Kick Ta Đi, Thần Tình Yêu Cupid ! - Chương Cuối

Tác giả: Sumiya Rinka - Sama

Sự việc không đáng sợ như Giang nghĩ thật
Việc kinh tế suy thoái là chuyện thông thường, rách việc lắm chuyện cũng chẳng có gì đáng nói. Cơ bản là việc kiểm tra đổ dồn lên nhau, một mình anh không chống đỡ nổi, thế mà papa của nam chính lại đi xem chính sự ở Iran @@. Reach, tính của cô ta thì mọi người đã biết rồi, nhân cơ hội Giang không hiểu vấn đề thừa nước ᴆục thả câu, cắn sủa lung tung gây ra thế trận khó lường, thật sự là không lường trước được
Lúc Giang tỉnh dậy thì thấy phòng ốc trắng xoá, mình đang được truyền ít gluocozo. Cô hoảng hốt giật dậy, vội vã giật dây truyền lo ra, ՐêՈ Րỉ:
- Anh Đức...
"Kêu cái gì, bị thần kinh chắc" Y tá hét toáng lên, mặt hầm hầm, sao số mình đen đủi, mới ngày đầu tiên đi làm đã gặp phải bênh nhân tâm thần trốn trại "Cô muốn làm nữ hiệp tự hồi phục đường ak?"
"Y tá, cho tôi hỏi người vào cùng tôi thế nào rồi?" Giang rất hoảng, vẫn bị lôi lại truyền
"Về sau tốt nhất cô đừng cho anh ta ăn rong biển. ૮ɦếƭ vì bội thực rồi. Xui xẻo, đúng ngày 30 cũng không cho ngươi ta về
Sặc, hôm nay 30
Mồ hôi túa ra, túa ra, quả nhiên có điện thoại gọi đến, chữ Mama nhảy múa trên màn hình
4 chữ để biểu hiện tình trạng được báo trước lúc về, ૮ɦếƭ, Không, Toàn, Thây
Cô thì thầm qua điện thoại:
"Mẹ ơi con bận, mai con về"
"Bận cái của khỉ nhà cô, mai về đề hạn cả năm ak"
"Thế mồng 2 con về"
"Về sớm thế, quý hoá ૮ɦếƭ đi được thôi đừng về cho nhanh"
"Thế con không về nữa"
"Con gái ngoan,....con - có - muốn - ૮ɦếƭ - không?"
Đấy biết ngay, chưa nghe hết đã đoán được nội dung rồi
"Khôn hồn thì mang về nhiều đồ đẹp vào, không là con không sống được đâu đấy. Cụp!"
Ôi mẹ tôi...
Giang thở dài ngao ngán, nằm im re cho bác sĩ trị liệu
Nam chính cũng không thoát khỏi thế trận vây kín, bị nhân dân cười vào mặt, đặc biệt là My:
- Há há, anh bị sặc bùn hả?
"Nghe cái người gọi điện báo kể lại câu ngã chất lắm, môi nở nụ cười tự chế diễu (Giống Sougo - san trong Gintama) rồi 1 2 3 ùm, há ha ha..." Giọng Vũ
"Đừng cười cậu ấy, cậu ấy muốn như Từ Hải, ૮ɦếƭ đứng cho hiên ngang, nhưng quên mất là đứng được thì phải dạng chân ra, khuỵu gối xuống chứ không phải chụm chân cho ngã bổ chửng" Giọng Tuấn
"Bảng xếp hạng vk ck trong Guild bị sao vậy chứ, dám xếp hạng vk ck mình biến thái thứ nhì, cặp nhất là Bánh mì ca ca với chị Mai nick mới toanh, còn cặp Lili + Noname thứ ba mới sọ. Đáng lẽ hai đứa này phải nhất mới đúng" Giọng Ngọc
30 tết, con Rồng cháu tiên từ bốn phương tràn về, hành xác Đức cho tới số. Giang cũng không ngoại lệ, do ý tấ không muốn rắc rối nên bắt cô phải nằm im để còn đi mua sắm
11.30, mọi người đều đi xem pháo hoa, cô mới dám nhón gót sang phòng anh, mở cửa
"...Mời vào" Đức im lặng một lát rồi tươi cười rạng rỡ. Cô do dự một lát rồi bước vào:
- Em xin lỗi
"Vì sao?"
"My bảo em ấu trĩ, lời của tình địch mà cũng nghe"
Đức không đáp, nhìn ra cửa sổ
"Cô ấy đi rồi"
"Đi đâu?" Giang không hiểu
"Sang Irắc. Cô ấy bảo, chúc chúng ta hạnh phúc và gửi lời xin lỗi đến em" Anh mỉm cười, từ từ quay lại, nắm lấy tay cô "Chúng ta có thể hạnh phúc được không?"
Cô đặt tay lên иgự¢ rồi trịnh trọng thể hiện ý chí:
- Một người không ngã hai lần trên một dòng sông, em sẽ cố gắng để làm được.
Anh lúc túi rồi lôi ra cái nhẫn bạc
"Sao anh tìm được?" Cô hét lên vì ngạc nhiên
"May mắn chăng?" Anh nhớ lúc ngã xuống, ngón tay đôt nhiên chạm vào một vật lanh liền vội vàng nắm lấy. Hoá ra duyên số của cô và anh là sợi chỉ không thể tách rời
"Không còn là một lời hứa nữa...lấy anh nhé...được không?" Đức rời giường, quỳ một chân rồi nắm lấy tay cô "đầu bạc răng long cũng không rời xa, được không?"
Giang ngượng ngùng vê mép áo
"Chờ đến khi em ra trường, anh có chờ được không?"
Cô xoè tay ra, nhận lấy cái nhẫn:
- Thựuc ra em thích saphia nhất.
"Oh...một giao ước nhỏ chăng?" Anh cười ranh mãnh ôm lấy cô, để cô đấm nhẹ vào mình
Nâng cằm cô lên mà hôn, nụ hôn giống như dài hàng thế kỉ giao ước của tương lai và lối đi từ quá khứ
Quá khứ là trải nghiệm, tương lai là một bí ẩn còn hiện tại là một món quà...
Từ cửa sổ có thể nhìn thấy từng chùm pháo hoa rực rỡ bắn lên từ ngoài hồ Gươm, dây thường xuân vấn vít trên bức tường màu xanh nhạt reo vui với gió
Câu chuyện của họ còn chưa kết thúc
Lặp lại câu nói của các tác giả nổi tiếng: Tất cả chỉ là mới bắt đầu!
~~~~~~The end~~~~~~
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc