Làm Nhục Ca Ca - Chương 09

Tác giả: Lam Cầm

Sau khi nàng vào phòng trong quán trọ, đương nhiên là Diễn Hạo cũng đề nghị chủ quán cho một gian phòng sát phòng nàng. Sắp xếp xong xuôi hắn liền vội vã chạy sang phòng của nàng, gấp đến mức ngay cả cửa phòng cũng không thèm gõ.
Vừa phát hiện nàng thật sự định đi đến kinh thành, hắn liền gấp gáp muốn cản trở nàng, nhưng mà hắn phát hiện, không thể ngăn cản nổi!
Bởi vì hắn vừa định mưu toan ngăn cản, nàng liền ra vẻ muốn ૮ởเ φµầɳ áo, khiến cho hắn dù muốn cũng không dám động, không thể làm gì khác hơn mà để mặc nàng đi!
\\\'\\\'Ngươi làm gì vậy?\\\'\\\' Cận dĩnh nhìn khách không mời mà tới đột ngột xông vào phòng mình, phát hiện bộ dạng đề phòng của hắn, trong bụng cảm thấy dễ thương cực kỳ.
Thì ra các loại dáng vẻ của hắn đều đáng yêu như vậy!
\\\'\\\'Ta.... ....\\\'\\\'Diễn Hạo ngừng lại một chút, không biết nói như thế nào. Không thể nói là hắn đề phòng nàng trốn đi được. Nếu như vậy có thể nàng sẽ giận và lập tức chạy xuống lầu ૮ởเ φµầɳ áo!Hắn còn đang suy nghĩ xem nên dùng lý do thì nàng đã cười cười xinh đẹp:\\\'\\\'ta biết, nhất định là ngươi đến đây canh chừng ta, không cho ta chạy trốn, có đúng hay không?\\\'\\\'
Thân thể Diễn Hạo cứng đờ. Không phải là bởi vì bị nàng đoán đúng, mà bởi vì sợ nàng sẽ làm ra chuyện gì kinh thiên động địa.
Cận Dĩnh đưa cánh tay trắng trẻo chọc chọc hắn:\\\'\\\'ai da, Nếu ngươi sợ như vậy, sao không ở cùng ta một gian phòng? Thật ra thì ngươi chỉ cần nói trực tiếp với tiểu nhị là được rồi, mặc dù gia sản nhà chúng ta có thể mua nhà trọ khắp thiên hạ, nhưng mà tiết kiệm một chút cũng tốt.\\\'\\\'
Đột nhiên nghe nàng dùng giọng điệu này nói chuyện, Diễn Hạo nghi ngờ nhướng mày lên.
Chẳng lẽ nàng lại định bày trò gì sao?
\\\'\\\'Ai, mà không, ngươi không thể ở cùng ta trong một gian phòng được, chúng ta là huynh muội, nếu như vậy sẽ bị người ta đàm tiếu, a a a, chúng ta không thể ở chung một gian phòng được, như vậy không tốt, như vậy không tốt.\\\'\\\' Cận Dỉnh dùng tốc độ đuổi ruồi phe phẩy tay.
\\\'\\\'Nàng.... .......\\\'\\\'Diễn Hạo bắt đầu phát hiện, hắn dùng quan hệ huynh muội với nàng giống như trước kia không khác gì đem tảng đá đập dưới chân mình.
Cận Dĩnh vẫn còn giống như đang đuổi ruồi:\\\'\\\'Mau đi ra, mau đi ra, dọc đường ngươi với ta giống như là dính vào nhau, nếu để người khác thấy được thì là sao? Như vậy nhất định người ta sẽ cảm thấy ngươi yêu cuồng muội muội của mình, vậy thì danh tiếng của ngươi bị hủy hoại không thể cuối thê tử, điều này thật sự quá kinh khủng, quá nguy hiểm, ngươi nhanh đi ra ngoài đi!\\\'\\\'
\\\'\\\'Ta không có muốn kết hôn!\\\'\\\' Trong đầu óc Diễn Hạo hiện lên rõ ràng, ngoại trừ nàng ra, không có ý định lập gia đình với người khac!
Hắn muốn kết hôn với nàng? Sự kinh ngạc thoáng qua rất nhanh trọng mắt hắn, sau đó bình tĩnh trở lại.
\\\'\\\'Nàng phải lập gia đình! Nên chú ý chính là nàng.\\\'\\\'
\\\'\\\'ừ, đúng đúng đúng, ta muốn lập gia đình, nên chú ý là ta, như vậy thì, mời ra cửa, mau.\\\'\\\' Dường như mục tiêu chính của nàng là nhanh chóng đuổi hắn ra khỏi căn phòng này.
\\\'\\\'Ta.... .......\\\'\\\', khoa đã, hắn lại rơi vào bẫy của nàng trong cơn tức giận? Diễn Hạo bị nàng đẩy tới cửa, rốt cuộc không thể nhịn được nữa hô to:\\\'\\\'Đủ rồi!\\\'\\\'
Sau đó, hắn oán giận đóng cửa lại, dựa lưng vào cửa, bất động như núi.
\\\'\\\'Lại làm sao nữa rồi? Ta đã nói rất rõ ràng không phải sao? Ta có làm phiền ngươi sao?\\\'\\\' Cận Dĩnh giả vờ như nghĩ mãi không hiểu.
\\\'\\\'Nàng.... .......\\\'\\\'Diễn Hạo đã sớm giận tới mức không biết hai chữ lý trí viết thế nào, hắn hung hăng trừng mắt nhìn nàng.
\\\'\\\'Ngươi muốn ta nghe lời ngươi phải không?\\\'\\\' Cận Dĩnh cười meo meo, lớn mật khiêu chiến hắn:\\\'\\\'Nói cho ngươi biết, trừ phi ta tự nguyện, nếu không thì còn lâu.\\\'\\\'
Dù sao trước kia nàng cũng chịu đựng hắn, chuyến này ra ngoài chính là đem hắn ăn sạch.
\\\'\\\'Nàng cho là ta không có cách nào khiến cho nàng tự nguyện?\\\'\\\'Diễn Hạo miết cánh môi, đôi mắt đen từng giận tới cực điểm bây giờ chỉ có sự lạnh lùng.
\\\'\\\'Dĩ nhiên là ngươi không có cách.\\\'\\\'Cận Dĩnh cố ý khiêu khích, ra sức khích hắn.
Nàng không muốn làm muội muội tốt nghe lời, nàng càng lúc càng cảm thấy, nhất định nàng phải biến thành một nữ nhân hư mới có thể đến gần hắn.
\\\'\\\'Tốt nhất là nàng nên nhớ những lời này.\\\'\\\' Diễn Hạo đảo mắt, giống như bác thợ săn tao nhã, từng bước từng bước đến gần nàng.
\\\'\\\'Dĩ nhiên là ta sẽ nhớ.\\\'\\\'Nàng giống như cô gái nhỏ hồn nhiên không biết thế sự, yểu điệu ngồi lên trên bàn, hai chân đung đưa.
Nhưng mà loại rảnh rỗi này không kéo dài bao lâu, bởi vì chưa đến chốc lát, hắn đã đi đến trước mặt nàng, hơn nữa còn thoải mái cởi bỏ xiêm áo của nàng.
\\\'\\\'Ngươi.... ....\\\'\\\'Cận Dĩnh kinh ngạc. Nàng không nghỉ ra rằng càng lúc hắn càng không câu nệ hình thức, thủ đạon này cũng có thể dùng được.
\\\'\\\'Không muốn.... .....\\\'\\\'
Cứ như vậy, nàng không tự nguyện mới lạ! Nếu vậy hắn sẽ thắng lần nữa, phải làm sao đây?
Nhưng mà, hiển nhiên là cho dù nàng nói không cũng không có tác dụng gì, khi hắn nhẹ nhàng quyến rũ nàng, lập tức giống như lửa đốt, sau đó hai người thân mật quấn quít đứng lên, cả người nàng ngả về phía sau nằm trên bàn, còn hắn dùng khuỷu tay cùng đầu gối chống đỡ mọi sức mạnh cơ thể, thân thể cường tráng che lấp nàng. Hai người điên cuồng kịch liệt vuốt ve lẫn nhâu, đã sớm quên đi cái gì là tự nguyện với không tự nguyện.
Ngọn lửa hừng hừng thiêu đốt hai người, nhanh chóng ép nhau đến sự điên loạn cực hạn.
\\\'\\\'Ca.... ......\\\'\\\'Cận Dĩnh kêu lên một tiếng, thì ra là Diễn Hạo đã đem tiểu đệ của hắn lấp hết u huyệt chật hẹp của nàng.
Hắn dồn lực vào eo hoạt động liên tục, mỗi lần đẩy ra đút vào đều kích thích nàng, khiến cho nàng không tự giác hùa theo hắn.
\\\'\\\'Dĩnh nhi.... .......\\\'\\\'
\\\'\\\'Ca.... .........\\\'\\\'
Lần này, hai người đạt đến Dụς ∀ọηg cao trào, về việc ai là người bảo, ai nghe lời, người nào tự nguyện còn ai không cũng không còn quan trọng nữa.
Có lẽ còn dài đây!
***********
Dọc đường đi, Cận Dĩnh cố ý quấy hắn, dĩ nhiên cũng cố tình chọn hướng nhiều người đi, còn Diễn Hạo lo lắng nàng đi đến nơi có nhiều người sẽ trình diễn màn ૮ởเ φµầɳ áo đó, cho nên mỗi đêm đều ở nhà trọ sửa nàng, khiến nàng mệt tới mức buổi sáng không bò dậy nổi, lại tiếp tục ôm nàng đang ngủ trong иgự¢ ra khỏi nhà trọ, chọn hướng thưa thớt người đi, cứ như vậy, đến lúc nàng tỉnh lại, bọn họ đã không còn ở nơi náo nhiệt, nàng có muốn ૮ởเ φµầɳ áo cũng không có ai nhìn.
Cũng vì vậy, hai người đang trong cục diện giằng co, trước mắt Cận Dĩnh không thể ૮ởเ φµầɳ áo trước mặt mọi người nữa, nên hiện giờ Diễn Hạo chiếm thế thượng phong.
\\\'\\\'Ngươi lại ôm ta đến nơi nào rồi?\\\'\\\' Khi ngủ trong иgự¢ hắn Cận Dĩnh thấy mình nhỏ bé đi, từ trong иgự¢ hắn nhô đầu ra hỏi.
Mặc dù giọng nàng có chút buồn bã nhưng trên thực tế tâm tình nàng rất tốt. Bởi vì cái chủ ý ૮ởเ φµầɳ áo mà khiến hắn ngủ cùng nàng hằng đêm, nàng có thể không vui sao?
Nhưng mà bây giờ lại thấy phiền não. Rốt cuộc là tới bao giờ hắn muốn chịu chính miệng nói yêu nàng, muốn đem nàng về sơn trang để cưới.
Nói thật, nàng cảm thấy có thể ép hắn mỗi ngày yêu nàng vài lần, đã có thể coi là nàng lợi hại, bây giờ trong khoảng thời gian hắn không thể nghĩ ra được cách làm sao bức hôn.
Chỉ có thể chờ ngày qua ngày, sau đó hành động. Loại việc mỗi ngày tỉnh lại không biết mình đang ở chỗ nào thật giống như đùa.
\\\'\\\'Bây giờ?\\\'\\\'Diễn Hạo nhìn nàng:\\\'\\\'không biết.\\\'\\\'
Sau khi trả lời nàng vấn đề này mỗi ngày, lại phải tìm đường nào ít người mà đi, thật sự là mệt ૮ɦếƭ mà.
Hôm nay hắn không biết nên làm gì.
\\\'\\\'Sao lại có thể không biết?\\\'\\\'Cận dĩnh không tin nhìn hắn.
\\\'\\\'Trên bản đồ không có vẽ.\\\'\\\'Diễn Hạo dụ dỗ nàng như dụ dỗ đứa trẻ ba tuổi.
\\\'\\\'Sao trên bản đồ lại không vẻ được? Đây chính la bản đồ phụ thân giao cho ta, nhất định là cái gì cũng có vẽ.\\\'\\\' Cận Dĩnh cũng giả vờ làm đứa trẻ hùa theo hắn:\\\'\\\'Ý ngươi là đồ của phụ thân không tốt sao? Hừ khi nào về nhà ta muốn cáo trạng ngươi.\\\'\\\'
\\\'\\\'được.\\\'\\\' diễn Hạo nghe nàng nói như vậy, hai tròng mắt đột nhiên sáng lên:\\\'\\\'Chúng ta lập tức trở về nhà, nàng mới có thể nhanh chóng cáo trạng ta.\\\'\\\'
Nói thật nếu có thể nhanh chóng đem nàng trở về thì cho dù nàng bẩm báo hắn đến ૮ɦếƭ cũng không có liên quan.
\\\'\\\'Không cần, bây giờ ta không thèm trở về cáo trạng ngươi, ta muốn tích lũy nhiều tội trạng của ngươi hơn nữa mới về.\\\'\\\' Cận dĩnh thông minh cười duyên:\\\'\\\'Ta muốn đi đến nơi này.\\\'\\\' Ngay cả bản đồ nàng cũng không thèm nhìn, tùy tiện chỉ đại một nơi.
Hắc trại?
Diễn Hạo nhìn nơi nàng chỉ, cái nơi đó quả là không có người nhưng mà.... .......Hình như đại tiểu thư của bọn họ muốn ném tú cầu kén rể......
Chắc không phải là hôm nay chứ?
*********
Chuyện hắn sợ hãi quả nhiên trở thành sự thật. Bọn họ đến đúng lúc đang cử hành chuẩn bị ném tú càu chọn rể, chẳng những toàn bộ người bên trong trại chạy đến, hơn nữa còn toàn bộ những người yêu mền đại tiểu thư cũng tiến lên.
Hắn vừa nghĩ đến mấy loại phản ứng của nàng, trong lòng đã lạnh đi một nửa.
\\\'\\\'Oa, thật là nhiều người, lần đầu tiên ta thấy ném tú cầu chọn rể, nhất định phải đến gần để thấy.\\\'\\\' Cận Dĩnh liều mạng chui lên phía trước.
\\\'\\\'Không được đi.\\\'\\\' Diễn Hạo kéo nàng lại, không để cho nàng tham gia náo nhiệt trước mặt.
\\\'\\\'Tại sao không thể đi?\\\'\\\' Cận dĩnh dùng hết sức thoát khỏi sự kiềm chế cảu hắn, chen lên đằng trước.
\\\'\\\'Chính là không thể đi.\\\'\\\'Hắn lo lắng nhất không phải là chuyện nàng chạy lên đằng trước, mà là nàng có thể chạy lên đài ૮ởเ φµầɳ áo hay không.
\\\'\\\'Ta muốn đi.\\\'\\\' Cận Dĩnh tranh chấp với hắn.
\\\'\\\'Không được.\\\'\\\' Diễn Hạo dốc toàn lực phản đối.
\\\'\\\'Đừng có kéo ta. Ta muốn đi!\\\'\\\'
\\\'\\\'Không được!\\\'\\\'
Hai người cứ như vậy khiến cho không thể rời nhau ra, cho đến khi một vật gì đó màu đỏ rơi xuống người nàng, hắn nhanh tay lẹ mắt vung tay lên, quả bóng bay ra phía sau, lại bắn ngược lại, đến chỗ hai người lần nữa.... ..........Mọi người thấy thế, rối rít chen đến chỗ họ, giống như là mười vạn đại quân đột nhiên tấn công vậy, Cận Dĩnh thấy thế phản ứng không kịp, bị dọa đến mức trợn mắt há mồm, còn Diễn Hạo lại vội vàng ôm nàng từ phía sau.
\\\'\\\'Đông!\\\'\\\'
Đoàn người tranh giành tú cầu, khiến cho tú cầu lại bay lần nữa, vừa đúng lúc đến trước mặt Cận Dĩnh, theo bản năng nàng đưa tay ra đỡ.
\\\'\\\'Cô gia.\\\'\\\'
\\\'\\\'Cô gia......\\\'\\\'
Bị gọi vào đại sảnh, Cận Dĩnh mới biết danh xưng này là để gọi nàng.
Diễn Hạo đứng bên cạnh, gương mặt đã căng thẳng đến cực hạn, chuẩn bị bộc phát.
\\\'\\\'Nàng, sao nàng có thể?\\\'\\\' Hắc Vinh Thiên vừa nhìn thấy người con gái bảo bối chọn được, gương mặt cũng trở nên xanh lét.
\\\'\\\'Hắn có gì không tốt? Con thấy hắn rất tốt.\\\'\\\' Hắc Nhân Nhân cười thỏa mãn.Nhất định nàng phải có được hắn. \\\'\\\'Ta muốn gả cho hắn!\\\'\\\'
\\\'\\\'Không được!\\\'\\\' Cận Dĩnh còn chưa biết nên phản ứng ra sao thì một tiếng rống giận đã vang tận mây xanh.
\\\'\\\'Tại sao lại không được?\\\'\\\' Không chỉ có những người khác, ngay cả Cận Dĩnh cũng lên tiếng.
\\\'\\\'Bởi vì nàng là nữ, là muội muội của ta.\\\'\\\' Diễn Hạo quát lên.
\\\'\\\'Ai nói ta là nữ? con mắt nào của ngươi thấy ta là nữ?\\\'\\\' hừ, nghe được hai chữ muội muội này, nảng giống như có lữa, hết lần này tới lần khác không chịu nhận mình là nữ.
Bây giờ thật muốn cảm tạ hắn vì đã bắt nàng giả nam trang mỗi ngày, để cho nàng có ngày hôm nay!
\\\'\\\'Nàng là muội muội của ta, ta lớn lên từ nhỏ với nàng!\\\'\\\' Diễn Hạo hung ác rống với nàng.
\\\'\\\'Vậy ngươi đúng là ngu xuẩn, ngươi lớn lên từ nhỏ với ta lại không biết ta là nam sao?\\\'\\\' Cận Dĩnh hừ lạnh một tiếng.\\\'\\\'Ta chỉ là bị mẹ cho ăn mặc giống nữ nhân thôi, thật ra thì thân phận là một nam nhân, ngươi không biết sao?\\\'\\\'
Bình thường nếu hắn nghe được lời của này của nàng, nhất định sẽ cảm thấy buồn cười, nhưng mà hiện tại hắn cười không nổi.
\\\'\\\'Ai nói nàng là nam?\\\'\\\' Diễn Hạo quắc mắt nhìn chòng chọc nàng.
\\\'\\\'Dĩ nhiên ta là nam!\\\'\\\'Nàng có thể sợ ánh mắt hung ác của hắn nhưng mà bây giờ không khích hắn , nàng không phải họ Cận. \\\'\\\'Làm sao ngươi chứng minh được ta là nữ? Ngươi không xem cũng không sờ qua, thật ra thì giới tính của ta là nam hay nữ làm sao ngươi biết?\\\'\\\'
\\\'\\\'Ai nói ta chưa có xem cũng chưa có sờ qua?\\\'\\\'Diễn Hạo bị bức đến điên, hoàn toàn đánh mất lý trí, căn bản không thèm để ý đây là nơi nào.
\\\'\\\'Nếu không ngươi dám nói ngươi sờ qua hay sao?\\\'\\\' Cận dĩnh cũng tức giận quá không thèm khách khí gào lớn.
\\\'\\\'Tại sao lại không dám? Ta sờ hằng ngày!\\\'\\\' Diễn Hạo rống lại. \\\'\\\'Mỗi bộ phận trên thân thể nàng ta đều rõ hơn ai hết!.\\\'\\\'
\\\'\\\'Hừ ngươi không cần nói loạn! Không phải ngươi vừa nói ta là muội muội của ngươi sao? Nếu ta là muội muội của ngươi, vậy làm sao àm ngươi có thể sở ta mỗi ngày? Hừ!\\\'\\\' Cận Dĩnh tức giận hừ một tiếng.
\\\'\\\'Nàng là muội muội của ta, cũng là nữ nhân của ta.... .......\\\'\\\'Diễn Hạo giận sôi người hét lên:\\\'\\\'Cả đời này nàng là của ta!\\\'\\\'
\\\'\\\'Ai nói?\\\'\\\' Cận Dĩnh theo phản xạ phản bác lại hắn, chờ nàng ý thức được điều hắn nói mới trợn to cặp mắt nhìn.
\\\'\\\'Rốt cuộc là hai người các ngươi đang nói cái gì?\\\'\\\' Hắc Nhân Nhân chen mặt vô đừng giữa hai người nhìn nàng.
\\\'\\\'Chúng ta đang nói.... ....đang nói.... .....\\\'\\\'CẬn Dĩnh vừa mới nghĩ lại nội dung bọn họ mắng nhau trước mắt người khác, gương mặt xinh đẹp đỏ lên. \\\'\\\'Ai da, ngươi đừng hỏi nữa!\\\'\\\'
\\\'\\\'Chúng ta đang nói về việc ta muốn cưới nàng!\\\'\\\' Khí thế Diễn Hạo vẩn đang rất cao, vô thức nói lên kỳ vọng sâu trong lòng hắn.
\\\'\\\'Khoan đã, ta không có nói ta muốn gả cho ngươi.\\\'\\\' Nghe hắn nói vậy, nàng rất muốn đốt pháo ăn mừng, nhưng suy nghĩ lại, cảm thấy không thể để cho hắn dễ dàng như vậy, nàng cực khổ rất lâu, không gây khó khăn cho hắn không được.
\\\'\\\'Rõ ràng đây là lời nàng nói từ nhỏ tới lớn mà.\\\'\\\' Diễn Hạo trực tiếp đẩy Hắc Nhân Nhân ngăn trở giữa bọn họ ra, nhìn thẳng vào nàng.
BÂy giờ nàng lại không chịu nhận? Sao lại có thể ?
\\\'\\\'Từ nhỏ đến lớn bao giờ?\\\'\\\' Cận Dĩnh bắt đầu làm bộ làm tịch, giả vờ yếu ớt:\\\'\\\'Ta không muốn gả cho ngươi một chút nào! Bất kỳ người đàn ông ven đường nào cũng hơn ngươi\\\'\\\'
\\\'\\\'Lời nàng nói không phải là thật!\\\'\\\' Diễn Hạo đằng đằng sát khí:\\\'\\\'Rõ ràng là nàng nói rất muốn gả cho ta!\\\'\\\'
\\\'\\\'Đó là lúc ta còn bé, không có từng trải giang hồ, rất đần không hiểu chuyện mới muốn gả cho ngươi, bây giờ ta đổi ý, không muốn gả cho ngươi một chút nào!\\\'\\\' Cận Dĩnh mở to mắt không sợ ૮ɦếƭ.
Hừ, nàng không thèm cảm động khi hắn nói muốn kết hôn đâu! Hắn quá không tốt, chưa đầy một khắc đã biến trở lại bộ dạng đáng ૮ɦếƭ đó, nàng cao hứng quá sớm sao?
Nhất định nàng phải ђàภђ ђạ hắn thật nhiểu, mới có thể hả giận.
\\\'\\\'Nàng.... ...\\\'\\\' Diễn Hạo điên rồi, một là không làm hai là đã làm phải làm đến cùng, kéo nàng vào trong иgự¢ mình hôn điên cuồng, cho đến khi nàng hết hơi ngồi phịch trong lòng hắn mới thôi.
\\\'\\\'Ta muốn cưới nàng!\\\'\\\' Diễn Hạo yên lặng nhìn nàng, giọng nói trầm thấp chứa ᴆụng cảm tình.
Cận Dĩnh bị hắn hôn đột ngột thất điên bát đảo, thiếu chút nữa ngoan ngoãn gật đầu, nhưng mà nàng đã kịp thời khôi phục lý trí.
\\\'\\\'Ngươi muốn kết hôn với ta?\\\'\\\'Nàng dò xét hắn.
\\\'\\\'Dĩ nhiên.\\\'\\\'Hắn khẳng định lần nữa.
Hắn hắn......lại nói muốn cưới nàng trước mặt nhiều người, nàng rất cảm động, nhưng mà nàng còn chưa có ý định bỏ qua cho hắn.
\\\'\\\'Ngươi như vậy thật khiến cho người ta không cách nào thích ứng được, trước kia dù bất cứ giá nào cũng không chịu cưới ta, bây giờ lại đột nhiên nói muốn cưới ta, rất quái lạ ngươi biết không?\\\'\\\' Nói thật, ngoại trừ trong lòng đang vui mừng như điên, nàng còn chưa thích ứng kịp chuyển biến của hắn, bởi vì quá đột ngột.
\\\'\\\'Có cái gì là có cái gì? Ta muốn cưới chính là cưới !\\\'\\\' Diễn Hạo đột nhiên trở nên cậy mạnh.
Đây là ý gì, có đáp án cũng như không? Cận Dĩnh không hài lòng nhìn hắn.
\\\'\\\'Bởi vì cầm nghệ của ta rất khá cho nên ngươi muốn cưới ta sao?\\\'\\\' Nàng vẫn còn nhớ lúc nhỏ bị hắn ép học đàn.
\\\'\\\'Không phải vậy!\\\'\\\' Hắn không thèm để ý đâu! Nếu muốn nghe người đánh đàn, hắn có thể mời nghệ nhân đệ nhất thiên hạ đến đánh cho hắn nghe.
\\\'\\\'Bởi vì ta học đủ thứ thi thư cho nên ngươi muốn cưới ta sao?\\\'\\\' Con gái phải biết đọc sách, phải dịu dàng cũng chính là do hắn dạy nàng.
\\\'\\\'Dĩ nhiên là không phải!\\\'\\\' Cho dù nàng không biết một chữ, hắn cũng muốn nàng.
\\\'\\\'Bởi vì ta giỏi thêu thùa cho nên ngươi muốn cưới ta sao?\\\'\\\' Cái này ngày bé khiến nàng thù hắn không ngớt, nàng vẫn còn nhớ.
\\\'\\\'Chắc chắn là không phải!\\\'\\\' Hắn bắt đầu hoảng.
Căn bản là nàng đang tính sổ với hắn!
\\\'\\\'Bởi vì ta có thể lo liệu việc nhà cho nên ngươi muốn cưới ta sao?\\\'\\\' Nàng còn nhớ hắn bắt nàng học cả mấy việc này.
\\\'\\\'Tuyệt đối là không phải!\\\'\\\' Hắn phủ nhận kiên quyết hơn. Bởi vì sợ nàng lại tiếp tục hỏi, hói nói thật nhanh:\\\'\\\'Cho dù nàng không đánh đàn, không đọc sách nhiều, không biêt thêu thùa, nàng không thể lo việc nhà, ta vẫn muốn cưới nàng!;;
\\\'\\\'Tại sao?\\\'\\\'Cận Dĩnh nhìn hắn, giả vờ như không có vẻ chờ đợi hắn trả lời, cũng không muốn gả cho hắn.
\\\'\\\'Bởi vì\\\'\\\' Vốn là muốn nói ra nguyên nhân chính nhưng nghĩ lại bên cạnh có nhiều người như vậy, Diễn Hạo chuyện liền:\\\'\\\'Nàng nói gì?\\\'\\\'
\\\'\\\'Ta muốn biết nguyên nhân, không muốn biết những thứ khác.\\\'\\\' thật đáng ghét, đến bây giờ cũng không chịu nói ra nguyên nhân.
\\\'\\\'Phải không? Vậy để ta nói cho nàng nguyên nhân chính!\\\'\\\' Diễn Hạo hơi mở miệng, trên mặt tràn đầy hứng thú vui vẻ.
Cô gái nhỏ này, vừa mới đem hắn ra chọc, bây giờ tới lúc hắn nên đáp lễ nàng.
\\\'\\\'Ngươi.... ....ngươi phải nói ở chỗ này sao?\\\'\\\' vừa mới nghĩ đến việc hắn ở nơi này nói yêu trước mặt nhiều người, nàng vừa khẩn trương lại hưng phấn.
\\\'\\\'Có gì không thể?\\\'\\\' Diễn Hạo nhìn đểu.
\\\'\\\'Nhưng mà.... .......có nhiều người như vậy, hình như không được tốt.\\\'\\\' Cận Dĩnh nhìn xung quanh, thấy mọi người đang nhìn chằm chằm vào họ như tìm được bảo vật vậy.
\\\'\\\'Rốt cuộc là nàng còn muốn nghe hay không?\\\'\\\'Diễn Hạo ném vấn đề lại cho nàng.
\\\'\\\'Nghe, ta nghe!\\\'\\\' Cơ hội ngàn năm một thuở, nếu sau này hắn không chịu nói thì làm thế nào?
\\\'\\\'Vậy ta nói.\\\'\\\' Diễn Hạo chuẩn bị tuyên bố đáp án.
\\\'\\\'Được.\\\'\\\' Tim nàng đập nhanh kinh khủng.
\\\'\\\'Đó chính là.... .....\\\'\\\'Diễn Hạo cố ý ngừng một cái. \\\'\\\'Nàng đã bị ta cưng chiều thành như vậy, ngoại trừ ta ra còn ai dám lấy nàng sao?\\\'\\\'
\\\'\\\'Cận Diễn Hạo!\\\'\\\'

Ca, ngươi nói nhanh lên, tại sao lại muốn kết hôn với ta?\'\'
\'\'Nàng ép!.\'\' Diễn Hạo trả lời đơn giản.
\'\'Ta ép? Ta đâu có ép ngươi!\'\' Cận Dĩnh hoàn toàn không thừa nhận.
Nàng không có cầm dao kề cổ hắn, sao lại nói thế được.
\'\'Nàng không biết sao? Nàng cái gì cũng không có làm, cũng dễ dàng khiến người ta phát điên đấy.\'\' Diễn Hạo mỉm cười tà ác: \'\'Thời điểm ở trong sơn trang, nàng quá nghe lời ta, khiến ta không thể phát hiện ra bản chất hư hỏng của nàng, vừa ra khỏi sơn trang, ta mướn nhanh chóng đưa nàng về nhà, không phải sao? Nếu không sẽ đại loạn thiên hạ mất. Không phải sao?\'\'
\'\'Cận Diễn Hạo.\'\' Rốt cuộc không nhịn được nàng lôi cả tên họ hắn ra gọi, bày tỏ sự tức giận của mình:\'\'Ngươi còn nói vậy, ta đi đấy.\'\'
Nàng bực mình bước về phía trước hai, ba bước, phát hiện hắn không có đi theo, tức giận quay đầu lại nói:\'\'Ta nói với ngươi ta thật sự đi đấy.......\'\'
Lại bước về phái trước mấy bước, phát hiện hắn không nhúc nhích, miệng nàng méo xệch, chuẩn bị khóc thành tiếng.
Rốt cục, một vòng tay ấm áp bao nàng lại, là người nàng yêu mến nhất.
\'\'Dĩnh nhi.\'\' Diễn Hạo ôm nàng vào trong иgự¢ mình, ghé môi sát tai nàng:\'\'Làm sao ta để cho nàng đi được đây? Ta dạy dỗ nàng lâu như vậy, khiến nàng xuất sắc như thế, không để lại dùng thật sự là rất đáng tiếc.\'\'
\'\'Ngươi.... .........\'\'Cận dĩnh vừa buồn cười lại ngọt ngào liếc nhìn hắn.
Hắn nói là dạy, rốt cuộc là cầm kỳ thi họa hay là công phu trên giường vậy?
------ Hoàn --- ---
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc