“ Anh ấy vẫn luôn không yêu tớ , vẫn luôn xem tớ là em gái “ Sở Hân Duyệt buồn bã trả lời
“ Tớ tin anh Lâm Phong nhất định sẽ yêu cậu , huống hồ chi Duyệt Duyệt nhà tớ lại tốt đến như vậy cơ mà “ Thẩm Du an ủi
“ Du Du , thật cảm ơn cậu “ Sở Hân Duyệt mỉm cười
Sở Hân Duyệt nhìn Thẩm Du vui vẻ mỉm cười nhưng không ai biết bên trong Sở Hân Duyệt đau đớn đến khổ sở như thế nào
Nhưng mà Thẩm Du à trong lòng tớ biết rằng Cố Lâm Phong mãi mãi chẳng bao giờ yêu tớ , bởi vì anh ấy đã yêu người khác , cô gái đó là Tống Ngữ Vi cũng chính là người yêu của anh trai cậu
[…]
Hôm nay là ngày đầu tiên Thẩm Du sẽ chính thức vẽ lại , tâm trạng cô rất vui vẻ và phấn khởi , cầm cây 乃út vẽ trong tay cô thử suy nghĩ hôm nay mình sẽ vẽ gì đây
Đúng rồi , cô sẽ vẽ một bức tranh chân dung tặng anh trai chắc chắn rằng anh ấy nhất định sẽ rất vui vẻ
Cầm cay 乃út trong tay Thẩm Du bắt đầu vẽ . Một lát sau , khi hoàn thành bức tranh cô vui vẻ mỉm cười nhìn tác phẩm đầu tiên mình vẽ nhưng khi nhìn thấy bức tranh , cô lại kinh ngạc , nụ cười từ từ tắt dần , cây 乃út vẽ rơi xuống sàn nhà
Người đàn ông trong bức tranh cô là ai , nhưng rõ ràng vừa nãy cô đã vẽ chính anh trai mình cơ mà giờ sau lại đổi thành người đàn ông kì lạ này
Thẩm Du không tin , cô bắt đầu vẽ lại từ đầu nhưng các bức tranh đều là người đàn ông đó , tại sao lại như vậy
“ Aaa “ Thẩm Du ôm tóc hét to lên
Thẩm Tiêu nghe tiếng hét to của em gái mình , anh giật mình nhanh chóng chạy tới phòng tranh , vừa mở cửa bước vào khiến Thẩm Tiêu ngạc nhiên , căn phòng tranh đầy rải những tờ giấy vẽ bị xé rách rơi đầy trên sàn nhà
Thẩm Du ngồi ở một khóc ôm mặt khóc nức nở , khiến cho Thẩm Tiêu không khỏi
đau đớn , anh nhanh chóng chạy lại bên cạnh cô
“ Du nhi , em làm sao vậy “ Thẩm Tiêu lo lắng nói
Thẩm Du nghe tiếng anh trai mình , cô liền ngẩng đầu lên nhìn anh , đôi mắt đỏ hoe vì khóc , cô lập tức nhào vào lòng ôm chặt lấy anh trai , cả cơ thể cô run rẩy không ngừng
“ Khi nãy em định vẽ một bức tranh tặng anh nhưng không hiểu tại sao lại em lại cứ vẽ người đàn ông lạ mặt kia , em thử cố vẽ anh nhưng bao nhiêu lần lại cứ vẽ ra anh ta “ Thẩm Du nức nở khóc
“ Ngoan , đừng khóc nữa , không sao rồi , anh đưa em về phòng nghỉ ngơi “ Thẩm Tiêu an ủi cô
Thẩm Tiêu đành phải bế cô về phòng ngủ , dỗ dành cô mãi được nửa ngày cuối cùng cô cũng chìm vào giấc ngủ , anh nhẹ nhàng đắp chăn lại cho cô rồi đặt một nụ hôn lên trán cô . Sau đó tắt đèn phòng cô , nhẹ nhàng rời đi , bước đến tới phòng vẽ tranh của cô
Thẩm Tiêu thấy được một tờ giấy bay đến chân anh , anh nhẹ nhàng nhặt tờ giấy lên xem , là bức tranh của cô vẽ về người đàn ông kia . Sau khi xem xong bức tranh , bàn tay của Thẩm Tiêu nắm chặt thành nắm đấm đến nổi hiện lên những đợt gân xanh , đôi mắt anh gằn lên những tia máu đỏ
Quả nhiên người đàn ông đó chính là Tiêu Lăng Thần
[…]
Hôm nay chính là ngày thành lập Tiêu Du Quốc Tế , vì vậy sáng sớm Thẩm Du đã dậy sớm chuẩn bị tất cả , hôm nay cô diện một chiếc váy đỏ dài trễ vai , lộ ra làn ra trắng nõn nà , chiếc váy đỏ khiến cô tôn lên những đường cong trông thật quyến rũ , mái tóc dài được uốn xoăn tỉ mỉ , khuôn mặt được trang điểm lên trông thật xinh đẹp
Thẩm Du ngắm nhìn trong gương , cảm thấy một Thẩm Du khóc hoàn toàn . Đột nhiên cô chợt nhìn lại trên cổ mình có một sợi dây chuyền rất xinh đẹp nhưng cũng rất là lạ , phía bên trong sợi dây chuyền còn có hai chữ Thần Niệm , là một cái tên rất đẹp nhưng khiến cô cảm thấy rất quen thuộc như từng nghe ở đâu rồi , chắc hẳn sợi dây chuyền này là của anh trai tặng mà cô lại không nhớ
“ Du nhi , hôm nay em thật xinh đẹp “ Thẩm Tiêu ấm áp nói
Thẩm Du nghe tiếng anh trai mình , cô quay người lại bước đến bên cạnh anh vòng tay mình lên tay anh , mỉm cười nhìn anh
“ Anh , hôm nay anh cũng thật đẹp trai lắm nha “
“ Được rồi , Thẩm tiểu thư chúng ta cùng đi thôi nào “
Khi Thẩm Tiêu và Thẩm Du đến bữa tiệc , mọi ánh mắt bỗng nhiên đều tập trung vào cặp đôi này bàn luận rất sôi nổi , bữa tiệc hôm nay rất đông đa số đều là những người có quyền chức , cổ đông gặp gỡ cũng là lúc dựa theo những mối quan hệ lớn bàn chuyện làm ăn
“ Du nhi , em ở đây trước nhé ! Anh có việc đi trước , lát nữa sẽ giới thiệu em với mọi người sau “ Thẩm Tiêu xoa đầu cô
“ Dạ được “ Thẩm Du gật đầu đồng ý
Sau khi Thẩm Tiêu rời đi , tâm trạng cô buồn bã , một bữa tiệc lớn như vậy cô chẳng quen biết được ai ngoài anh trai cả , cô đi đến nơi bàn tiệc lấy một ly rượu vang uống , đi được mấy bước bỗng nhiên , đôi giày cao gót của cô giẫm phải chiếc váy dài khiến cả cơ thể cô ngã nhào vào phía trước thì một đôi tay to lớn ôm chặt lấy cô , ly rượu trên tay cô đổ vào cả người đó
“Xin lỗi , tôi không cố ý “
Thẩm Du ngẩng đầu lên nhìn , nhìn thấy người đàn ông đó làm cho cô bất ngờ bởi vì khuôn mặt người đàn ông đó thật giống với khuôn mặt người đàn ông trong bức tranh của cô vẽ
“ Niệm Niệm “ Tiêu Lăng Thần khẽ gọi