Không Phải Ghen Sao? - Chương 02

Tác giả: Lạc Uyên Uyên

"Con gái thích nhất là gì vậy?"
"Hả?"
Cả đám vô cùng hoang mang khi người lên tiếng hỏi là đại ca quang minh chính đại của mình.
"Ừm...tao hỏi...con gái thích nhất là cái gì vậy?"- Lâm Thất vẫn kiên trì hỏi.
"Ây dà, đại ca hôm nay để ý em nào thế?"
"Tự nhiên lại hỏi một câu không giống thường ngày tí nào nha!"
"Đại ca không cần phải có quà cáp chi cho mệt, với cái khuôn mặt và năng lực của đại ca như vậy không lẽ người ta không đổ?"
"Đúng đúng đúng! Không chừng em gái đó còn thích ngược lại đại ca mới đúng!"
Cả đám vừa dứt lời, khuôn mặt của Lâm Thất bỗng đen lại, cậu ta nghiến răng lên giọng lại một lần nữa.
"Tao hỏi con gái thích nhất là cái gì?"
Cả bọn giật mình, nhìn sắc mặt hôm nay của Lâm Thất xấu quá, chắc chắn là điềm báo không lành rồi.
Họ nhanh chóng đưa ra vô vàn những món quà mà bọn họ thường hay tặng cho bạn gái của mình mà trong lòng nơm nớp lo sợ, có một tên thông minh trong đám chợt nhận ra hôm nay đại ca một thân một mình đi học mà sinh nghi.
"Đại ca hôm nay không đi cùng với bạn thanh mai trúc mã nữa sao?"
Một câu hỏi chạm trúng tim đen của Lâm Thất, cậu ta quay sang trừng mắt nhìn tên vừa lên tiếng đó, khỏi nói cũng biết bị Lâm Thất xử như thế nào rồi.
Tôi nghe bọn họ kể thôi mà rùng cả mình, không ngờ tên Lâm Thất ૮ɦếƭ tiệt đó côn đồ tới vậy, ngay cả đồng bọn nói đúng cũng bị ăn đập.
Nhưng mà...chị dâu là sao? Bị khùng hay gì mà kêu tôi là chị dâu?
"Tôi thì làm được gì mà các cậu lại tìm tôi?"
"Tụi em nghĩ chắc chị đang giận nên đại ca muốn mua quà xin lỗi, nhưng tụi em liệt kê bao nhiêu là thứ mà đại ca không chịu, chị nghĩ xem, nếu không chọn được quà thì cái mặt của đại ca có vui nổi không? Bình thường cái mặt đã không vui rồi mà còn giận gấp đôi, làm tụi em không dám tới gần luôn."
"Lâm Thất mà biết xin lỗi?"
Mặt mày tôi méo xệch hỏi, muốn mua quà xin lỗi sao? Chứ không phải tự vác cái mặt tới đứng đối diện người ta để mà xin lỗi à? Có chảnh thì cũng đừng có chảnh như vậy chứ, đúng là chứng nào tật nấy.
"Không cần quà cáp, kêu cậu ta nhảy múa trước mặt tôi mà xin lỗi nè! Còn không thì tuyệt giao!"
Nói xong, tôi vội quay người rời đi, đúng lúc gặp Lâm Thất đã đứng cạnh đó với chiếc xe đạp từ lúc nào, mặt mũi cậu ta ngày càng khó coi, tôi rùng mình một cái, vội làm ra vẻ bản thân đang tức giận mà chạy về ngay.
Lâm Thất nhìn theo bóng dáng của tôi, sau đó lại trừng mắt quay sang mấy tên đồng bọn của mình.
"Tụi mày tới công chuyện với tao!"
•••
Tôi trở về nhà, trốn luôn ở trong phòng không dám ra ngoài, vừa nãy tôi bảo Lâm Thất phải nhảy múa trước mặt tôi để xin lỗi, ôi trời, ngay cả tôi còn không dám làm, vậy mà tôi lại bắt một thằng lưu manh như Lâm Thất làm, cậu ta không tìm tôi tính sổ thì chắc là nhờ trời độ rồi.
Sáng hôm sau, tôi lại tiếp tục đến trường sớm, kiếm cớ hỏi bài Mạc Vũ để không đối diện với Lâm Thất, bây giờ chỉ có Mạc Vũ mới là cứu tinh của tôi thôi.
"Ngày mai bọn tớ lại tiếp tục học nhóm nữa đấy, cậu có đến được không Tiểu Phi?"
"Để tớ về xin mẹ thử! Mẹ tớ dạo này quản nghiêm quá!"
"Nhà cậu và Lâm Thất gần nhau đúng không? Vừa hay Lâm Thất cũng học rất giỏi, rủ cậu ấy cùng đến giải bài đi, bây giờ có nhiều bạn yếu môn tự nhiên quá tớ cũng chỉ không hết được, cậu bảo Lâm Thất cùng đến giúp tớ với nhé."
"Ơ...Lâm Thất hả? Chắc là cậu ta..."
"Không cần! Tôi ôn cho một mình Tiểu Phi là đủ rồi!"
Tôi giật mình mém bật ngửa, cũng may là được Lâm Thất kéo lại, nhưng...cậu ta lại giữ cổ áo của tôi, đúng là hành động của những tên côn đồ mà.
"Ra đây chút đi!"
"Hả?"
Lâm Thất vừa nói với tôi xong, cậu ta lôi cổ áo tôi như muốn xách tôi đi luôn vậy, tôi bối rối đi theo mà lòng thấp thỏm không yên.
"Buông ra! Rách cổ áo tôi bây giờ!"
Chẳng hiểu Lâm Thất là muốn làm cái gì, cậu ta kéo tôi ra sân sau, Lâm Thất vừa mới thả tay ra, tôi vội lùi về sau đề phòng.
"Muốn làm gì đây?"
Trong lúc tôi còn đang hoang mang vì không biết tiếp theo Lâm Thất sẽ làm gì thì cảnh tượng trước mặt làm tôi bàng hoàng đến nỗi không dám rời mắt.
Lâm Thất vừa nhún nhảy vừa xin lỗi tôi với khuôn mặt bi thương chưa từng thấy.
"Xin lỗi, xin lỗi! Thật xin lỗi, tớ sai rồi! Tiểu Phi, tớ sai rồi, tha lỗi cho tớ đi mà!"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc