Không Thể Quên Em - Chương 21

Tác giả: Hoa Thanh Thần

Sống chung có điều kiện

Lại hơn một tháng trôi qua thật nhanh, mấy hôm nữa là đến kỳ nghỉ hè.

Thẩm Tiên Phi ngoài nhận làm gia sư cho hai gia đình ra, còn vẽ thiết kế để kiếm thêm tiền, mà quy định giờ giấc đóng cửa trường đối với anh quả không thuận tiện chút nào, anh vẫn chọn thuê phòng trọ ở ngoài cùng với bạn học trung học.

Ở lối đi cầu thang, một đôi nam nữ có vẻ là sinh viên đang dựa vào góc tường, hôn nhau đắm đuối.

Nhả một hơi khói thuốc, Tang Du nhìn đồng hồ, đã năm phút nữa qua đi, hai người đó vẫn ôm nhau gặm cắn. Cuối cùng cô không chịu nổi hai người quá sến đó, nóng nảy lôi di động ra, đổi sang nhạc chuông báo thức chói tai nhất, cuối cùng hai người trong góc tường đã có phản ứng, buông nhau ra nhanh như điện giật.

Tên con trai quay lại, gầm với Tang Du: “Chuyện gì thế? Sao cô lại như vậy?”.

“Đến thu lại nhà ”, Tang Du dập tắt thuốc.

“Thần kinh, chủ nhà không phải cô, cô đến thu cái gì?”, tên con trai giận dữ.

“Anh mới thần kinh, còn nói bậy nữa thì coi chừng tôi kiện anh nhục mạ tôi đấy. Nhìn cho kỹ đây”. Tang Du tiến đến, đưa hợp đồng mua bán nhà ra trước mặt anh chàng kia sau đó quay lại kéo ông chủ nhà, “Ông đến đây giải thích cho họ biết”.

Ông chủ nhà vất vả trèo lên mấy bậc thang, đến trước mặt đôi tình nhân kia, giải thích một thôi một hồi, nào là cần tiền gấp nên đã bán nhà cho Tang Du.

Cặp tình nhân nhìn nhau, cô gái nói với ông chủ nhà: “Nhưng chúng tôi đã trả tiền thuê nhà nửa năm, ông bán nhà cho cô ta, nếu cô ta đuổi chúng tôi đi thì theo hợp đồng, ông phải đền tiền cho chúng tôi”.

Tang Du cắt ngang cô nữ sinh: “Chưa cần đuổi hai người đi. Đây là chìa khóa nhà số 701 đối diện, căn nhà đó là nhà dành cho người độc thân, hai người có thể ở đó nữa năm, xem như là bồi thường cho nửa năm không có chỗ ở. Hai người là tình nhân, thuê nhà cùng người khác có rất nhiều chuyện bất tiện, căn nhà đó thích hợp, bên trong đã có đủ đồ dùng, giá thuê cũng tương đương ở đây. Bạn của hai người tôi sẽ khuyên trả phòng sau, hai người không cần lo. Đây là hợp đồng thuê căn nhà kia, còn đây là hợp đồng trả căn nhà này”.

Cặp tình nhân đó không dám tin vào miếng bánh từ trên trời rơi xuống này, hào hứng nhận lấy hợp đồng thuê nhà và trả phòng. Mở cửa phòng ra, rồi dưới sự giám sát của chủ nhà, cặp tình nhân vui vẻ ký tên vào hợp đồng trả phòng.

“Được rồi, ông đi được rồi”, Tang Du khoát tay với ông chủ nhà, ra hiệu rằng chuyện còn lại để cô xử lý.

Đợi cặp tình nhân thu dọn đồ đạc bằng tốc độ nhanh nhất rồi rời đi, Tang Du bắt đều gọi điện, vừa thông báo cho công ty chuyển nhà đến ném hết toàn bộ vật dụng gia đình cũ kỹ này đi, vừa bảo chuỗi cửa hàng nội thất của gia đình cô mang đồ đạc đến.

Thẩm Tiên Phi bận rộn cả ngày trời cuối cùng cũng về lại ngôi nhà anh thuê với cậu bạn trung học.

Trong tích tắc bật đèn lên, anh sững sờ, nhìn thấy trong phòng khách nhỏ bỗng xuất hiện rất nhiều vật dụng gia đình mới toanh,còn có ti vi, tủ lạnh, đầu đĩa, máy điều hòa kiểu đứng, máy lọc nước… Những món đồ xa xỉ mà anh nghĩ là nên đặt trong trung tâm thương mại lại xuất hiện ở nơi mình ở, thậm chí anh còn nghi ngờ không biết mình có vào nhầm nhà hay không nữa.

Chắc chắn là anh nhìn thấy ảo ảnh rồi, anh nhắm mắt sau đó lại mở ra, ảo ảnh vẫn còn đó, cứ lặp lại mấy lần, rồi mở mắt ra, anh nhìn thấy bóng người vẫn tồn tại ngay trước mặt một cách khó tin, không kìm được, anh lớn giọng hỏi: “Sao cô lại ở đây?”

Tang Du vuốt vuốt mái tóc rối, vừa ngủ dậy thì Thẩm Tiên Phi đã về.

Dựa vào bộ sofa đơn, cô nhướn mày: “Em ở nhà em, có vấn đề gì à?”

“Nhà cô? Ở đây trở thành nhà cô từ khi nào vậy? Mấy người bạn của tôi đâu?” Chỉ cần nhìn thấy Tang Du là tính cách tốt đẹp của Thẩm Tiên Phi như bị ném lên chin tầng mây.

“Hôm nay, em mua căn nhà này, bạn anh trả phòng rồi. Đây, đây là hợp đồng.” Tang Du lôi hai bản hợp đồng trong túi ra đưa cho Thẩm Tiên Phi.

Thẩm Tiên Phi xem xong ném thẳng hai bản hợp đồng vào người Tang Du, quát to: “Tang Du, cô có biết hành vi này của cô khiến người khác không chịu đựng nổi không? Trong trường tôi bị cô bức đến độ không còn cách nào khác, bây giờ thuê nhà ở ngoài mà cô còn thế nữa. Cô đừng tưởng là đến nhà tôi ở một đêm thì tôi sẽ thay đổi suy nghĩ về cô! Từ chuyện Pepsi, đến sau này cô thay đổi hình tượng, tôi đều thừa nhận mình sai. Tóm lại cô muốn gì? Hôm nay nói rõ một lần đi”.

“Em đã nói từ lâu rồi, em muốn làm bạn gái anh.” Tang Du dựa vào sofa, ngước lên nhìn Thẩm Tiên Phi đang nổi giận. Không biết vì sao mà cô đặc biệt thích nhìn anh nổi điên, dáng vẻ anh giận dữ thật là “mất hồn”.

“Tại sao? Tại sao cô cứ phải đòi làm bạn gái tôi?”

“Làm gì có cái gọi là tại sao?”

“Chẳng phải bên cạnh cô có Tăng Tử Ngạo hay sao? Cậu ta không phải bạn trai cô à? Cô làm bạn gái cậu ta thì khác hả?

“Tất nhiên là khác. Cậu ta không phải bạn trai em, em cũng không thích cậu ta, tại sao phải làm bạn gái chứ. Người em thích là anh, tất nhiên là muốn làm bạn gái anh rồi”, Tang Du lườm anhm rất tự nhiên bộc lộ tâm ý của mình cho anh biết.

Cô đã theo đuổi anh đến tận nhà rồi, bây giờ vì anh mà dùng hết số tiền tích lũy trong bao năm để mua ngôi nhà này, sao anh vẫn không nhận ra là cô thích anh? Bọn Tư Tư nói EQ của cô bằng 0, chẳng lẽ EQ của anh là âm?

Cô thích anh?

Thẩm Tiên Phi nhìn Tang Du bằng cặp mắt nghi ngờ, cô lại còn nói là cô thích anh? Từ lần đầu gặp nhau cô đã động tay động chân với anh, cuối học kỳ trước, sau khi gặp ở thư viện, anh bị cô đánh một trận, đến nay vẫn còn nhớ, hơn tháng trứơc ở nhà mình, anh lại bị cô đánh, dù từ góc độ nào thì anh cũng thực sự không nhận ra cô thích mình ở chỗ nào.

Anh biết hai lần anh làm tổn thương lòng tự trọng của cô rất nặng nề, nhưng anh không cố ý, anh cũng đã xin lỗi đồng thời phải trả giá đau. Cứ nghĩ rằng kỳ nghỉ đông ấy đã cắt đứt hoàn toàn, ai ngờ hơn tháng trước lại khiến thần kinh anh trở nên căng thẳng, về đến trường anh còn e ngại, dè dặt mất mấy ngày, cô không đến làm phiền anh mới yên tâm, nhưng anh không bao giờ nghĩ rằng cô lại ào đến sau hơn một tháng, hơn thế nữa còn điên cuồng đáng sợ hơn mọi lần.

Anh đành khoát tay bất lực, nói với cô: “Rốt cuộc cô thích tôi vì cái gì? Tôi thay đổi có được không?”.

“Lời nói đùa đó em đã nghe rất nhiều lần hồi học trung học rồi, không có gì mời mẻ cả”, cô ôm gối Hello Kitty nhìn anh.

Quay mặt đi, anh nhắm mắt lại, thở dài, lần nào nói chuyện với cô, anh cũng bị cô làm cho tức ૮ɦếƭ, không thể nào trao đổi gì được, lần nào cũng ông nói gà bà nói vịt. Khi mở mắt ra, anh nói gọn: “Được thôi, nếu đây là nhà cô thì chuyển đi ngay”.

Quay người đi, anh bỏ về phòng mình.

Tang Du nghe câu đó, lập tức nhảy bật khỏi sofa, dang rộng hai tay cản trước mặt anh, cuống quýt nói: “Em có đuổi anh đi đâu”.

“Vậy tự tôi muốn đi, không được à?”, đôi mắt ánh lên vẻ tức giận, anh lạnh lùng nói: “Tránh ra!”

Chớp hàng mi đen nhánh xinh đẹp với vẻ khó tin, Tang Du đứng ngoài cửa phòng, nhìn Thẩm Tiên Phi thu dọn đồ đạc.

“Thẩm Tiên Phi, nếu anh ra khỏi nhà này thì nửa năm tiền thuê của anh sẽ không quay lại, em sẽ không trả cho anh đâu”, cô dựa vào cửa, hét lên với anh: “Mỗi ngày anh vất vả kiếm tiền, ném nửa năm tiền thuê nhà đi, anh không xót à? Em chưa sử dụng hết chiêu thức của mình, anh đã không chống cự nổi, chẳng lẽ sau này ngày nào anh cũng trốn tránh em như thế, không thấy đau đầu hay sao? Thẩm Tiên Phi, em có thể tra ra địa chỉ nhà anh, em có thể tìm ra anh đang ở đây, em có thể mua lại căn nhà này thì dù anh có dọn đi đâu, chỉ cần anh ở thành phố N này, chỉ cần anh còn trong trường này, đều không thoát được. Em đã nói rồi, em cứ muốn là bạn gái anh đấy.”

Bàn tay đang dọn dẹp khựng lại, Thẩm Tiên Phi co chặt nắm ty, nghĩ lại gần năm nay, anh đã không thoát khỏi sự đeo bám của Tang Du, chính vì cô có tiền, có tiền thì có thể làm được tất cả.

Tang Du thấy anh dừng lại thì kích động nói tiếp, “Hoặc là, anh ở đây một thời gian, em phát hiện ra khuyết điểm của anh, không thích anh nữa, tránh xa anh ra, như thế anh sẽ được giải thoát thật sự, không cần đối diện với sự đeo bám mỗi ngày của em nữa. Vậy nên khi còn ở đây, anh có thể bộc lộ mặt xấu nhất của mình cho em thấy, để em từ bỏ anh’.

Mím chặt môi, Thẩm Tiên Phi giận dữ gạt đám quần áo đã xếp gọn gàng. Cô nói đúng, cô có thể tìm ra nhà anh, tìm đến đây, cho dù anh dọn đến chỗ khác thì ở đâu cũng vậy, so với chuyện suốt ngày suy nghĩ cách ứng phó với các chiêu thức của cô, chi bằng cứ giải quyết triệt để mọi chuyện trong mùa hè này đi.

Anh quay lại nhìn cô, cô đứng ở cửa, ánh đèn ngoài phòng còn sáng hơn đèn trong phòng anh, nửa gương mặt khuất trong bóng tối, nhưng chỉ có đôi mắt nhìn anh là sáng rỡ khó tả.

“Tang Du, tôi không muốn lãng phí thời gian và sức lực như thế này nữa, cứ như vậy thì cả tôi và cô đều rất mệt’.

“Em biết. Thẩm Tiên Phi, chúng ta đánh cược đi, nếu trước khi mùa hè kết thúc, em vẫn chưa khiến anh gật đầu chấp nhận em làm bạn gái anh, thì em sẽ dọn khỏi đây, từ đó về sau sẽ không quấy rầy anh nữa. Tang Du em có thể thề với trời”, cô giơ cánh tay phải lên.

Im lặng hồi lâu, đôi mắt u sầu của Thẩm Tiên Phi ngước lên nhìn cô, anh nói ngắn gọn: “Cô không cần thề, tôi cược với cô. Cược trong hè này, tức là hai tháng, sau hai tháng, cô phải dọn ra khỏi đây”.

“Nếu sau hai tháng em thắng, em sẽ là bạn gái anh.”

“Tôi sẽ không thua đâu”, thấy cô tỏ ra kiên quyết, Thẩm Tiên Phi khẽ nuốt nước bọt, “Cô đừng vui mừng quá sớm, có điều kiện cả đấy”.

Anh ngồi xuống bàn, cầm 乃út lên rồi viết liên tục trên tờ giấy trắng, không lâu sau, anh đưa giấy và 乃út cho Tang Du: “Ký tên cô vào”.

