Sự xuất hiện bất ngờ của hồng y thiếu nữ đã là điều hết sức kinh ngạc, lại thêm khinh công thân pháp của cô ta kỳ diệu như vậy, người ta không khi*p đảm tinh thần sao được?
Bảy đại ma đầu là những tên tinh đời, nhìn thấy vậy lẽ nào họ không lường trước được tình hình?
Huống gì nơi này ở gần đảo Liệt Hỏa, uy danh của Liệt Hỏa Thần Quân cũng đủ để người ta khi*p sợ, bọn ma đầu há không hiểu được hay sao?
“Thiên Mục tam hung” là những người khinh thế ngạo vật, cả bọn cùng ném ánh mắt nhìn đến hồng y thiếu nữ tỏ ra vô cùng tức giận.
Bọn “Thiên Sơn song sát” nghe giọng cao ngạo của hồng y thiếu nữ vốn đã căm tức lại thấy cô ta không thèm để mắt đến mình, cả bọn hậm hực như muốn nổi khùng lên.
Còn bọn “Dao Sơn nhị xú” có vẻ quỷ quyệt, lão quái mắt tam giác liền đằng hắng một tiếng, xua tay ngăn cản cơn thịnh nộ của bọn “Thiên Sơn song sát”, rồi cười gằn :
- Cô nương có phải từ đảo Liệt Hỏa đến không?
Hồng y thiếu nữ vẫn chăm chăm nhìn những đầu người lố nhố dưới mặt nước, đôi mày liễu nhíu lại, ánh mắt lướt nhìn quanh.
Câu hỏi của Dương Thúc Ngô, cô ta nghe rõ, nhưng đôi môi son của cô ta vẫn không hé mở, chỉ đáp lại bằng một tiếng hừ lạnh lùng.
Dương Thúc Ngô không nổi giận, nhưng nhíu đôi mắt ti hí nói tiếp :
- Cô nương, Liệt Hỏa Thần Quân là gì của cô nương?
Rồi lão bồi thêm một câu mỉa mai :
- Hi hi, câu này xin cô nương trả lời. Bọn ta là “cường phong bất áp nhược xà”, đánh chó cũng phải xem chủ, đúng không?
S Hồng y thiếu nữ chợt quay đầu lại, cánh tay chỉ thẳng đến Dương Thúc Ngô, cất giọng lanh lảnh :
- Ha ha! Cường long bất áp nhược xà hả? Ai là cường long? Ngươi là cường long ư? Ha... ha... ha... Bổn cô nương khi đi vội vã không đem kính theo, ngươi soi mặt Trư bát giới đó xuống nước để xem diện mạo ngươi có xứng với cường long hay không?
“Dao Sơn nhị xú” là hai lão quái cực kỳ xấu, bị lời nhiếc mắng đó, Dương Thúc Ngô đôi mắt vốn hình tam giác, giờ lại liền thành hai đường ngang, lỗ mũi gãy hai, lão cười chẳng ra cười, khóc chẳng ra khóc, lại thêm lúng túng nữa khiến người rất khó coi.
“Thiên Sơn song sát” lúc này càng thêm giận, Kim Diện Sát hét lớn :
- Cho mày tan xác!
Gã ta tức tốc vung tay tống ra một chưởng hung mãnh.
Hồng y thiếu nữ nói xong vẫn quay đầu nhìn xuống mặt nước, có thể cô ta cố tìm La Như Long. Tai nghe chưởng phong ào ào lao đến, cô ta không ngoảnh đầu lại, chỉ nhấc bổng thân hình lên cao rồi đáp xuống, khúc gỗ dưới chân cũng lao ra xa hơn một trượng.
Chỉ một động tác nhẹ nhàng, cô ta dễ dàng tránh qua luồng chưởng phong mà đối phương đã vận hết toàn lực để tống ra.
Với thân pháp kỳ diệu như vậy, hồng y thiếu nữ chỉ cần có bất cứ vật gì ở dưới chân, có thể lướt đi như bay trên mặt biển vô tận này.
Bảy tên đại ma đầu tái mặt nhìn nhau. Hơn năm mươi đầu người nhô lên khỏi mặt nước, thấy vậy cũng lắc đầu đầy vẻ thất vọng.
Còn La Như Long biến đi chỗ nào?
Chợt nhiên, mặt nước xao động ở cách ngoài ba mươi trượng, một cái đầu ngoi lên.
Hồng y thiếu nữ tinh mắt nhận ra ngay đó chính là La Như Long, cô ta “à” một tiếng, khúc gỗ dưới chân rẽ sóng lướt đi như tên ✓út.
Những tên đạo tặc ở dưới nước cũng phát hiện ra La Như Long, cả bọn cùng phóng ào đến.
Bọt nước bắn lên tung tóe cả một vùng.
La Như Long bị vây khốn, nghĩ rằng ắt sẽ ૮ɦếƭ, nhưng chàng không chịu bó tay bị bắt. Bởi vậy khi lao người xuống nước, chàng nín thở lặn một mạch, không tiến về phía trước mà lại rẽ sang phía trái, khi ló đầu lên đã cách xa địch phương.
Như đã nói với vị Chưởng môn Thiếu Lâm, La Như Long từ nhỏ đã quen bơi lộ, vượt sông biển độ năm ba dặm là bình thường, bởi vậy lặn lâu dưới nước chàng vẫn không trồi đầu lên.
Biết rằng đã ra xa, La Như Long mới ngoi đầu lên nhìn, thấy địch phương ào ạt lao đến, chàng không một chút do dự, liền hít một hơi sâu rồi lặn biến mất. Đương nhiên chàng không phát hiện ra vị hồng y thiếu nữ.
Khi hồng y thiếu nữ lướt đến, La Như Long đã mất dạng.
Cô ta hậm hực nghiến răng, biết rằng lần này La Như Long khó trồi đầu lên tiếp, cô ta phẫn nộ dừng lại quát bọn hắc đạo :
- Bọn ngươi trèo lên thuyền cút đi nhanh, còn dám tiến lên nữa sẽ ૮ɦếƭ bất đắc kỳ tử cả lũ!
Một lão ma đầu trong “Thiên Mục tam hung” cũng hét lên :
- Các ngươi không được nghe lời quỷ quyệt của nó, trước tiên hãy bắt nó cho ta, không khéo dương diện “Thái Cực đồ” ở trên những nữ yêu đó cũng nên, đánh!
Cả bọn nghe vậy đều hăng hái lên, nhất tề lao người đến phía thiếu nữ, tiếng quát tháo vang lên ầm ĩ, những cột nước bắn lên không trung, tiếp theo là những cao thủ hắc đạo lao người khỏi mặt nước, chưởng phong phát ra rào rào... Cuộc chiến vô cùng kịch liệt.
Tình thế nguy cấp như vậy, hồng y thiếu nữ nếu xuất chưởng để đánh trả lại nhất định sẽ mất thăng bằng và rơi xuống nước ngay.
Nhưng hồng y thiếu nữ không hề hốt hoảng, cô ta quát lớn :
- Các ngươi tự tìm đến cái ૮ɦếƭ!
Ngọc chưởng tung tả hữu, hai luồng chưởng phong màu đỏ phóng ra.
Thấy chưởng phong màu đỏ ập đến ghê rợn, bọn hắc đạo khi*p hãi, vội lặn sâu xuống nước.
Hồng y thiếu nữ ứng biến rất nhanh, thân pháp siêu kỳ, khúc gỗ bị nhấn chìm xuống, cô ta thoắt 乃úng người lao đi như cánh hải âu bay thẳng đến hai chiếc thuyền lớn.
Bảy tên đại ma đầu đâu để cho hồng y thiếu nữ đáp lên trên thuyền, cả bọn cùng hét lớn, vung song chưởng đánh bạt ra...
Mười bốn ngọn chưởng cuồn cuộn như sóng thần tấp đến hồng y thiếu nữ.
Thiếu nừ cười nhạt một tiếng, nhanh như chớp thăng người lên cao, thân hình như một vệt khói hồng vạch giữa không trung rồi sau đó đáp ngay trên đỉnh cột buồm.
Hồng y thiếu nữ đứng một chân trên cột buồm, cũng không để ý gì bọn ma đầu trên thuyền, ánh mắt nhìn xa xa để tìm La Như Long đang ở chỗ nào trên mặt biển.
Thấy cô ta thân pháp siêu phàm, hơn mấy trăm người ở dưới nước đều trố mắt nhìn, quên cả việc tìm bắt La Như Long.
Trên chiếc thuyền đó có ba lão ma đầu “Thiên Mục tam hung” đang đứng hàng ngang, cả ba cùng ngẩng mặt nhìn lên hồng y thiếu nữ, gầm lên :
- Ngươi không biết sống ૮ɦếƭ hả? Không muốn nói ra quan hệ như thế nào với Liệt Hỏa Thần Quân hay sao? Hai chưởng vừa rồi ngươi phát ra lẽ nào không phải “Xích Diệm chưởng” thành danh của lão quỷ đó?
Hồng y thiếu nữ chẳng hề ngạc nhiên bởi lời nói đó, mặt ngọc hiện một nụ cười lạnh nhạt, đôi nhãn châu vẫn lướt nhìn trên mặt biển.
Mặc dù gió yên sóng lặng, hai chiếc thuyền vẫn chao đảo liên tục, hồng y thiếu nữ càng dao động nhiều hơn, tà áo hồng tuy bay trông thật huyền ảo.
“Thiên Sơn song sát” ở chiếc thuyền bên giận đến phát điên, đôi mắt nảy lửa, Kim Diện Sát giậm chân lớn tiếng :
- Thiên Mục tam lão việc gì phải tra hỏi gốc gác nó cho hao hơi, chúng ta chẳng lẽ không rời khỏi được nơi này hay sao mà sợ?...
Hồng y thiếu nữ như bị lời đó làm tỉnh cơn mộng, bèn nghĩ: “Được! Ta nếu không hiển lộ oai phong ở đây thì La Như Long làm sao dám nhô đầu lên được? Bắt giặc trước tiên phải bắt tướng, sao ta không đánh cho bọn nó một trận thất điên bát đảo rồi hãy tính?...”
Quyết định xong, cô ta nhìn thẳng xuống Kim Diện Sát, nói giọng mỉa mai :
- Thiên Sơn Kim Diện đại hiệp muốn bổn cô nương dạy cho vài chiêu hả?
Kim Diện Sát chỉ xuống lòng thuyền, giọng hung dữ :
- Có gan cứ xuống đây tiếp thử ta vài chiêu xem!
Hồng y thiếu nữ tiếp lời :
- Cột buồm này cao không quá ba trượng, sao không dám lên đây đọ sức thử? Ha ha! Hay là ngươi không biết bơi, sợ rơi tõm xuống nước ૮ɦếƭ chìm? Thôi được! Muốn bổn cô nương xuống đó cũng không khó, nhưng trước hết cứ thử ta một chiêu!...
Lời nói chưa dứt, cánh tay của ngọc nữ vung ra, ba viên tròn màu hồng bay xuống.
Ba viên nhỏ màu hồng lóng lánh, bay xuống trước mặt Kim Diện Sát.
Kim Diện Sát cười gằn :
- Chỉ có thứ này muốn ra oai với ta hả?
Vừa nói, gã ta đưa tay bắt lấy.
- Không được bắt...
Một tên trong nhóm “Dao Sơn nhị xú” cất giọng quát, liền tung một chưởng để đẩy bay mấy viên đó ra.
Nhưng đã chậm!
Ba viên nhỏ đó tuy bị chưởng lực đẩy làm lệch hướng, nhưng lại rơi xuống trúng ngay trên người Lam Diện Sát.
“Bừng, bừng, bừng” ba viên đó phát lửa cháy bừng lên...
Lam Diện Sát thấy lửa bốc lên, gã ta muốn tránh cũng không thể nào kịp.
Ngọn lửa lan ra rất nhanh, chỉ trong nháy mắt, người gã ta như một ngọn đuốc khổng lồ, râu tóc đều cháy rụi.
Lam Diện Sát cuống cuồng chạy loạn, ngọn lửa càng cháy nhiều hơn, gã lao đến đây, lửa lan ra đến đó, gã quay cuồng trong ngọn lửa vô tình.
Cả bọn cùng loạn cả tay chân, chạy quýnh trên thuyền.
“Thiên Mục tam hung” đứng ở thuyền bên cũng kinh hồn thất sắc ơi ới kêu lên.
Dương Thúc Ngô có phần bình tĩnh, lão lanh trí, bảo bọn ở dưới nước :
- Các ngươi cứu lấy!
Vừa nói xong gã liền phát chưởng đánh Lam Diện Sát bay vù vù xuống biển.
Những tên ở dưới nước vội lao đến đón Lam Diện Sát. Liền lúc đó hồng y thiếu nữ cũng giương cao giọng :
- Dương Thúc Ngô, ngươi cũng chú ý đón lấy...
Vô số viên đạn nhỏ màu hồng bay xuống rào rào như trận mưa hoa phủ lên trên đầu bọn hắc đạo.
Đã kinh nghiệm lần trước, bọn ma đầu đâu dám khinh suất, tức tốc xuất chưởng đánh ngược lên.
Loạt hồng đạn bị chưởng phong bạt đến làm bay loạn xạ, rơi trúng buồm, buồm bốc cháy, rơi trúng chèo, chèo cũng bốc cháy, có những viên rơi xuống mặt nước...
Chỉ trong nháy mắt, hai chiếc thuyền lớn cháy ngùn ngụt, cả bọn chạy hoảng loạn la ó ầm lên, rồi đâm đầu nhảy ào ào xuống biển.
Những tên dưới nước vội lao đến cứu, cảnh tượng thật kinh hoàng.
Hồng y thiếu nữ không tha, cánh tay vung lên, mười sáu chiếc thuyền bị lật cũng phát lửa bốc cháy.
Cả một vùng bị ngập chìm trong biển lửa.
Lúc này La Như Long lại nhô đầu lên cách ngoài mấy mươi trượng, chàng dường như không biết chuyện gì đã xảy ra, ngước mắt nhìn lại, bất chợt phát hiện ra hồng y thiếu nữ còn đứng trên đỉnh cột buồm.
Hồng y thiếu nữ cũng nhìn thấy La Như Long, sợ chàng hốt hoảng, cô ta vội gọi lớn :
- La Như Long, bọn ma đầu này hết đường đối phó ngươi rồi, ngươi đợi đó, ta đến ngay.
Hồng y thiếu nữ liền tung người xuống ở một chiếc thuyền đang cháy, rớt ngay mảng thuyền chưa bén lửa, nhún chân mấy cái, người đã lướt ra xa ngoài mấy trượng và đến gần bên La Như Long.
Hồng y thiếu nữ đưa La Như Long lên ngồi trước mảng thuyền, vận lực ở hai chân thật nhẹ, mảng gỗ chở đôi nam nữ lướt đi trên mặt biển, hướng thẳng đến đảo Liệt Hỏa.
La Như Long quay đầu nhìn vùng lửa đỏ rực trời, rồi nhìn sang vị hồng y thiếu nữ thân hoài tuyệt thế kỳ công, chợt cảm thấy mình đang sống ở cảnh giới cách biệt với thế gian.
Hồng y thiếu nữ cũng đáp lại bằng một nụ cười, nói :
- Ngươi xem âm diện “Thái Cực đồ” trong người còn hay không?
Nhắc đến “Thái Cực đồ”, La Như Long sực tỉnh mộng, vội thò tay vào trong người, thật may vật kỳ bảo chưa mất.
Chàng nhẹ hẳn người đi, bất giác trong đầu trỗi dậy một ý nghĩ: “Ái! Thiếu nữ này sao lại biết trong người ta có âm diện “Thái Cực đồ”? Kỳ lạ thật, cô ta là ai? Trước đây Giả Như Chân có nói, trên đảo Liệt Hỏa chỉ có một mình Liệt Hỏa Thần Quân ở, khi không lại xuất hiện hồng y thiếu nữ này, vậy cô ta là gì của Liệt Hỏa Thần Quân? À... khi ở vùng Tương Áo, người đoạt đi lệnh bài trong tay ta và cất giọng nói trong trẻo đó có phải là vị hồng y thiếu nữ này không? Ở mỗi nơi ta dừng chân nghỉ, chính cô ta đã lưu lại lệnh bài của Liệt Hỏa Thần Quân hay sao? Trên đường đi, cô ta luôn bám theo bên ta ư? Nếu không thì làm sao biết ta có âm diện “Thái Cực đồ” được?”
Những vấn đề vướng mắt trong đầu La Như Long muốn hỏi rõ, nhưng đối diện với thiếu nữ lạ mặt có dung nhan tuyệt thế này, chàng cứ ngập ngừng không biết nói thế nào.
Hồng y thiếu nữ chừng như cũng hiểu tâm ý chàng, bèn cười khanh khách, nói :
- Ngươi đang nghĩ gì? Điều ta hỏi sao ngươi không trả lời?
- Cô nương hỏi... à, à, nó vẫn còn trong người.
Đáng lẽ chàng hỏi tiếp một câu: “Sao cô nương biết trong người tại hạ có âm diện Thái Cực đồ?”. Nhưng hỏi như vậy không quá đường đột hay sao?
Cũng là lúc một tay đang thò trong người, sờ áo ướt đẫm, chàng nói :
- Tại hạ ướt sũng thế này làm sao gặp người ta được?
- Ồ, yên tâm! Yên tâm! Chỉ cần ngươi bước lên đảo một bước, ta bảo đảm quần áo sẽ khô ngay.
Hồng y thiếu nữ lấy ra một viên tròn nhỏ màu hồng đưa cho La Như Long, nói tiếp :
- Ngươi hãy uống viên dược hoàn này vào, nếu không thì đừng mong lên được đảo Liệt Hỏa!
La Như Long nghĩ rằng hồng y thiếu nữ hỏa thiêu đoàn thuyền hình như cũng dùng loại này, bởi vậy lo sợ hỏi :
- Sao?... Uống được không?
- Có gì không được?... Ồ, có lẽ ngươi cho rằng đây là loại “Bính Đinh châu” ta dùng để đốt thuyền ư? Ngươi yên tâm uống đi! Đây là “Khử Nhiệt hoàn”, nó sẽ giúp cho ngươi tiêu trừ nhiệt độc.
Thấy thiếu nữ vẻ thật lòng, La Như Long yên tâm uống nó vào.
Hồng y thiếu nữ cười thánh thót :
- Dám chắc ngươi đang nghi hoặc ta vì sao biết được ngươi là lão nhân, biết được ngươi có âm diện “Thái Cực đồ” phải không?
Lời nói xuyên tận đáy lòng này làm chàng lúng túng, cười :
- Vâng, cô nương sao biết được?
- Giờ ta hỏi, ngươi có quen biết một vị lão nhân râu bạc họ Giả không?
- Giả tiền bối hả? Vâng, tại hạ quen biết, giờ lão nhân gia đang ở đâu?
- Lão ta ngày trước có đến đảo Liệt Hỏa nhưng nay lại đi rồi!
- Chính lão đã bảo tại hạ đến đảo Liệt Hỏa mà?
- Không sai! Lão cũng nói nhiều điều về ngươi, mong tổ phụ ta đưa dương diện “Thái Cực đồ” cho ngươi.
- Tổ phụ của cô nương à?
Hình như rất bất ngờ cho La Như Long, chàng vội hỏi tiếp :
- Tổ phụ cô nương hẳn chính là Liệt Hỏa Thần Quân chứ gì? Liệu lão có đáp ứng không?
- Đáp ứng ư? Một bảo vật vô giá, chỉ nghe mấy câu nói lại tùy tiện giao cho người ta sao?
Thấy hồng y thiếu nữ nói nghiêm túc, lòng chàng đượm buồn, lắc đầu than :
- Như vậy xem ra trên bước đường về phương Nam, ta chịu biết bao nguy nan hung hiểm, giờ coi như hoàn toàn uổng phí. Đã vậy ta còn đến đảo Liệt Hỏa làm gì nữa chứ?
Hồng y thiếu nữ hé môi cười :
- Ngươi cũng chưa hẳn hoàn toàn thất vọng, tổ phụ ta có nói một câu tương đối có lợi cho ngươi.
- Câu gì? Câu gì?
La Như Long nghe vậy, vồn vã hỏi.
- Tổ phụ nói ngươi đọ thử ba chiêu!
- Đọ thử? vì sao phải đọ với tại hạ ba chiêu? Liệt Hỏa Thần Quân là một đại...
Phát hiện bị nói lỡ lời, chàng liền ngưng ngang hai chữ “ma đầu” lại.
Hồng y thiếu nữ ném một cú liếc mắt, giả hờn dỗi :
- Sao không nói ra luôn? Ngươi muốn nói tổ phụ ta là “đại ma đầu”, không chỉ một lần hôm nay.
Nét mặt thoáng hiện nụ cười, cô ta nói tiếp :
- Tổ phụ ta có nói, trước đây ngươi đã từng vung kiếm muốn khiêu chiến với lão, nhiếc mắng lão, có đúng vậy không?
- Có!
La Như Long đáp gỏn gọn một tiếng. Hồng y thiếu nữ tiếp lời :
- Bởi vậy tổ phụ ta không thể cải biến lời đã ban ra của lệnh bài, muốn cho ngươi thử ba chiêu, chỉ cần ngươi tiếp nổi ba chiêu đó, lão ta giao không dương diện “Thái Cực đồ” cho ngươi... hi hi...
- Vì sao?
- Đó chính là muốn xem căn cốt bẩm sinh của ngươi. Giờ không nên nói nhiều, đến đảo Liệt Hỏa rồi kìa.