Edit: hanthy915
Thẩm Vọng cợt nhả một câu xong liền hối hận.
Ai cũng biết đây là câu nói cửa miệng của các nam chính trên Tấn Giang. Cố Sanh Sanh còn hết lần này đến lần khác đeo bám anh, truy vấn rõ đầu đuôi: "Anh còn biết lột thứ gì nữa?"
Thẩm Vọng không chịu nổi Cố Sanh Sanh quấy rầy, bèn dùng một chuỗi kẹo hồ lô vừa dài vừa to chặn họng cô.
Cố Sanh Sanh trở về từ chuyến đi tham quan chợ hoa với đầy ắp chiến lợi phẩm. Cô còn mua cho ông cụ Thẩm một chậu quýt đường, được ông cụ cực kỳ trân quý đặt trên giá sách đắt tiền làm từ gỗ đàn hương.
Cố Sanh Sanh còn chỉ vẽ cho ông cụ: "Ngày mai cháu mua thêm cho ông hai chậu phát tài, bày chung càng đẹp hơn!"
Ông cụ Thẩm liên tục đồng ý: "Vẫn là cháu biết thưởng thức."
Cố Sanh Sanh: "Ông cũng không tệ mà."
Thẩm Vọng bất lực bật laptop lên làm việc, không thèm quan tâm màn tung hứng của hai người họ.
Ông cụ Thẩm bày bàn cờ ra: "Đến đây chơi với ta mấy ván đi."
Thẩm Vọng không buồn nhấc mắt: "Trình chơi cờ của ông quá kém."
"Thằng nhóc cháu!" Trước mặt Cố Sanh Sanh, khuôn mặt già nua của ông cụ Thẩm đỏ lên, nhất thời nổi máu nghiện cờ: "Hai ván thôi mà. Lễ tết được nghỉ ngơi mấy ngày, đừng nghịch máy tính nữa."
Ông cụ Thẩm càm ràm nửa buổi, cuối cùng vẫn là Cố Sanh Sanh chịu không nổi, trực tiếp đóng laptop của Thẩm Vọng lại: "Anh chơi vài ván với ông nội đi."
Thẩm Vọng thản nhiên tháo kính mắt xuống gấp gọn lại, nhàn nhã mở nút tay áo: "Đúng hai ván thôi nhé."
"Được được được." Ông cụ Thẩm hớn hở mở hộp cờ, "Nhanh nào nhanh nào."
Cố Sanh Sanh nháy mắt với Thẩm Vọng: "Xem ông nội mừng biết bao nhiêu kìa."
Thẩm Vọng nắm tay cô, nhân lúc ông cụ Thẩm không chú ý đưa lên miệng hôn: "Vì em hết đó."
Trời, cảm động quá cơ, Cố Sanh Sanh thầm mắng Thẩm Vọng trong lòng, quyết định đứng về phía ông cụ Thẩm.
Phong cách đánh cờ của Thẩm Vọng tàn nhẫn quyết đoán, trình độ tính đường chuẩn đến đáng sợ. Hai người Cố Sanh Sanh và ông cụ Thẩm trong phút giây không cảnh giác đã bị anh ăn sạch.
Ông cụ Thẩm vuốt bộ râu bạc phơ, như có chút đắn đo. Cố Sanh Sanh không ngừng chỉ chiêu: "Đánh chỗ đó, chỗ đó đi ông!"
Thẩm Vọng nhìn cô đầy ngạo nghễ: "Quân sư cùi."
Cố Sanh Sanh dậm chân: "Ông nội xem anh ấy nói cháu kìa!"
Ông cụ Thẩm phẫn nộ nói: "Tên nhóc cháu sao lại đặt biệt danh cho Sanh Sanh nữa rồi! Ta cứ đánh chỗ này đấy!"
Cạch, cờ trắng hạ xuống.
Cố Sanh Sanh và ông cụ Thẩm làm mặt đắc ý huênh hoang giống nhau y đúc.
Đầu ngón tay thon dài của Thẩm Vọng kẹp một quân cờ lên, hạ xuống, một đường cờ đen dài đột nhiên chen vào giữa cờ trắng.
"Này này này! Chờ chút, nước cờ lúc nãy ta chưa nghĩ xong mà!" Ông cụ Thẩm thua liền ba ván, đỏ mặt tía tai đòi đi lại.
Thẩm Vọng cao lãnh không thèm nể nang: "Đi rồi không được hối hận."
Ông cụ Thẩm tức tối nói: "Oắt con! Ta là ông nội cháu, cho ta mặt mũi không được à?!"
Thẩm Vọng tiếp tục lạnh nhạt: "Không được."
Cố Sanh Sanh thấy vậy liền phân tán sự chú ý của anh: "Thẩm Vọng, tóc bị rối rồi này."
Ông cụ Thẩm chớp lấy thời cơ đổi vị trí của cờ trắng.
Hành động của hai người đều bị Thẩm Vọng thấy hết, khóe môi anh hơi nhếch lên: "Được, cháu thua. Không chơi nữa."
"Đừng mà." Ông cụ Thẩm trả cờ trắng về chỗ cũ, "Chơi với ta một ván nữa, một ván thôi!"
Thẩm Vọng không hề bị lay động.
Thấy ông cụ Thẩm năn nỉ thương tâm, Cố Sanh Sanh hạ giọng: "Anh chơi cùng ông nội chút nữa, tôi xuống bếp làm ít đồ ăn."
Thẩm Vọng khẽ mấp máy môi: "Phật nhảy tường."
Gian thương. Đúng là gian thương! Cố Sanh Sanh cắn răng: "... Được."
Thẩm Vọng ung dung cuốn tay áo lên, nói với ông cụ Thẩm: "Một ván nữa."
Nhà bếp Thẩm gia được cải tạo lại trên nền nhà bếp kiểu cũ, trong phòng có mấy bếp lò lớn và Ⱡồ₦g hấp đang bốc khói ngùn ngụt, các đầu bếp ai cũng bận rộn làm việc, chuẩn bị thức ăn cho bữa tối.
Thấy Cố Sanh Sanh xinh đẹp mỹ miều đến, đầu bếp vội nói: "Thiếu phu nhân muốn ăn gì không ạ, cứ nói chúng tôi một tiếng là có ngay."
Cố Sanh Sanh: "Tôi muốn tự làm mấy món. Mọi người ra ngoài trước đi."
Khoảng thời gian gần đây, thái độ đối xử của Thẩm Vọng và ông cụ Thẩm với Cố Sanh Sanh tốt như thế nào, trên dưới Thẩm gia không ai là không biết, hiển nhiên cũng sẽ không có người nào dám làm trái ý cô.
Cố Sanh Sanh dạo quanh nhà bếp một vòng. Nguyên liệu nấu ăn rất đầy đủ, hải sâm ngâm rượu, bong bóng cá và bào ngư đều là hàng loại 1. Cố Sanh Sanh gật đầu hài lòng, làm phật nhảy tường không khó, phiền phức nhất là ở công đoạn chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn.
Cố Sanh Sanh mang tạp dề lên, nghĩ một chút rồi bật chế độ livestream trên điện thoại.
Vừa online, bình luận ồ ạt hiện lên lấp kín cả màn hình.
Từ sau lần lộ tẩy của Tạ Tử Khanh ở phòng livestream "Vượng Tử không nghe lời", đã lâu lắm rồi Cố Sanh Sanh không livestream lại. Vốn khán giả đã dần cho chuyện này vào quên lãng, song nhờ sức nóng của , Tạ Tử Khanh liên tục lên hotsearch, vào lúc này "Vượng Tử không nghe lời" lại đột nhiên online, tự nhiên sẽ thu hút thêm vô số lượt xem.
Nhất thời, một lượng đông đảo fan, antifan và người qua đường tràn vào phòng livestream, sau đó đều... chảy nước miếng.
Chính giữa camera là một cái chảo sắt khá to. Chờ dầu trong chảo nóng lên, đổ hành, gừng, tỏi đã băm nhuyễn vào phi thơm, tiếp đến là thêm đường để tạo màu, đến lúc dầu sôi lần nữa thì cho gân bò vào đảo tới khi gân chuyển sang màu hơi vàng.
Một cặp tay mảnh khảnh trắng mịn nhấc nồi đất đặt vào. Cánh tay kia xinh đẹp như tác phẩm nghệ thuật, móng tay hồng hào bóng loáng, không nhuốm bụi trần, động tác nấu ăn cực kỳ gọn gàng dứt khoát.
Vào lúc cư dân mạng đang bị lóa mắt, một giọng nói ngọt ngào kỳ ảo vang lên: "Trước tiên xếp gừng vào trước, sau đó là gân bò mới xào lúc nãy, giăm bông Kim Hoa, nấm và măng đông ở giữa, bào ngư, bong bóng cá và hải sâm xếp trên cùng."
【Đôi tay này! Giọng nói này! Chảy nước miếng rồi!】
【Tiếng nói siêu siêu siêu ngọt, mắt nhìn của nam thần nhà tôi đỉnh quá.】
【Sao chủ phòng lại đổi bếp rồi? Chỗ này có vẻ còn xa hoa hơn phòng bếp cũ, rốt cuộc chủ phòng có bao nhiêu cái nhà bếp vậy, ghen tị quá đi mất.】
【Tôi khác mấy người, tôi thèm Phật nhảy tường cơ. Đống hải sâm bào ngư này vừa nhìn là biết đồ tốt.】
【Thèm +1. Cơm trong nhà đột nhiên mất ngon...】
Cố Sanh Sanh chất nguyên liệu đầy nồi đất, rót thêm nước cốt và rượu vàng vào và đậy nắp lại. Sau đó bắt nồi lên bếp, đun với lửa lớn trong một lát rồi mới chuyển sang lửa nhỏ.
Phải chờ đến tối mới có thể ăn món này được. Cố Sanh Sanh dùng nguyên liệu còn lại gói mấy chục cái sủi cảo cùng ít rau trộn.
Cuối cùng Cố Sanh Sanh cũng có thời gian để trả lời câu hỏi của các fan hâm mộ: "Đây không phải là bếp nhà tôi, tôi đang ăn tết ở quê."
【Em cũng về quê ăn tết nè! Nhà ở quê không có lò sưởi, hâm mộ chị quá huhuhu.】
【Chủ phòng, rốt cuộc cô với Tạ Tử Khanh có quan hệ gì thế?! Tạ Tử Khanh là nhị bảng ở phòng livestream của cô, không lẽ cô không biết thật à!】
【Tôi là fan trung thành của Tạ Tử Khanh đây! Có nằm mơ cũng không ngờ chủ phòng mà tôi hâm mộ và nam thần có quan hệ với nhau.】
【Tạ Tử Khanh đó nổi tiếng là kẻ sát hot mạng, đã từng nhắn tin với mấy chủ phòng của Thiên Nga. Lan Nhược cách vách cũng thừa nhận mà.】
【Vụ Tạ Tử Khanh tặng pháo hoa và tỏ tình với chủ phòng, fan lâu năm của Thiên Nga ai mà chẳng biết. Vậy mà còn bày đặc giả vờ độc thân để lừa fan, mắc ói.】
Antifan công kích Tạ Tử Khanh, lập tức kéo theo một trận cãi nhau ầm ĩ ở khu vực bình luận.
Cố Sanh Sanh nhớ Tạ Tử Khanh đã từng gửi cho mình một tin nhắn, chỉ là ID Wechat mà thôi, cực kỳ lịch sự. Với lại lúc hai người làm việc chung ở đoàn phim, tuy là tính tình của Tạ Tử Khanh có hơi không tốt, nhưng luôn có phép tắc lễ nghĩa, tuyệt đối không giống như những người này nói.
Cố Sanh Sanh chân thành giảng giải: "Không có đâu. Nhị bảng ngày vào lúc tôi bị người xấu phá đám đã gửi pháo hoa đến, tôi rất cảm kích anh ấy. Chúng tôi chỉ biết nhau ở phòng livestream này, liên lạc riêng gì đó đều là giả hết, không có đâu."
Cố Sanh Sanh nói xong, cũng không để ý phản ứng của mọi người mà trực tiếp tắt livestream. Lúc cô bưng đĩa sủi cảo hải sâm nóng hổi cùng đồ ăn vặt trở lại thư phòng, ông cụ Thẩm thua trận đang dựng râu trừng mắt lên. Cũng may là Cố Sanh Sanh về đúng lúc, kịp thời cứu vãn tình ông cháu trên đà tan vỡ.
Sủi cảo hải sâm vừa dai vừa ngọt, rau trộn thanh mát chống ngấy, quả là một sự kết hợp hoàn hảo. Ông cụ Thẩm ăn mà mặt đỏ lừ lừ: "Mấy bữa này ăn tết chả có miếng khẩu vị nào, rau trộn Sanh Sanh làm ngon quá đi mất!"
Thẩm Vọng càng không cần nói, chỉ thấy miệng anh đóng mở liên tục, mâm sủi cảo lớn trong nháy mắt chỉ còn lại một nửa. Ông cụ Thẩm gõ lên tay anh: "Ăn ít thôi, chờ đến tối có món ngon hơn cho cháu."
Thẩm Vọng yên lặng nhìn Cố Sanh Sanh, ánh mắt tràn ngập vẻ tội nghiệp.
Không hiểu sao Cố Sanh Sanh lại thấy trái tim tan chảy ra: "Chờ, chờ về nhà làm cho anh ăn."
Ông cụ Thẩm luôn miệng nói: "Đúng đó! Đồ Sanh Sanh làm ngày nào cháu chẳng ăn được. Ta có đâu mà ăn."
Cố Sanh Sanh lập tức đáp lại: "Qua tết ông nội về thành phố A với chúng cháu đi. Đến lúc đó có thể ăn đồ cháu làm mỗi ngày luôn."
Ông cụ Thẩm khẽ nhíu mi tâm, nheo mắt nhìn mặt Thẩm Vọng: "Ông già này sợ người nào đó ngại, không đi thì hơn."
Thẩm Vọng làm thinh không nói tiếng nào. Cố Sanh Sanh chọc sau lưng anh, cười nói: "Anh ấy cũng muốn ông đi mà. Chỉ là không dám nói thôi."
Thẩm Vọng nghe vậy liền giận dỗi: "Ai không dám nói!"
Cố Sanh Sanh vô tội nhìn anh: "Tôi có nói tên ai đâu. Anh kích động thế làm gì?"
"..." Thẩm Vọng nghiến răng, đẩy xe lăn ra khỏi phòng.
Phía sau lưng, ông cụ Thẩm cười nghiêng ngả không ngừng.
Nhà cũ Thẩm gia đang trải qua những ngày tháng yên bình, còn Weibo thì chiến nhau khói lửa mù mịt.
Tạ Tử Khanh là đỉnh lưu của giới giải trí, một trong những khách quen của mục hotsearch. Vượng Tử không nghe lời chỉ đề cập đến anh vài câu, mười phút sau lập tức lên hotsearch, trùng hợp ngay phía trên là "Cố Sanh Sanh Sở Minh Phù".
Rất nhiều đại v chia sẻ tới tấp: 【Vượng Tử không nghe lời trực tiếp trả lời về mối quan hệ với Tạ Tử Khanh!】
【Anh ấy trượng nghĩa quá đi, thấy chủ phòng bị hãm hại liền tặng pháo hoa, anti đừng nói xấu anh ấy nữa OK?】
【 hot ngày thứ 3, Vượng Tử không nghe lời online, không lẽ là muốn cọ nhiệt?!】
【Fan ruột Tạ Tử Khanh tới hóng dưa.】
【Chủ phòng này cọ nhiệt người nổi tiếng đấy, cút đi.】
【Chủ phòng người ta giàu cỡ nào, cần chút nhiệt này ư?】
Tạ Tử Khanh bên kia cũng nhận được tin tức.
Đại diện gọi điện đến nói: "Lần thanh minh này của Vượng Tử không nghe lời có thể giúp cậu lấy lại được chút ấn tượng với fan, đỡ bị anti nói là sát thủ các hot mạng."
Có rất nhiều chủ phòng trên Thiên Nga từng được Tạ Tử Khanh tặng pháo hoa, bây giờ khi anh bị lộ tẩy, một đám nữ chủ phòng quay đầu cọ nhiệt úp úp mở mở Tạ Tử Khanh từng có nhắn tin riêng với mình, thậm chí còn ám chỉ cả việc hẹn hò riêng.
Chỉ có tiểu tiên nữ dám đứng ra bênh vực anh.
Tạ Tử Khanh xem video do người đại diện gửi đến, còn nhấn phát lại câu nói kia mấy lần, khóe môi cong lên một nụ cười thỏa mãn. Quả nhiên anh không nhìn sai người.
Người đại diện lại nói: " vừa lên sóng, CP Ngụy Vô Song và Sở Minh Phù đang rất tốt, tự nhiên giờ lọt đâu ra hotsearch CP giữa cậu và Cố Sanh Sanh, sau này phải chú ý một chú."
Tạ Tử Khanh nhíu mày: "Là do cô ấy mua?"
"Không phải cô ta còn có thể là người khác sao? Ai sẽ dùng tiền giúp cô ấy cọ nhiệt chứ?"
Tạ Tử Khanh cúp điện thoại, trước mắt hiện ra một khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp. Không phải giả vờ không quen biết mình sao? Còn xào CP với mình làm gì?
=====
Mấy hôm nay không chạy được chữ nào luôn mấy bà ơi, săp tẩu hỏa nhập ma vì đống bài vở rồi T.T