Kể qua về bé V này 1 tí ợ. Em nó với T làm cùng phòng với mình hiện giờ, nhưng khác bộ phận, việc ai nấy làm thôi. Theo mình biết thì cả bé V và bé T mình đều có thể cưa đổ, ý là em nó cũng có thiện cảm với mình. Bé T em không thích cái tính của nó lắm nên bỏ qua, ít chơi, có chơi với V nhiều hơn. Dù nhan sắc nếu mà đem so thì bé V chỉ bằng 8/10 so với Chị, thân hình cũng không cân đối bằng, nhìn mập hơn 1 chút, được cái mái tóc bồng bềnh lắm ợ. Hình như bé V này cũng con nhà giàu, đi Vespa, Iphone 4, Ipad, rồi đủ thứ đồ chơi cả, nó hay ăn bánh ở Vincom rồi cũng mua về cho mình. mình kết cái bánh ấy lắm, có lẽ vì thế mà hay chơi với em nó
Có lần em cho đi Hard Rock chơi, hôm đó đông lắm, không có chỗ chen chân nữa nên đứng xít xít vào nhau không ah. Lúc đầu thì mình cầm tay em nó kẻo bị lạc, sau đó cũng đánh liều khoác thử qua eo cái xem sao thì em nó gỡ tay mình ra. Mình không buông mà kéo em ấy đứng lại gần mình chút thì em nó quay qua nhìn rồi cười 1 cái, lấy tay kia cầm nốt tay còn lại của mình rồi vòng qua eo em nó luôn. Có nghĩa là em nó cầm tay mình để ôm em nó ấy mấy thím ợ. Lúc đấy là em biết nó không cưỡng nổi sự đẹp zai của em rồi nhưng mà GÁI CƠ QUAN, chả dại mà đâm đầu vào
Trở lại hôm nay.... đi ra đường được 1 đoạn thì em nó họi đủ thứ chuyện trên đời, mình cũng vui vẻ nói chuyện chứ không bực mình gì cả. Được khoảng 10km thì em nó đấm đấm vai mình, nói là cho bớt buồn ngủ rồi nhét 1 cái tai nghe vào tai mình. Mình 1 cái, em nó 1 cái, nó mở bài "Chỉ cần có em" - đúng bài mình kết mới sợ chứ. COn dở hơi này lại trò gì nữa không biết, nó có bao giờ nghe thể loại này đâu cơ chứ?
- Bài này hay anh nhỉ?
- Chuyện, tủ của anh mà. Sao nay cao hứng nghe loại này?
- Em mở anh nghe nữa mà, với lại nhờ anh em biết bài này, hay thật đấy
Vừa đi, vừa nghe nhạc, vừa nói chuyện cũng thấy nhanh đến nơi. Em nó không cho mình chạy nhanh nên đi cũng mất hơn 1 tiếng, xuống đến nơi quá 7h30 rồi, gọi mọi người thì còn đang dừng ăn sáng, ax ax, bao giờ mới tới không biết.
Mình gửi xe rồi đi thẳng đến cái võng trong khu du lịch nằm. Em nó kêu mình ăn sáng mà mình ko ăn, ngủ thôi, kệ em nó chạy nhảy đủ trò.
- Anh, dậy thôi, mọi người đến rồi. Mở mắt ra thấy em nó ngồi cái ghế cạnh mình từ lúc nào, đang như này
- Sao tới lúc đang ngủ zịa trời? Mình vươn vai vẫn còn thèm ngủ
Em nó lấy đưa mình cái khăn lạnh chả biết đâu ra rồi kéo mình chạy lại chỗ đoàn mình. Từ lúc đấy đi nó cứ kè kè theo mình như cái đuôi vậy. Sáng chơi nhiều trò team building lắm, lúc nào em nó cũng phải đứng cạnh mình, trong đội của mình, bắt cặp với mình, .... haizzzz
Có 1 vài trò cũng khá hay và bất ngờ đặt mình vào hoàn cảnh với em nó. Thứ nhất là trò mỗi đội chọn ra 2 người, rồi người nam bế người nữ, thì đội nào lâu hơn, chân ai cao hơn, lãng mạn hơn, .... Mình với em nó mng về cái giải nhì cho đội. Nói thật là vì mọi người ham vui với em nó cứ dí mình, chứ mình đuối như con cá chuối, tối qua nhậu, sáng thì ko ăn sáng, đi còn chưa nổi mà phải vác "con lợn" gần 50 kg, mặt mình như khỉ ăn ớt mà em nó cười hớn hở rồi ôm cổ mình cứng ngắc, cũng được ᴆụng chạm vài chỗ nhưng mà mệt quá, chả hứng nổi.
Trò bất ngờ nhất là trò thi cấn socola, đặc biệt chỉ dành để chọn "cặp đôi trời đánh" dành cho các cặp độc thân và ko phải người yêu. Có 10 cặp tham gia, người xem thì đông lắm, hò hét điếc cả tai. Mội cặp được phát 1 thanh socola dài như cái xúc xích có 1 vệt kem màu trắng đánh dấu điểm giữa, nam 1 đầu, nữ 1 đầu và chỉ được dùng miệng cắn, cả 2 không được buông ra, ai buông ra coi như thua. Tiêu chí là không được cắn quá vạch trắng, 2 người cứ cắn dần xích lại tới vạch đến khi nào ko dám gần nữa thì xin thôi, sau đó đo xem đội nào còn khúc ngắn nhất thì thắng.
Lúc chơi buồn cười lắm các thím ợ, ai cũng ngại còn người ngoài thì vun vào, chụp hình tùm lum cả. Mình với em V cắn từ từ rồi cũng đến chỗ cần phải dừng. Thấy mình dừng lại em nó chớp mắt rồi ra hiệu mình cắn tiếp. Mình làm 1 miếng ngay sát vạch trắng luôn, lúc này là 2 mụi đã chạm nhay rồi ợ. Bất ngờ em nó làm 1 miếng nữa, đệt, mình đỏ hết cả mặt, may mà đeo quả kính đen còn đỡ ngại. Vâng, môi chạm môi luôn ấy ợ, như hôn nhau ấy, mọi người thì ko cho thả ra, còn giữ đầu mình lại, em nó thì cười. Giữ như thế khoảng 1 phút luôn ấy ợ. Và tất nhiên là đội mình thắng. Phần thưởng là dc hôn 1 cái nhưng mình chỉ dám hôn má thôi, trước bàn dân thiên hạ, ai dám làm bậy.
Chơi chán cũng đến lúc ăn, rồi mọi người tụ tập hát hò, mình thì kiếm chỗ nào nằm ngủ cái không có ૮ɦếƭ. Chiều, đến trò bắn súng sơn, tất nhiên là em nó vẫn tò tò theo đuôi mình, mình đã dặn cứ ở nhà nấp, bắn được ai thì bắn lại không nghe, chạy theo mình (vì mình bắn cái này khá giỏi, chỉ thích 1 phát trúng đầu) nên mình đi công. Lúc bắn ra thì vâng, hậu quả của việc chạy theo mình là bị gai nó rạch cho 1 vệt ở bàn tay, còn bị ai đó bắn vào đùi 1 cái thâm tím (vì em nó mặc quần ngắn lắm, cái quần họ phát cho không đủ để chống lực nên tím là đương nhiên). Lúc ra thì khóc lóc với mình, mắt đỏ hoe, mình lại phải băng tay cho mặc dù có tí bé xíu (mình lúc nào cũng thủ băng vết thương trong Ϧóþ), đệt, còn bắt bôi dầu cho cái chỗ tím nữa cơ ợ. Ngay bắp đùi non, Công nhận em nó có làn da mát và nuột không tả được các thím ợ.
Xong đến phần tự do, ai làm gì thì làm, phần lớn chị em đi bơi, đàn ông oánh bài, thanh niên thì đi ... xem chị em bơi hoặc dạy chị em bơi. EM nó cũng bắt mình bơi mà mình lấy cớ .. không biết bơi để thôi. Lúc chị em thay đồ ra thì ối giời ơi, máy ảnh chớp tụt chả ống kính, anh em yếu tâm lí thì té hết xuống hồ Mình thấy em nó múp nhưng ko phải mập, bụng cũng nhỏ thôi, da trắng nhugn7 chỉ thú 2 thứ 3 trong đám thôi. Chép miệng cái rồi mình ra bãi cỏ bờ sông nằm, gió mát lại thiu thiu ngủ.
Tự nhiên thấy có nước bắn vào mặt mình, mưa ah? Mình mở mắt thì ối giời ơi, em nó đang đứng ngay trên đầu mình, tay đập đập lọn tóc cho nước bắn xuống. Em nó mặc cái quần ngắn củn, cái áo thì rộng rộng, dài che cả cái quần đang nhìn mình nhăn nhở, con gái gì mà vô ý thế không biết nữa, đứng thế bố ai mà chịu được?
- Chán bơi lại ra phá anh hả? Mình hỏi cũng chẳng thèm đứng lên, ngu gì =))
- Vâng bơi tí cho mát thôi. Anh ngủ hoài thế?
- Ah, nằm chơi gió mát không ngủ hơi phí
- Hihi. đi bơi thuyền với em đi! Em nói rồi chỉ ra sông có mấy người đang chèo cái thuyền như thuyền đua ấy
- Uh cũng được đấy! Mình đồng ý luôn vì cũng thích xuống sông chèo sang cái bãi bên kia, như quê mình vậy, thấy nhớ quá
- Để em đi lấy vé! Em nó mừng lắm chắc tại vì không phải năn nỉ mình
Hai đứa xuống thuyền, em nó không biết chèo mà cứ đòi chèo nên 1 hồi mà cứ xoay vòng tròn, chả đi được đâu. Mình chỉ 1 hồi cũng tạm ổn rồi 2 đứa chéo đi xa lắm, trời râm, gió mát rượi mình cảm thấy thnh thản và yên bình lắm, lâu rồi mình không được thả hồn với trời đất thế này, chẳng muốn nghĩ gì cả.
- Em bơi giỏi không? Mình hỏi
- Dạ cũng giỏi anh! (mẹ tự tin thấy ớn)
- Vậy lát có gì cứu anh. Mình nói rồi ϲởí áօ phao ra, khó chịu vì cái áo phao
- Anh không biết bơi thật ah? Em nói cũng ϲởí áօ phao theo mình
- Thật chứ giỡn ah, đúng hơn là bơi được vài mét (Nói thế chứ mình bơi còn giỏi bằng mấy em nó)
- Hôm nào em dạy anh bơi
- Thôi, em mà dạy ai dám học?
- Sao zịa? EM bơi hơi bị chuẩn đấy nhá
- Không phải chuyện chuẩn, mà xuống hồ bơi với em ai còn tâm trí để mà bơi. Lo ngắm chứ ngu gì bơi
- Lần này thì anh nói đúng. Em phá lên cười, nhìn cũng xinh ghê, cái thuyền loạng chạng luôn
Có tiếng cano chạy tới, thì ra thằng quản lí ở bên thuyền, nó ra bắt mặc áo phao vào. Mình năn nỉ gãy lưỡi nó cũng đồng ý rồi dặn lúc về phải mặc vào ko nó bị la. Mình và em V cứ men bờ sông bên kia, chèo dọc theo cái bãi hoa màu, nhiều lúc là dừa nước, đi xa lắm. Đến 1 đoạn có cái cầu gỗ hướng ra sông, mình đoán là người ta làm để chuyển rau củ xuống.
- Lên đây chơi chút nha em
- Để thuyền ở đâu? Mất thì sao? Em hỏi mình
- Không, lên bờ ngay đây thôi, đứng trông
Em gật đầu rồi mình cột thuyền, để 2 cái mái chèo lên bờ cho chắc. Mình bước lên trên bãi mà nhớ quê quá, lâu rồi mình ko về. Thấy mình đăm chiêu em nó có hỏi, mình kể về quê mình 1 hồi. Chẳng biết nắm tay em nó từ lúc nào.
- Khi nào có dịp ra Bắc về quê anh chơi. Em quay sang nhìn mình nói
- Đồng ý thôi, chắc về ra mắt luôn. Mình cười
- Ý kiến hay đấy, hay là làm luôn anh? Em bật lại mình
2 đứa im lặng 1 lúc, đi xuống chỗ cái cầu ngồi, vẫn nắm tay. Em hỏi mình
- Anh có thích em không?
- Em xinh thế có điên mà không thích ah? Mình bất ngờ vkd
- Không, không phải thích đó, nghiêm túc coi. Em cau mày với mình
- Hihi .... thích. Mình bối rối
- Thích ở điểm nào?
- Ở, ... umh..... cái bánh mua ở Vincom, hahaha. Mình chẳng biết nói sao và muốn lảng sang chuyện khác
- Lại thế rồi, ứ nói chuyện với anh nữa bây giờ
- Hihi, thích .... mà anh sợ lắm. (Mình biết quả này mình ko chạy dc nữa rồi)
- Sợ cái gì? Anh mà cũng biết ợ á?
- Anh với em 2 thế giới khác nhau mà em. Xung quanh em thiếu gì người mà anh chẳng bằng cái móng tay người ta. Anh tự biết lượng sức mình cho bớt khổ mà.
- Èo bọn đấy em chẳng thích. Em thích anh. (Em ghé sát tai mình thì thầm)
- Thế thì chia buồn với em rồi. Đặt nhầm chỗ rồi
- Nhầm kệ em! Em nói dứt khoát
- Thích anh làm gì em. Không đáng đâu. Không phải vì anh không thích em, mà anh không muốn em khổ thôi. Cô nào dính đến anh cũng khổ hết ah`. Mình cố cười
- Em lại muốn thử cái khổ ấy xem thế nào. Với lại anh tốt với em như vậy, chẳng lẽ lại để em khổ. Chẳng tin. Em nói rồi cũng cười lại.
Tự nhiên mình thấy nhớ đến bé mà mình nuôi mấy năm trời, mình cũng tốt với người ta nhất trên đời, rồi cũng chọn người khác không phải mình. Mới có vài tháng, mình chưa quên được. Đó có lẽ mới là người mà mình yêu thực sự.
- Đấy là em chưa thấy lúc anh khùng lên thôi
- Anh mà dám khùng với em? Em nói giọng không tin mình
- Tin hay không tùy em ah. Đến lúc đấy đừng trách anh. Mình nói lấy tay chỉ chỉ vào trán em
- Hihi, không trách. Mà anh, cái chỗ này đau quá, bao giờ mới hết? Em chị vào vết thâm bị đạn bắn lúc trưa
- Uh` đau chứ, chắc phải vài ngay. Phù ... phù .... đỡ chưa? Mình thổi thổi giả vờ
- Làm như thần không bằng, ở đó mà đỡ chưa. Đau thật ý. (Em nhăn nhó)
- Chứ giờ em muốn anh làm gì?
Vừa dứt câu thì em nó đã dựa ngay vào người mình, nhìn mình cười nữa chứ. Mẹ, tưởng lảng sang chuyện khác được rồi mà ai dè bị mắc bẫy. Mà con gái giờ sao nó dễ thế hả các thím?
- Không sợ anh ăn thịt em ah?
- không sợ. Hì (lại nhìn mình cười)
- Em biết là anh không quen người cùng công ty mà
- Dạ biết. Nhưng chẳng phải anh đang tính nghỉ làm sao? Với lại em nghĩ em cũng chẳng làm ở đây mãi đâu. Lúc đấy thì không còn là gái cơ quan nữa rồi. Mẹ tính nhanh thế không biết
- Uh, cũng có lí ha! Mình chẳng biết nói sao nữa rồi ngồi nhìn ra sông, im lặng 1 lúc
- Anh ấm thật đấy. (Em nói nhỏ)
Mình không nói gì, có lẽ câu nói đó em nó nói 1 mình thôi. Rồi mình thấy em nó rời khỏi иgự¢ mình, không dựa nữa, 1 lúc thấy im ắng mình quay sang thì em nó đang nhìn mình, gần lắm.
- Đẹp trai không chịu nổi ah? Mình cố lảng đi
Nhưng kết quả thì mình không ngờ tới, em nó gật đầu rồi quàng cả 2 tay lên cổ mình, đưa mặt sát lại mặt mình, thở mạnh lắm rồi từ từ nhắm mắt. Đệt, em nó chủ động hôn mình các thím ợ, thực sự là em bất ngờ với quả này lắm, đành đáp lễ chứ biết sao giờ. Nói thật là lúc đó mình cũng căng thẳng lắm, mình không muốn mình với em V sẽ đi theo tình huống này, nhưng thàn đàn ông trong mình nó cứ vote tới rồi nhân lúc mình đang mải nghĩ xa xăm, nó vùng dậy và tiến lên.
Mình nhập cuộc kiss hơi bị động, còn em nó thì như muốn ăn thịt mình thật vậy. lúc này mình mới cảm nhận rõ hơi thở của em, vị ngọt, mùi thơm từ tóc, từ người em, và làn da mềm mại đang ấm dần lên trong tay mình, thấy cũng yêu lắm các thím ợ. Một nụ hôn khá là dài, phỉ đến cả 5 phút quá, thi thoảng em nó lại ngừng lại, nhìn mình rồi cười như là happy lắm vậy. Bỗng có vài hạt mưa, hạt mưa to lắm, em nó hốt hoảng buông mình ra:
- ૮ɦếƭ mưa rồi anh ơi
- Mấy hạt thôi, không mưa lớn được đâu. Mình nhìn trời thì chỉ thấy có 1 chút mây trên đầu, nên đoán là như vậy. Đúng thật, ào ào 1 chút rồi tạnh hẳn
- Ơ anh giỏi thật, nói không mưa là tạnh luôn nhỉ
- Anh mà em, trên thông thiên văn, dưới thông địa lí, có gì mà anh không biết Mình cố vui vẻ xóa đi cái suy nghĩ lung tung trong đầu
- hihi, thế mà anh bảo em đặt nhầm chỗ. Em nó nói rồi lại dựa vào mình
Clgt? Sao nó cứ nhắc tới cái chuyện đó hoài là sao? Chẳng lẽ lại xin ૮ɦếƭ ngay ở đây sao hả trời? Với em nó mình đâu có ý định lâu dài gì đâu, chuyện hôm nay cũng chẳng phải là do mình dụ dỗ, mình bị em nó đưa vào tròng thì đúng hơn. Sao em nó cứ ép mình phải làm người xấu thế không biết.
- Lắm tài thì nhiều tật mà em
- Thế mà em chả thấy tật nào. Chỉ thấy anh ... (em nó khen mình 1 tràng) .... Ah có, nhiều lúc như ông cụ. hahah
- Cũng biết ăn nói gớm, cẩn thận với anh đấy kẻo lại ôm hận (Mẹ nhắc nhở quả cuối đấy nhá)
- Em không tin là anh nỡ lòng để em ân hận đâu. Em nó nói mà cái mặt nũng nịu chả có tí tự tim nào
- Thôi về cô nương, coi như anh sợ cô. Mình giục em nó và cũng để lảng đi
- Hihi, anh mà sợ thì đã tốt. Em nó nói rồi thơm lên má mình 1 cái trước khi đứng lên, nhảy chân sáo xuống chỗ thuyền. Mình đứng lên sau, trong lòng thấy mâu thuẫn khó tả lắm.
Trên đường chèo về em nó nghịch đủ trò, làm nước văng tung tóe, nghịch quá xíu lật cả thuyền. Mình thì dù cười theo em nó nhưng trong lòng còn suy nghĩ nhiều thứ, cố tìm ra kết quả. trước mắt mình đang là 1 cô gái cũng xinh xắn, giỏi giang, con nhà khá giả, có tình cảm với mình, mình còn đòi hỏi gì nữa đây? Mình cũng có ham muốn với em nó lắm, và về tình cảm thì cũng rất quý, 2 đứa nói chuyện khá ổn, em nó cũng hiền chứ không tiểu thư quá mức như những đứa con gái khác có hoàn cảnh giống em. Nhưng mình biết mình ko muốn chọn em nó làm gấu lâu dài của mình, cái đó thì mình chắc chắn, có 1 số rào cản mà mình cũng chẳng muốn phá vỡ, mình thích cái rào cản ấy mà. Và quan trọng hơn là tình cảm của mình, ngay lúc này dù rất thích nhưng mình chắc đó không phải là yêu, không biết rồi sau này nó có lớn hơn được không thì mình chưa rõ. Mình có nên làm người xấu 1 lần, lợi dụng tình cảm của em nó không nhỉ? thế thì có vẻ phũ phàng quá, mình không muốn thế.
Mình cứ nghĩ vẩn vơ như thế trên suốt đường chở em V về, em nó thì vẫn thế, hát + nghịch + chỉ hết cái này cái khác, thỉnh thoảng cũng tình cảm phết