Ở Lâm viên Cô Tây, trời cũng đã khuya.
Bốn phía đèn đường san sát nhau chiếu sáng toàn bộ khu biệt thự, ngẫu nhiên truyền ra vài tiếng mèo hoang kêu có lẽ cũng hiểu rõ chỗ này là nơi người có tiền.
Ngày thường Khương Kiền sống ở nơi này, cách công ty cũng gần, một người ở cũng thanh tịnh.
Trợ lý Lưu dừng xe rồi mở cửa xe cho Khương Kiền liền nhìn thấy vị Mạnh Thử Hàn tiểu thư bị dân mạng bôi đen đang nằm ở trên đùi Khương tổng.
Trợ lý Lưu hơi thất thần, chưa từng gặp qua người phụ nữ nào dám làm như vậy.
Trợ lý Lưu đang muốn nói chuyện đã bị ánh mắt lạnh như băng của Khương Kiền quát bảo ngưng lại.
Khương Kiền cúi đầu nhìn thấy Mạnh Thử Hàn gối trên đùi anh, cổ thon dài như ngọc ở dưới ánh đèn đường phảng phất màu huỳnh quang.
Anh duỗi tay nhéo mặt Mạnh Thử Hàn, "Tới rồi, tỉnh tỉnh."
Bên trong Mạnh Thử Hàn nửa say nửa tỉnh chép miệng, không có lên tiếng, trợ lý Lưu do dự vẫn là mở miệng nói: "Khương tổng, nếu không...... Để dì Trịnh tới đỡ Mạnh tiểu thư đi vào nghỉ ngơi được không?"
"Không cần."
Khương Kiền phát ra giọng khàn khàn, duỗi tay ôm lấy eo của Mạnh Thử Hàn, trên eo mảnh khảnh dường như không có mấy lượng thịt, anh cảm thấy mình một tay là có thể nắm hết.
Anh mở cửa xuống xe liền đem Mạnh Thử Hàn chặn ngang bế lên, đi vào bên trong biệt thự.
Dì Trịnh nghe nói đêm nay Khương Kiền đi ra ngoài xã giao, nghĩ đến hẳn là ăn uống không thoải mái cho nên ở nhà làm chút cháo lót dạ dày.
Kết quả từ trong phòng bếp đi ra liền nhìn thấy Khương tổng ôm một người phụ nữ lên lầu!
Ánh mắt dì Trịnh kỳ quái nhìn về phía trợ lý Lưu, trợ lý Lưu cũng là một người mặt đen đầu đầy dấu chấm hỏi, ai biết Mạnh Thử Hàn này lại có bản lĩnh như vậy vì ngay cả Khương tổng thanh tâm quả dục cũng có thể lay động được.
Khương Kiền trực tiếp mang Mạnh Thử Hàn lên phòng anh, khi cô say thực ngoan, không có ói chỉ là ngủ đầu có chút choáng váng, ngẫu nhiên nỉ non hai tiếng, không có dáng vẻ giương nanh múa vuốt như ngày thường.
Khương Kiền đem cô đặt ở trên giường, lễ phục trên người cô đã khô nhưng anh vẫn không yên tâm sợ cô bị cảm mạo vì thế từ tủ quần áo lấy ra một bộ áo ngủ màu xanh đen muốn thay cho cô.
Trong tay anh cầm áo ngủ, đứng ở mép giường nhưng lại ngơ ngẩn.
Như vậy...... Quá là không tốt đi?
Tuy rằng nói hai người là vợ chồng nhưng anh cùng Mạnh Thử Hàn trước sau cũng không giống như vợ chồng bình thường, ở giữa vẫn luôn có cái gì ngăn cách, nếu như không có sự đồng ý liền ૮ởเ φµầɳ áo chờ khi cô tỉnh lại có tức giận hay không?
Chỉ là do dự một cái chớp mắt, Khương Kiền liền cử động.
Anh kéo váy của Mạnh Thử Hàn,nhưng mà...... Cái váy này cởi như thế nào? Như thế nào không có nút thắt?
Một năm bốn mùa chỉ có áo sơ mi trắng cùng tây trang, Khương tổng lâm vào trầm mặc.
"Khương...... Khương tiên sinh?" Cửa truyền đến giọng nói kinh ngạc của dì Trịnh.
Khương Kiền ngẩng đầu nhìn lên liền nhìn thấy dì Trịnh bưng một chén cháo hạt kê đứng ở cửa, vẻ mặt không thể tưởng tượng.
Này cũng vừa lúc.
Khương Kiền đem áo ngủ đưa qua, cau mày nói: "Dì Trịnh, giúp cô ấy thay quần áo đi."
Dì Trịnh phản ứng lâu, mới nghĩ "Khương tiên sinh muốn thay váy cho phụ nữ" kinh ngạc bên trong phục hồi lại tinh thần, ngơ ngác mà nhận áo ngủ trong tay Khương Kiền.
Khương Kiền uống không ít rượu, không có gì lót dạ cho nên dạ dày thật là có chút khó chịu, anh cầm chén cháo hạt kê dì Trịnh đưa đi xuống lầu ăn.
Tin tức trong giới giải trí truyền thực nhanh, chỉ cần có tin tức hot search là chuyện chỉ cần một giây.
Mà khách quen của hotsearch Weibo —— Mạnh Thử Hàn tiểu thư lại lần nữa vinh danh vị trí số 1 trên hotsearch.
Mà cùng cô còn có thiên kim Đỉnh Minh, Đường Hân Viện.
Sau khi Khương Kiền ăn xong cháo liền nhìn thấy vị trí số 1 trên hotsearch Weibo là như vầy—— thiên kim Đỉnh Minh lên án Mạnh Thử Hàn ghen ghét.
Khương Kiền nhăn mày vào Weibo xem một chút.
Đường Hân Viện ở Weibo đã đăng Weibo: [ tôi cùng Thẩm Hi ở bên nhau 5 năm, bởi vì sợ Mạnh tiểu thư thương tâm khổ sở, tôi cùng anh ấy đi Anh, hiện giờ Thẩm Hi bởi vì việc học không trở về nên tôi về trước, không nghĩ tới sẽ ở tiệc rượu gặp được Mạnh tiểu thư, cũng không nghĩ tới chúng tôi tìm mọi cách nhường nhịn sẽ khiến Mạnh tiểu thư biến thành người như vậy, tôi sẽ không lại nhượng bộ @ Mạnh Thử Hàn ]
Một đoạn này phía dưới còn kèm theo một tấm hình là ảnh chụp cô ta chật vật khốn khổ, tóc dính nước.
Này đích xác như là chuyện Mạnh Thử Hàn có thể làm, Bạch Hành vẫn là người chứng kiến, nhưng Khương Kiền có thể khẳng định cô không phải vô duyên vô cớ làm như vậy.
Nhìn xuống hotsearch, trong mười hot search có ba điều cùng Mạnh Thử Hàn có quan hệ.
Hot search thứ 3, tên Mạnh Thử Hàn cùng Thẩm Hi xếp hạng cùng nhau, đơn giản chính là đào ra chút chuyện cũ lúc trước, chứng thực Mạnh Thử Hàn đối với Thẩm Hi đến tột cùng là dây dưa điên cuồng nông nỗi như thế nào.
Khương Kiền mệt mỏi xoa nhẹ ấn đường, cả người đầy mùi rượu làm tâm tình anh trở nên có chút bực bội, nếu 5 năm trước liền an bài Thẩm Hi thì nơi nào sẽ có sự tình hôm nay.
Trở lại trong phòng, Mạnh Thử Hàn còn ngủ, anh lập tức vào trong phòng rửa mặt, nước ấm bốc hơi sương mù bay tới tràn ngập toàn bộ phòng tắm, từ bên ngoài kính mờ còn có thể nhìn thấy một thân ảnh mơ mơ hồ hồ ; tiếng nước xôn xao vẫn không dứt ở bên tai, tươi mát làm cho mùi hương cũng từ trong phòng tắm thoang thoảng bay ra tới.
Người nằm ở trên giường di chuyển.
Kỳ thật Mạnh Thử Hàn tỉnh lại từ lúc Khương Kiền vào nhà tắm, Lâm Lê điện thoại lại đây thúc giục ba lần cô mới biết được chính mình lại lên hot search, vừa thấy đơn giản là Đường Hân Viện mở miệng trách cứ cô.
Biết cô ta chính mình có phương thức liên hệ phóng viên, mọi người đều sôi nổi gõ "An ủi" một phen, cô có chút bực mình liền trực tiếp đóng lại.
Thế giới cuối cùng cũng thanh tịnh.
Cơn buồn ngủ của cô đã bị tiêu tan bởi mấy cuộc điện thoại cùng hot search trộn lẫn.
Cô đại khái đoán được nơi này là Lâm viên Cô Tây của Khương Kiền, tuy rằng không có tới nhưng đã nghe anh nói qua.
Nhìn quanh bốn phía, phòng ngủ bày biện đơn giản đến cực điểm,phong cách xám trắng nhìn có chút quạnh quẽ, trong phòng to như vậy lại trống rỗng, cô không thích tone màu như vậy.
Cô đang muốn quay về tiểu khu Cẩm Giang liền nghe được tiếng bước chân từ cửa truyền đến, cô nhanh chóng năm trên giường, nghe Khương Kiền vào phòng tắm.
Trong phòng tắm yên tĩnh khiến cho Mạnh Thử Hàn đỏ mặt.
Trong đầu tất cả đều là Khương Kiền thoát y. Dưới lớp quần áo, anh vẫn luôn thích tập thể hình cho nên đã ba mươi tuổi rồi mà thể lực như cũ vẫn tốt đến kinh người.
Mạnh Thử Hàn càng nghĩ càng đỏ mặt liền từ trên giường đứng lên, trên người còn ăn mặc áo ngủ của anh.
Cô từ tủ quần áo tìm được lễ phục để thay của mình, ϲởí áօ ngủ muốn chuẩn bị thay. Mới vừa cởi thì cửa phòng tắm liền mở......
Cái nhìn cùng khí nóng ập vào trước mặt khiến Mạnh Thử Hàn sợ tới mức giật mình một cái.
Cô đờ đẫn mà xách theo lễ phục của mình, ngẩng đầu nhìn lên lại thấy Khương Kiền đứng ở cửa cười như không cười, chỉ là vội mang một cái khăn tắm dưới hạ thân, mặt khác nhìn không sót gì.
Những giọt nước từ đường cong cơ bắp một đường đi xuống, một đường đi xuống...... Mạnh Thử Hàn duỗi tay che kín đôi mắt mình.
Khương Kiền bỡn cợt cười, kéo kéo đi tới, anh mới vừa tắm rửa xong nên trên người hơi nóng chưa tan ập vào trước mặt, Mạnh Thử Hàn da mặt dày như thế nào cũng chịu không nổi trêu chọc như vậy.
Khương Kiền trầm thấp lên tiếng: "Chủ động như vậy sao? Anh còn chưa có tắm xong, em liền ૮ởเ φµầɳ áo trước sao?"
Mạnh Thử Hàn ngẩn ra, lúc này mới nhớ tới chính mình vừa mới ૮ởเ φµầɳ áo chưa có mặc xong.
Này cũng có thể ném đi mặt mũi!
Nhiệt độ trên mặt cô giảm đi, đang muốn mặc lễ phục màu đen vào, trên người đột nhiên nặng một chút, lọt vào trong tầm mắt là bộ áo ngủ màu xanh đen mà cô quen thuộc.
Áo ngủ đặt ở trên người cô, màu xanh đen ở trên đôi tay thon dài của Khương Kiền phá lệ rõ ràng.
"Mặc cho tốt, đêm nay đã khuya rồi trước tiên ở nơi này ngủ."
Mạnh Thử Hàn nhận lấy, Khương Kiền liền giúp cô mặc quần áo vào, anh hơi hơi khom khom lưng giúp cô buộc dây lưng áo ngủ.Hô hấp của anh dừng ở trên иgự¢ như là bị lông chim nhẹ nhàng lướt qua.
Ngày thường cô rất lưu manh nhưng tình cảnh bây giờ thật sự là quá mức ái muội cũng không thích hợp nói lời cợt nhả gì.
Sau khi buộc dây lưng xong Khương Kiền mới ngồi dậy, trên người cơ bắp nhô lên làm trái tim Mạnh Thử Hàn bỗng nhiên nhảy vài cái.
Cô ấp úng mà mở miệng: "Em đói bụng, muốn ăn chút gì."
Khương Kiền: "!"
Ngón tay Khương Kiền dừng lại thậm chí là có chút cứng đờ, anh biết Mạnh Thử Hàn thích nói lời cợt nhả nhưng câu này đến tột cùng có phải hay không!
Khương Kiền lâm vào trầm mặc.