Không Thể Từ Bỏ Em - Chương 09

Tác giả: Huỳnh Nhật Linh Anh

“ Tiêu Lăng Thần ... chúng ta ly hôn đi “
“ Không , Niệm Niệm anh sẽ không ly hôn với em đâu “
Tiêu Lăng Thần ngạc nhiên không thể tin được Lục Niệm Niệm lại muốn ly hôn với anh , anh sẽ không bao giờ ly hôn với cô đâu , anh cũng sẽ không buông tay cô , để cô rời xa anh được
Đời này Lục Niệm Niệm chỉ có thể là của anh thôi
“ Vậy anh nói đi , anh đã từng yêu tôi chưa “
Lục Niệm Niệm hai tay nắm chặt drap giường , cô nở một nụ cười thê lương , tại sao Tiêu Lăng Thần lại không chịu buông tha cho cô , lẽ nào những gì cô chịu đựng chưa chưa đủ hay sao
Muốn cô ở thêm trong ngôi nhà này , hằng ngày phải bắt cô nhìn cảnh bọn họ ân âи áι ái , ban đêm thì nghe những tiếng đầy ՐêՈ Րỉ của bọn họ hay sao
À quên cô đã bị mù thì sao nhìn được cảnh bọn họ thân mật với nhau nhưng tai cô không bị điếc
“ Anh ... Niệm Niệm mặc dù anh không yêu em nhưng hãy để anh bù đắp cho em có được không ? “ Tiêu Lăng Thần ấp úng nói
“ Tôi không cần sự thương hại của anh “
Lục Niệm Niệm nắm chặt cây 乃út trong tay , cố gắng bình tĩnh viết từng dòng chữ thay lời nói để Tiêu Lăng Thần đọc
Cuối cùng , Tiêu Lăng Thần cũng đã thừa nhận không yêu cô
Nếu đã không yêu tại sao ngay từ đầu lại kết hôn với cô rồi lại cho cô hy vọng để rồi bây giờ dập tắt hi vọng đó
Muốn bù đắp cho cô sao , Tiêu Lăng Thần muốn bù đắp những gì cho cô , cả một đời của cô đều bị anh huỷ hoại trong tay anh
Chỉ một câu là muốn bù đắp hay sao
“ Niệm Niệm ... chỉ cần em ngoan nghe lời anh như những lúc trước ... em muốn gì anh đều có thể cho em “
Tiêu Lăng Thần đi tới bên cô , anh nắm chặt bàn tay cô , khẽ vuốt một mái tóc cô sang một bên , lặng lẽ ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô
Đúng vậy , anh chỉ muốn Lục Niệm Niệm nghe lời anh như những trước kia , mỗi lúc anh đi làm về , cô đều nở nụ cười hạnh phúc chào đón anh trở về và nguyên một bàn thức ăn nóng hổi cô nấu cho anh
Hay mỗi sáng cô đều pha cho anh một ly trà hoa nhài , có những lúc cô hay nũng nịu nhõng nhẽo như một đứa trẻ với anh
Những thói quen của anh khi bên Lục Niệm Niệm thật nhiều , nếu có một ngày cô rời bỏ anh , e rằng những thói quen đó sẽ khó sửa đổi
Bây giờ Lục Niệm Niệm đã thay đổi không còn như trước kia , là một cô vợ ngoan ngoãn , dịu dàng và nghe lời anh nữa rồi
Lục Niệm Niệm chỉ thích hợp làm vợ của anh , còn Lục Mạn Mạn cô ấy chỉ thích hợp ℓàм тìин nhân bên anh
“ Thật sao , Tiêu Lăng Thần ... tôi chỉ cầu xin anh ... buông tha cho tôi đi “
“ Không , mãi mãi sẽ là không ... em chỉ có thể là của anh ... trừ khi anh ૮ɦếƭ vẫn sẽ là của anh “ Tiêu Lăng Thần nhíu mày , hét lớn với cô
“ Tiêu Lăng Thần ... anh cút đi cho tôi ... tôi không muốn nhìn thấy anh nữa “
Lục Niệm Niệm cô không thể bình tĩnh nữa rồi , cô cố gắng gằng khỏi bàn tay bị Tiêu Lăng Thần nắm chặt , cuốn sổ trong tay cô ném thẳng vào mặt Tiêu Lăng Thần
Chat !
Một bên má Tiêu Lăng Thần đỏ sưng , vì khi nãy cả hai xô xát nhau nên Lục Niệm Niệm nhắm được phương hướng Tiêu Lăng Thần , liền dùng tất cả sức mạnh cho anh một bạt tai
Tiêu Lăng Thần ôm một bên má sưng đỏ nhìn Lục Niệm Niệm , bàn tay anh nắm chặt thành nắm đấm , đôi mắt hiện lên sự tức giận
“ Lục Niệm Niệm ... em đừng có mà quá đáng ... nếu em còn không nghe lời bên cạnh anh ... thì đừng trách anh “
Tiêu Lăng Thần ném một câu , rồi tức giận bước đi để lại Lục Niệm Niệm trong căn phòng mặc kệ cô muốn làm gì thì làm
Sau khi Tiêu Lăng Thần đi , Lục Niệm Niệm dường như hết sức cả người cô cũng từ từ ngã nhào xuống sàn nhà , cả cơ thể cô thật mệt mỏi
Từng giọt nước khẽ rơi ra khiến cô không hay không biết , giờ mới nhận ra khuôn mặt cô từ lâu đã ướt đẫm nước mắt
Trong lòng cô rất đau đớn , cố dặn lòng cô từ nay sẽ không vì Tiêu Lăng Thần mà rơi nước mắt một lần nào , bởi vì căn bản Tiêu Lăng Thần không xứng đáng để cô phải khóc
Nhưng bản thân cô quá yếu đuối không thể mạnh mẽ để chống lại Tiêu Lăng Thần và kể cả Lục Mạn Mạn kia , huống hồ giờ đây cô cũng thật vô dụng không làm được gì cả
Giờ đây cô phải nhẫn nhịn , chịu đựng . Một ngày nào đó cô sẽ nghỉ cách thoát khỏi nơi đây , nơi đây là nhà nhưng căn bản chính là địa ngục
[…]
Buổi tối , Lục Niệm Niệm cảm thấy rất khát nước . Cô đành phải tự mình mò đường đi xuống nhà bếp lấy ly nước uống
Quả nhiên đang đi tới giữa chừng , giọng nói Lục Mạn Mạn vang lên
“ Lục Niệm Niệm ... tôi thật sự cảm thấy tội cho cô ... đã bị mù giờ đây còn bị câm nữa “
Lục Mạn Mạn bước tới bên cạnh cô , ghé sát tai cô nói những lời nói đầy châm chọc , chọc giận Lục Niệm Niệm
Lục Niệm Niệm không muốn để ý Lục Mạn Mạn nên định bước đi điều này chọc giận đến Lục Mạn Mạn , cô ta bước tới hất đổ ly nước trong tay cô
“ ___Xoảng ___ “ Từng mảnh thuỷ tinh rơi đầy trên trên sàn nhà
Lục Niệm Niệm lần này cũng không để ý đến Lục Mạn Mạn , cô ta muốn làm gì làm cô không muốn tranh chấp với cô ta nữa
Lục Niệm Niệm ngồi xuống nhặt những mảnh thuỷ tinh nhưng đột nhiên Lục Mạn Mạn đưa chân lên đạp tay cô kết quả khiến tay cô bị đè dưới đống mảnh thuỷ tinh , làm tay cô bị những mảnh thuỷ tinh cắt vào khiến tay cô chảy máu ngày càng nhiều
Vì đau nên mày nhíu chặt lại nhưng cũng mau chong giản ra , Lục Niệm Niệm cắn chặt môi đến ứa máu ra nhắc nhở bản thân mình phải chịu đựng , nhẫn nhịn nếu không cô sợ rằng chọc đến Lục Mạn Mạn , cô ta sẽ không buông tha cho cô
Sẽ làm còn tiếp tục làm hại cô nói những lời nói đầy châm chọc đến cô
“ Lục Niệm Niệm ... cảm giác bị người mình yêu phản bội ... có phải rất đau lắm không ? “
Theo dõi page để cập nhật truyện hay