“Gì cơ?” Cô không hiểu, đón lấy tờ giấy xem kỹ, trên đó viết “Giấy cam kết”.

Đúng là nét chữ, nết người, 乃út tích của Thẩm Tiên Phi rất mạnh mẽ, đẹp như chính anh vậy.

Cô bắt đầu đọc kỹ, trên đó viết:

GIẤY CAM KẾT

Phòng ngủ chính thuộc về Tang Du, phòng ngủ phụ thuộc về Thẩm Tiên Phi, phòng khách, nhà bếp, nhà vệ sinh, ban công sẽ là nơi sử dụng chung.

Tang Du đảm bảo trong thời gian thuê chung (từ ngày 1 tháng 7 đến 31 tháng 8 năm 200X) sẽ thực hiện những việc sau:

Một, chưa được sự cho phép của Thẩm Tiên Phi thì Tang Du không được vào phòng ngủ của Thẩm Tiên Phi, không được ᴆụng vào đồ dung cá nhân của Thẩm Tiên Phi.

Hai,Tang Du không được thực hiện hành vi tiếp xúc cơ thể không cần thiết với Thẩm Tiên Phi ở những nơi sử dụng chung.

Ba, Tang Du không được tiết lộ chuyện sống chung với Thẩm Tiên Phi cho người khác biết.

Bốn, chưa được Thẩm Tiên Phi đồng ý, Tang Du không được đưa người khác vào nhà.

Năm, Tang Du không được đặt những vật dụng con gái ở những nơi sử dụng chung.

Sáu, Tang Du không được mặc những bộ quấn áo hở hang, đi lại ở những nơi sử dụng chung.

Bảy, Tang Du không được hút thuốc, uống rượu, ném đồ đạc lùng tung như giấy vụn, vỏ táo … ở bất cứ góc nào trong ngôi nhà này.

Tám, Tang Du không được sỉ nhục Thẩm Tiên Phi bằng ngôn ngữ, bao gồm đặt biệt danh.

Tám điều trên do Thẩm Tiên Phi giám sát, nếu vi phạm, Tang Du sẽ lập tức dọn ra khỏi nhà. Sau này người giám sát sẽ bổ sung thêm các điều khoản khác.

Người giám sát: Người đảm bảo

Thẩm Tiên Phi Tang Du 

(Ký tên) (Ký tên)




Tang Du đọc rất kỹ, ngoài điều thứ bảy về hút thuốc ra thì những điều còn lại đều có thể làm được.

Nhìn Thẩm Tiên Phi vẻ ai oán, cô chỉ vào điều bảy: “”Có thể sửa thành em hút trong phòng em, hoặc ban công cũng được, những nơi sử dụng chung sẽ không hút được không?”.

“Được. Tôi rất hoan nghêng cô hút thuốc, chỉ cần cô làm thế ở bất cứ góc nào trong nhà này, thì sẽ căn cứ vào điều cuối cùng, hãy tự động dọn khỏi đây.” Ý là, không được!

Để thắng được trái tim của anh Thẩm Tiên Phi đẹp trai, Tang Du từ bỏ suy nghĩ thay đổi giấy cam kết, cùng lắm thì cô ra ngoài hút, hút xong lại vào, cô cầm 乃út lên, ký tên mình rồng bay phượng múa lên đó.

Nhìn 乃út tích thanh tú đẹp đẽ, cái tên đó đang bám theo anh như lời nguyền, Thẩm Tiên Phi giật lấy tờ giấy, rồi đóng cửa phòng lại, chặn Tang Du ở phía ngoài.

Cột đèn màu ở sân thượng tòa nhà cao tầng đối diện xuyên qua nhà bếp bên ngách trái, qua phòng vệ sinh, chiếu lên gương mặt hoang mang của Tang Du khiến cô nhất thời không mở mắt nổi.

Nhìn phòng vệ sinh và nhà bếp được chiếu lúc mờ lúc tỏ, cảnh tượng kinh dị ấy khiến cô rùng mình một cái, chà xát hai cánh tay, trừng mắt nhìn phòng Thẩm Tiên Phi rồi vội vàng phóng về phòng mình.

Vốn dĩ Thẩm Tiên Phi chỉ nhận làm gia sư cho hai nơi, nhưng một người bạn vì gia đình có chuyện nên phải về quê gấp, thế nên công việc gia sư của người ấy cũng rơi vào tay anh. Nhà của bốn học sinh lần lượt nằm ở bốn góc đông tây nam bắc của thành phố N, như thế dù Thẩm Tiên Phi có sự kiên nhẫn cực kỳ cũng không thể chạy khắp một lượt nhà của bốn học sinh trong vòng một ngày.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc