ ai mua ai cũng được, chuyện đó không quan trọng, phải "vào việc" ngay thôi.
Cả hai hôn nhau đắm đuối, anh nút lấy hai cánh môi mềm, đưa lưỡi vào khoang miệng đối phương mà khuấy đảo, cảm giác hôn sâu gây nghiện đến khó tả. Bàn tay nam tính dần mò mẫm đến nơi cần khám phá. Cô khoác trên mình chiếc đầm tao nhã, vốn dĩ muốn bạn trai nhìn thấy dáng vẻ thướt tha, dịu dàng của mình, nào ngờ bây giờ lại dâng hiến tấm thân trong trắng cho người đàn ông lạ mặt.
Cả cơ thể lúc này chẳng chịu nghe theo sự kiểm soát của cô những, từ lúc nào Lam Yên đã để mặt người đàn ông kia sờ soạng khắp người. Dây áo được buông xõa, để lộ bờ vai móc áo quyến rũ, anh hôn lên xương quai xanh, nhân tiện ʍúŧ lấy chiếc cổ trắng ngần, để lại chi chít vết đỏ trên da thịt trắng nõn.
Chiếc đầm được vén lên cao, anh khóa chặt cô dưới thân, vùng đất cấm được che đậy bởi lớp vải mỏng manh sắp được khai phá. Bàn tay мơи тяớи trên da thịt, dừng lại nơi hai ngọn đồi căng tràn đầy đặn lại mềm mại hấp dẫn. Anh muốn nhìn thấy tận mắt một cách chân thật, vội đưa tay kéo hẳn cổ áo xuống chân đồi, bra mặc trong manh chóng bị vứt тһô Ьạᴏ xuống sàn.
Hai má cô còn đỏ ửng, anh chạm vào đôi gò bồng đảo, thỏa sức nhào nặn, sự nghịch ngợm của anh khiến khoái cảm trong cô mỗi lúc càng thêm dâng cao.
Đê mê trước thân hình gợi cảm của cô gái anh chỉ vừa gặp lần đầu. Người đàn ông ʍúŧ lấy hai viên ngọc hồng hào trên đỉnh đồi như trẻ con khát sữa, chỉ trong thoáng chốc chúng đã được khoái cảm nuôi dưỡng để trở nên cứng cáp.
Anh nghịch ngợm cắn nhẹ lấy nụ hoa, cô chau mày vì có chút đau:
- Đừng...mà...ưm...
Lời nói kiều diễm càng khiến cuộc vui thêm thăng hoa, anh đưa tay vuốt nhẹ má cô rồi tiếp tục áp môi tận hưởng nụ hôn cuồng nhiệt.
Chiến mã bên dưới liên tục biểu tình, đòi quyền tự do, từng giây trôi qua đều mong muốn được thoát ra ngoài. Anh giải phóng vật to lớn bên dưới, nhẹ nhàng di chuyển bên ngoài cửa hang, sự cọ xát thân mật nhưng chẳng chịu xông thẳng vào trong khiến cô vừa hoan ái lại bứt rứt vô cùng.
Nụ hôn chưa kịp dứt thì anh đã đưa đoàn tàu tiến vào hang sâu, chỉ trong phát đầu tiên đã chạm đến nơi sâu thẳm tận cùng.
- Chật quá.
Anh phải chật vật mới có thể di chuyển cây gật đang luồn lách vào hang vì diện tích như đang dần bị thu hẹp, mỗi lúc càng thêm siết chặt.
Cô nhíu mày, cảm giác đau buốt chạy dọc sống lưng đến mức tê dại, chẳng hề thấy sung sướng mà ngược lại rất đau. Cô cảm nhận các mạch máu đang căng ra và dần bị đứt gãy. Thật sự rất đau đớn!
- Đau...
Đôi mày đẹp càng nhíu sát lại, hai chân cô quấn chặt quanh hông anh, bàn tay bấu sát lấy thịt của cánh tay săn chắc. Bên dưới co thắt dữ dội như muốn ghiền nát cả đoàn tàu đang thâm nhập.
Anh kề môi đến sát tai cô:
- Thả lỏng một lát sẽ không đau nữa.
Lời lẽ của anh nhẹ nhàng nhưng cô lại không hề thấy dễ chịu, cơn đau buốt nhói lên dữ dội, Lam Yên ngấn lệ, ngây ngô nhìn anh:
- Đau quá...rút ra đi mà...
Anh nhìn cô thỏ nhỏ nằm dưới thân, ai đời sói đã vào được tận hang mà có chuyện rời đi khi chưa ăn sạch con mồi. Lời cầu xin này của cô, dĩ nhiên không có tác dụng.
Từng cú thúc mạnh vào trong, giã chày đều đặn không để lỡ nhịp nào. Đôi gò bồng đảo đầy đặn đung đưa trước tầm mắt anh như thể đang gọi mời. Chẳng thể bỏ qua món quà tuyệt vời, anh liên tục tận hưởng hai nụ hoa, nhiệt tình luân phiên ʍúŧ lấy chúng, anh chỉ tiếc không thể nhai nụ hoa hồng hào trong miệng như tận hưởng vị ngon của viên trân châu.
Dần dần cô cảm thấy cơn đau biến mất, chỉ còn lại khoái cảm bủa vây lấy thân thể, mỗi lúc càng thêm kích thích. Âm thanh va chạm xác thịt vẫn vang lên đều đặn, từ lúc nào anh và cô đã phối hợp ăn ý với nhau, cả hai như hòa làm một, triền miên cả đêm dài.
- ---------------------------------
Ánh nắng lọt qua rèm cửa, đôi mắt sâu thẳm dần dần hé mở. Cảm thấy thân thể sảng khoái một cách lạ thường, có lẽ vì đêm qua anh đã ăn sạch con gái nhà người ta.
Nhớ lại đêm cuồng nhiệt, anh vội nhìn sang bên cạnh rồi lướt mắt quanh phòng, tuy nhiên không thấy người con gái kia đâu cả. Cảm giác vẫn còn thèm thuồng sự ái ân đêm hôm qua.
Chợt ánh mắt anh dán chặt vào vệt máu đỏ dính trên ga giường, đôi mày rậm nhíu lại, anh đưa tay xoa xoa thái dương, hôm qua anh có uống chút rượu, tuy nhiên không say nên vẫn còn nhớ rất rõ chuyện mình đã làm.
- Cô ấy...là lần đầu...
Ngẫm lại đêm hôm qua, thảo nào cô liên tục bảo đau, chỉ là anh nổi máu cưỡng đoạt nên cứ lo tập trung tận hưởng. Đến cả việc người ta còn trong trắng cũng không để ý cho mấy.
Anh vừa định bước xuống giường thì nhìn thấy một mảnh giấy được đặt dưới chậu hoa nhỏ trên bàn. Cầm lấy mảnh giấy lên xem, anh phát hiện bên trong mảnh giấy được gấp đôi là một trăm tệ, còn có lời nhắn đính kèm:
"Cầm thú, đây tiền bán thân của anh. Mà kỹ năng còn hơi yếu. Bye!".
Lúc này gương mặt nam thần trong rất khó coi. Anh nắm chặt tờ giấy trong tay. Người con gái kia cả gan bảo anh báo giá, mặc định anh là trai bao. Sáng sớm quăng tiền lại rồi bỏ đi, còn chê bai kỹ năng của anh.
- Huân Giai Nghị tôi nhất định phải tìm được cô.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc