Không Thể Từ Bỏ Em - Chương 16

Tác giả: Huỳnh Nhật Linh Anh

“ Lục Mạn Mạn , tại sao cô lại Gi*t Niệm Niệm ... cô nói rõ cho tôi biết đi “ Tiêu Lăng Thần lạnh lùng nói
“ Là cô ta đáng ૮ɦếƭ , cô ta đã ςướק anh khỏi em ... nếu như không có cô ta em đã sớm bên anh rồi “
Lục Mạn Mạn nước mắt đầm đìa khuôn mặt , ôm chân Tiêu Lăng Thần ra sức cầu xin , trông bộ dạng của cô ta thật thê thảm
Lục Mạn Mạn không thể ngờ đêm hôm đó là vì quá hoảng sợ mà nói hết toàn bộ sự thật trước mặt cho Tiêu Lăng Thần nghe , cô cứ tưởng anh sẽ tin cô nhưng không là cô lầm rồi
Tiêu Lăng Thần cho người điều tra những việc cô đã hại Lục Niệm Niệm , biết được cái ૮ɦếƭ của Lục Niệm Niệm , Tiêu Lăng Thần liền cho người nhốt cô trong căn phòng giam tối đen như mực , mấy ngày liền không đến gặp cô . Lục Mạn Mạn ở đây rất sợ hãi , đêm nào cô vẫn mơ thấy Lục Niệm Niệm cứ đến đòi cô trả mạng
“ Lục Mạn Mạn , tại sao cô lại thành ra như vậy ... cô đã thay đổi thật rồi ...trước kia cô đâu giống như bây giờ ... độc ác , thâm hiểm không từ thủ đoạn hãm hại Niệm Niệm “
Tiêu Lăng Thần nhìn bộ dáng hiện tại của Lục Mạn Mạn không một chút đau lòng , đều là lỗi tại anh hại cả hai người con gái đến bước đường cùng , khi Lục Mạn Mạn quay về đáng lẽ ra anh nên cắt đứt mối quan hệ với cô ấy nhưng do bản thân anh ích kỷ muốn giữ cả hai người con gái bên cạnh mình , đến cuối cùng Lục Niệm Niệm ૮ɦếƭ , Lục Mạn Mạn trở thành con người khác
“ Thần , em biết lỗi rồi ... xin anh tha thứ cho em có được không ... em còn yêu anh nhiều lắm “ Lục Mạn Mạn khóc nức nở nói
“ Lục Mạn Mạn , đã bao giờ cô nghĩ cô yêu tôi hay là yêu gia sản của tôi ... là do tôi cố chấp sống trong quá khứ ... hoài niệm về quãng thời gian 10 năm thanh xuân yêu cô ... khi cô quay về trong lòng tôi cứ nghĩ vẫn còn yêu cô ... nhưng thật ra khi cô nó lời chia tay ... tôi đã biết hai chúng ta sẽ không bao giờ quay lại với nhau càng không có kết quả khi bên nhau “
“ Thần , Em biết anh còn yêu em “
Lục Mạn Mạn không ngừng lắc đầu không tin những đều Tiêu Lăng Thần nói ra , cô biết Tiêu Lăng Thần vẫn còn yêu cô , nếu như Lục Niệm Niệm không xuất hiện , cô đã sớm bên cạnh anh , tất cả đều tại là lỗi của Lục Niệm Niệm
Tại sao cô ta đã ૮ɦếƭ rồi mà Tiêu Lăng Thần vẫn còn nhớ nhung đến cô ta
“ Không ! Người tôi yêu là Lục Niệm Niệm “ Tiêu Lăng Thần đau khổ trả lời
“ Thần , anh gạt em “ Lục Mạn Mạn hét to lên
“ Đó là sự thật , có lẽ từ khi gặp cô ấy ... tôi đã đem lòng yêu cô ấy ... nhưng do bản thân tôi nhận ra ... đến khi cô ấy mất đi rồi ... tôi mới nhận ra ... tôi đã yêu cô ấy ... yêu rất sâu đậm “
“ Nhưng , Lục Niệm Niệm cô ta đã ૮ɦếƭ rồi ... mãi mãi anh cũng sẽ không thể ở bên cô ta được ... hai người mãi âm dương cách biệt ... nếu muốn bên nhau ... hãy đợi đến kiếp sau đi “
Lục Mạn Mạn như người điên cứ ngồi một mình cười to rồi lẩm nhẩm nói chuyện một mình , cô ta đã mất hết tất cả rồi , cô đã mất đi Tiêu Lăng Thần mãi mãi , theo như cô biết nay mai Tiêu Lăng Thần nhất định sẽ Gi*t ૮ɦếƭ cô hoặc tàn nhẫn hơn
Nhưng điều mãn nguyện khiến cô trước kia ૮ɦếƭ là Tiêu Lăng Thần và Lục Niệm Niệm mãi mãi không đến được với nhau , nếu như cô không có được thì Lục Niệm Niệm cũng đừng hòng có được
“ Lục Mạn Mạn , cô làm gì với tôi ... tôi còn có thể tha thứ ... nhưng cô đã hại ૮ɦếƭ vợ con tôi ... vậy thì đừng trách tôi ... làm sao lại độc ác với cô “
Tiêu Lăng Thần để lại một câu rồi quay lưng đi , phía sau anh còn có thể nghe được tiếng Lục Mạn Mạn la hét vang vọng , cô ta không ngừng nguyền rủa anh
Trong đêm tối mưa to , Tiêu Lăng Thần lái xe đến ngôi mộ của Lục Niệm Niệm , trước ngôi mộ tấm ảnh Lục Niệm Niệm nở một nụ cười trông cô thật xinh đẹp biết bao nhiêu , đã bao lâu rồi anh không được thấy nụ cười đó của cô nữa rồi
Tiêu Lăng Thần quỳ xuống trước mộ cô , anh vuốt ve bức ảnh trên bia mộ cô , tim anh như đau đớn co thắt lại như chưa từng có , sau đó anh ôm bia mộ cô gục đầu khóc thương tâm
“ Niệm Niệm ! Kiếp này anh không thể cho em một tình yêu trọn vẹn ! Nếu còn có kiếp sau , chúng ta hãy yêu nhau một lần nữa em nhé ! “
Phía xa một bóng hình người đàn ông bí ẩn trên chiếc xe , quan sát tất cả mọi chuyện từ nãy giờ sau đó nhếch mép mỉm cười , đôi mắt hiện lên tia hận thù
“ Tiêu Lăng Thần , mọi chuyện vẫn chưa kết thúc đâu “
[…]
Từ sau khi ở ngôi mộ Lục Niệm Niệm về , Tiêu Lăng Thần như con người khác , anh thay đổi về tất cả , giờ đây Tiêu Lăng Thần rất lạnh lùng không bao giờ mỉm cười như trước đây nữa , đến tối về nhà anh nhốt mình trong phòng nhớ lại những kỷ niệm khi bên cạnh cô
Ngôi nhà này giờ đây lạnh lẽo chỉ còn anh cô đơn một mình sống , những lúc anh đi làm về mệt mỏi Lục Niệm Niệm sẽ luôn mỉm cười đứng chờ anh nhưng giờ không còn nữa , hay những lúc cô sẽ nấu rất nhiều món ăn anh đặc biệt thích ăn nhất . Giờ đây chỉ còn là một hồi ức
Hay có những lúc Lục Niệm Niệm sẽ nói với anh rất nhiều điều , anh vẫn luôn nhớ trong lòng
“ Lăng Thần , sau này nếu như em thấy lại được . Anh nhớ đưa em đi ngắm biển , ngắm hoàng hôn nhé lặn xuống nhé
“ Lăng Thần , nếu như có thể thấy được vẻ mặt anh đẹp trai đến như thế nào thì tốt biết mấy “
“ Lăng Thần , mỗi sáng em sẽ pha cho anh ly trà hoa nhài uống nhé “
“ Lăng Thần , sau này dù có chuyện gì anh đừng có rời bỏ em có được không ? Em sợ nhất chính là cảm giác bị bỏ rơi “
“ Lăng Thần , em yêu anh , yêu anh rất sâu đậm “
Càng nhớ đến cô , trái tim anh càng đau , mọi thứ trong nhà vẫn nguyên vẹn chỉ là cô đã không còn nữa
“ Lục Niệm Niệm , Anh Yêu Em “
3 chữ này không bao giờ cô có thể nghe được nữa rồi
[…]
3 Năm Sau
“ Du nhi , nghe nói em sẽ kết hôn với Mạnh Phi Phàm sao “
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc