Kim Hạ, Em Không Thoát Được Đâu - Chương 08

Tác giả: Quỳnh Giangg

Kim Hạ đang chuẩn bị về thì ngoài trời đột nhiên mưa lớn, thậm trí cứ chốc chốc lại kèm sấm chớp. Diệp Cảnh Ngôn đi từ trong bếp ra, nhìn trời mưa lớn mà lòng anh vui như mở hội, vội đưa ra ý kiến:
"Mưa to quá, hay là đêm nay..."
"Không sao, tôi đã gọi bạn tới đón rồi."
Nói xong cô cầm điện thoại gọi cho Lục Hàn. Không ngờ gọi tới lần thứ 3 cũng đều bị Lục Hàn tắt máy. Kim Hạ đang định gọi tiếp thì nhận được tin nhắn của Lục Hàn, vừa đọc xong, nét mặt Kim Hạ đã tối sầm lại.
"Tiểu Hạ, anh đang ở cùng với mấy cô nàng, thật sự không tiện nghe máy. Có gì để mai nói chuyện. Xin lỗi em nha!"
Diệp Cảnh Ngôn đi tới, nhìn nét mặt khó xử của Kim Hạ, ngược lại tâm tình không khỏi nở hoa:
"Nếu đã không tới được, chi bằng ở lại một đêm đi."
Kim Hạ nhìn anh đầy đề phòng. Thật ra ở lại thì cũng không sao. Nhưng cái con người kia toàn thủ đoạn đen tối, sao cô biết được đêm ngủ anh có đem cô ăn sạch hay không đây?
Nhìn ánh mắt cô nhìn mình như nhìn tên háo sắc, Diệp Cảnh Ngôn dở khóc dở cười:
"Em đừng nhìn tôi như thể tôi là phường sắc lang có được không?"
Kim Hạ nhướn mày, ý muốn nói chẳng lẽ không phải sao? Diệp Cảnh Ngôn đưa tay ra thề:
"Tôi thề đêm nay sẽ không làm gì em, nếu không tôi là con cún luôn."
Nói xong anh cười hì hì nhìn Kim Hạ. Kim Hạ nhất thời bị cái vẻ ngoài đẹp trai này của anh làm cho ngây ngẩn. Cô không nghĩ là người đàn ông này cũng có lúc lại dịu dàng cười với cô như vậy.
Kim Hạ thấy anh thề thốt thì cũng hơi yên tâm đôi chút. Nhưng mà để chắc chắn hơn, Kim Hạ đề nghị ngủ ngoài sofa phòng khách. Diệp Cảnh Ngôn hơi thất vọng nhưng cũng nghẹn ngào gật đầu.
Kim Hạ không đem theo quần áo nên đành mượn tạm sơ mi và quần cộc của Diệp Cảnh Ngôn. Lúc cô tắm xong bước ra ngoài, Diệp Cảnh Ngôn đang nằm trên giường.
Người phụ nữ trước mặt khoác sơ mi trắng của anh, quần cộc rộng thùng thình nhưng cũng không thể che đi nét quyến rũ, lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn. Mái tóc đen nhánh đã được Kim Hạ thả ra sau khi gội. Cô vừa lau tóc vừa mím môi nhìn anh, hơi đỏ mặt:
"Anh...anh có bàn chải đánh răng mới không?"
Diệp Cảnh Ngôn gật đầu, mở ngăn kéo lấy ra một đống bàn chải dùng một lần, đưa cho cô. Kim Hạ cầm lấy, không khỏi đau lòng. Diệp Cảnh Ngôn cười cười:
"Thường xuyên phải đi công tác nên không thể thiếu chúng ấy mà!"
Kim Hạ nhìn anh, khẽ thở dài, cầm bàn chải đi vào nhà tắm.
Đêm đó, mưa lớn không ngớt, tiếng gió thổi rít qua những khe cửa tạo lên những âm thanh như ai đó đang kéo cửa ra vậy. Kim Hạ rúc mình trong chăn nhắm mắt nhưng không thể ngủ nổi. Những âm thanh đáng sợ kia cứ truyền đến tai khiến Kim Hạ không khỏi liên tưởng tới mấy cảnh trong phim kinh dị mà cô từng xem.
Huhu. Làm sao đây? Sợ quá! Không ngủ được...
Diệp Cảnh Ngôn đang chuẩn bị đi vào giấc ngủ, đột nhiên góc chăn bị ai đó kéo ra. Anh mở mắt, giật mình nhìn thấy Kim Hạ ôm gối đứng ở đầu giường, mếu máo nhìn anh:
"Tôi...sợ sấm!"
Diệp Cảnh Ngôn suýt nữa thì cười thành tiếng. Nhịn bộ dáng như đứa nhỏ bị ấm ức của cô, anh mở chăn vỗ vỗ xuống bên cạnh:
"Ngủ cùng đi."
Kim Hạ chỉ chờ có thể liền nhảy lên giường, chui vào trong chăn cười với anh. Nghĩ gì đó cô lại đưa tay làm chữ X trước иgự¢, tuyên bố:
"Nhớ lời thề của anh đấy nhé!"
Diệp Cảnh Ngôn dở khóc dở cười, nằm xuống. Kim Hạ hai mí mắt đã đánh nhau kịch liệt rồi, làm gì còn hơi sức đâu mà nghĩ xem người đàn ông kia đang làm gì, cô nhắm mắt một lúc đã rơi vào giấc ngủ.
Dường như ngủ rất say rồi, Kim Hạ lại lạc vào một khu rừng toàn cây là cây, phía sau có một chú dê con trắng muốt chạy theo cô. Kim Hạ cho nó đi theo mình tới một gốc cây ngồi hóng gió.
Chú dê kia vui mừng nhảy lên người Kim Hạ. Kim Hạ cảm thấy lạ kì. Sao con dê này bé xíu, mà đè lên người cô lại nặng vậy nhỉ?
Kim Hạ hít thở khó khăn, đẩy đẩy con dê kia, miệng làu bàu:
"Dê à, em nặng quá. Xuống đi chị không thở được."
Con dê kia không những không xuống mà còn liếm lên cổ Kim Hạ khiến cả người Kim Hạ nóng bừng.
Hai mắt mệt mỏi hé mở, phát hiện người nào đó đang nằm trên người mình, cánh tay còn không an phận xoa nắn иgự¢ cô. Kim Hạ há hốc mồm, kêu lên:
"Diệp Cảnh Ngôn, anh...anh nói lời không giữ lời."
Diệp Cảnh Ngôn sớm đã lột sạch đồ trên người, anh vuốt ve bờ vai trần của Kim Hạ, cúi người sát tai cô, khẽ kêu lên:
"Gâu...gâu...Tại em quyến rũ quá. Tôi...làm cún cũng được!"
"..."
Kim Hạ xin thề. Từ giờ sẽ không bao giờ tin lời anh nữa.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc