Không may ta yêu thương ngươi - Chương 29

Tác giả: Nhàn Thảo

-“Cậu mới vừa nói là cậu cũng muốn ở lại Đường Triều sao?” – Uyển Uyển hỏi rõ nghi hoặc trong lòng. Như Ý ở lại Đường Triều này có phải là cùng lý do với nàng không? Bởi vì tìm được người mình yêu nên quyết định cả đời ở lại cổ đại không thuộc về mình này sao?
-“Đúng a.” – Qúy Như Ý cười trả lời –“Tớ cuối cùng cũng tìm được một nửa của mình rồi, cũng là do không cẩn thận nên đã giẫm trúng “bom” tình yêu nên nên bây giờ mới quyết định ở lại đâu.” – Có một số sự việc chỉ có thể do mệnh trời sắp đặt.
-“Nói như vậy hai chúng ta đều ở lại Đường Triều sao?” – Uyển Uyển hưng phấn nói.
-“Đúng vậy, có thể làm bạn bè cả đời của nhau.” – Các nàng có thể tiếp tục làm bạn ở tại cổ đại này rồi.
***
-“Đúng rồi, “cục nợ” của cậu tên là gì?” – Uyển vừa bảo tất cả tạp nhân lui ra ngoài để hai nàng có thể tâm sự với nhau.
-“Đông Phương Hình Tôn.” – Qúy Như Ý ngồi ở mép giường bên cạnh, vỗ vỗ tấm chăn mỏng.
Sao? –“Là Đông Phương Hình Tôn sao?” –Miếng bánh trên tay của Uyển Uyển nhất thời rơi xuống. –“Cậu nói người cậu yêu là người thấy ૮ɦếƭ mà không cứu – lãnh huyết “Tà Y” Đông Phương Hình Tôn sao?” –Danh tiếng của hai người kia và Huyễn Tuyết trong chốn võ lâm nàng cũng từng nghe Minh Nguyệt nói qua. Lúc trước là vì Minh Nguyệt muốn lấy cắp νũ кнí nổi tiếng của Đông Phương Hình Tôn còn nàng là vì sợ hãi việc thành thân cùng với Huyễn Tuyết nên đã cùng nhau trốn đến Lạc Dương.
-“Thấy ૮ɦếƭ mà không cứu ? Lãnh huyết vô tình sao?” – Qúy Như Ý nhíu đôi lông mày thanh tú lại .Mặc dù Tiểu Hình cũng có chút lãnh huyết a, có điều gần đây cũng tốt hơn rất nhiều –“Anh ta tính rất trẻ con, không giống như người bên ngoài đồn đại. Nếu cậu thật sự có thể gặp anh ta, cậu sẽ thấy anh ấy kỳ thật rất đáng yêu.” – Vẻ mặt nàng đang rất say mê tiếp tục nói không ngừng. Nhắc đến Tiểu Hình thì hiện tại không biết hắn như thế nào, huống hồ ở cổ đại này thật sự không có điện thoại nên không thể liên lạc ở mọi nơi được. (Mik: thiếu nữ đang iu quả là có khác =,=)
Aiz, đây chính là điển hình của nữ nhân đang yêu. Uyển Uyển trợn mắt nhìn Như Ý, đột nhiên Tiểu Miên vẻ mặt bối rối chạy vào phòng.
-“Tiểu thư, không tốt rồi.”
-“Chuyện gì vậy?” – Uyển Uyển đỡ lấy Tiểu Miên hỏi. Nếu nàng không nhanh chóng chặn nàng ta lại, nha hoàn này rất có thể tông thẳng vào tường a. –“Chuyện gì xảy ra sao?” – Nàng rất hiếm khi thấy Tiểu Miên hoảng sợ như vậy.
-“Người đó …” – Tiểu Miên nặng nề thở -“Đông Phương Hình Tôn đến đây….”
-“Ngươi nói Đông Phương Hình Tôn đến Tuyết Hàn Sơn Trang sao?” – Qúy Như Ý đang ngồi ở mép giường cũng nhảy dựng lên, chạy vội tới trước mặt Tiểu Miên. Chỗ ngồi của nàng còn chưa nóng mà Tiểu Hình đã đuổi tới đây rồi sao? Nàng cũng biết là hắn nhất định sẽ đuổi theo nhưng không nghĩ là nhanh như vậy.
-“Đúng ạ!” – Tiểu Miên gật đầu –“Hơn nữa hắn còn….”
-“Còn thế nào…?”
-“Gặp phải Gia, hai người đó sắp đánh nhau.” – Tiểu Miên trong lòng sợ hãi như nhìn thấy khủng bố vậy.
Nói cách khác ————“Có thể chứng kiến một cuộc luận võ sao?” Hai nữ nhân còn lại đồng thanh nói, sau đó lại chăm chú nhìn nhau. Không hổ danh là bạn bè, cả suy nghĩ cũng giống nhau. (Mik : =.=) Dù sao đây cũng là cuộc luận võ của hai đại cao thủ trong chốn võ lâm, cho dù có bạc cũng chưa chắc mua được vé vào cửa.
-“Tiểu Miên, bây giờ bọn họ đang ở nơi nào.” – Uyển Uyển hỏi.
-“Ngoài cửa ra vào ở Thiên Thủy Các.”
-“Hảo, bây giờ chúng ta sẽ đến Thiên Thủy Các.”
Chúng ta sao? –“Tiểu thư? Em cũng phải đi sao?” – Tiểu Miên sợ hãi hỏi. Nếu là đi rồi … nàng không biết còn mạng để quay lại Tuyết Vân Hiên không nữa.
-“Đương nhiên a.” – Uyển Uyển đáp. –“Cơ hội này khó có thể có được, chúng ta làm sao có thể bỏ qua.”
Nhưng vấn đề là nàng lại rất muốn bỏ qua a.
-“Đúng rồi Tiểu Miên. Đừng quên mang điểm tâm đến, chúng ta có thể vừa xem vừa ăn điểm tâm a.”
Có thể vừa xem vừa ăn sao? Có lầm không a!
***
-“Ngươi thật sự không muốn giao Như Ý ra đây sao?” – Đông Phương Hình Tôn đánh giá người trước mặt. Người trước mắt cũng khá xinh đẹp với hai hàng lông mày dài nhỏ, chiếc mũi tao nhã thẳng tắp, đôi môi hồng nhuận, cùng với đôi mắt phượng tinh tế. (Mik: Mik có liên tưởng đến vẻ đẹp của mỹ thiếu nữ =.=)
Quân Huyễn Tuyết, cái tên này hắn đã từng nghe qua từ năm năm trước, một trong những “Kiếm Thần Y.”
-“Ta căn bản chưa từng gặp qua nàng ta.” – Quân Huyễn Tuyết lạnh lùng trả lời. Như Ý, có phải cái tên mà Uyển Nhi vẫn thường hay nhắc đến không? Nếu đúng thì nàng ta với Đông Phương Hình Tôn có quan hệ gì? (Mik: lão bà của Hình ca ca đó *hắc hắc*)
Hắn và Đông Phương Hình Tôn trước nay đều là nước sông không phạm nước giếng nhưng lần này Đông Phương Hình Tôn lại đến Tuyết Hàn Sơn Trang để đòi người.
-“Ngươi thật sự không giao sao?” – Đông Phương Hình Tôn nheo mắt, trong tay áo trượt ra một thanh nhuyễn tiên* màu xanh. Đó cũng chính là Thanh Viêm Tiên nổi danh của Đông Phương Hình Tôn, đối với đối thủ mạnh như Quân Huyễn Tuyết thì hắn không thể không dùng đến
*nhuyễn tiên:Mik xin nói sơ qua về νũ кнí của Đông Phương Hình Tôn. Đó chính là một sợi dây xích , được xem là 1 trong 18 loại binh khí cổ truyền. Về cấu tạo thì nó không giống như loại dây xích thông thường, mọi mọi người có thể tham khảo hình bên dưới ^^
-“Ta căn bản là không có người để giao cho ngươi.” – Thanh kiếm trong tay của Quân Huyễn Tuyết cũng đồng thời được rút ra khỏi vỏ, chỉ có điều đối thủ là Tà Y Đông Phương Hình Tôn nên hắn cũng biết không thể nắm chắc phần thắng
Chiến sự nơi đây diễn ra rất căng thẳng. Tuy nhiên cách đó không xa lại xuất hiện ba thân ảnh đang lén lút nấp sau tảng đá.
-“Tiểu thư, hay là chúng ta về đi.” – Tiểu Miên chịu không nổi đành phải nhắc nhở lần nữa, nàng hiện tại bây giờ cả đứng còn không vững.
-“Gấp cái gì, bọn họ còn chưa bắt đầu đánh a.” – Uyển Uyển vừa ăn điểm tâm vừa nói. Nàng đến đây vì rất muốn xem kịch hay chỉ tiếc là hai cái Mộc Đầu Nhân ở đằng đó vẫn đứng yên không nhúc nhích a.
-“Đúng vậy.” – Qúy Như Ý cũng phụ họa theo. Ở khoảng cách này chỉ có thể thấy được thân hình của hai người đó, căn bản không thể thấy rõ tướng mạo–“Uyển Uyển, “cục nợ” của nhà cậu vóc người đúng là đẹp không sai mà.” – Nàng cảm thán nói.
-“Ngô…” – Uyển uyển nuốt miếng điểm tâm đang ngậm trong miệng xuống nói –“Tớ vốn nghĩ là Huyễn Tuyết đã gầy lắm rồi, không ngờ Đông Phương Hình Tôn càng khoa trương hơn.” – Qủa nhiên là núi cao còn có núi cao hơn.
-“Đúng vậy, tớ luôn nói là Tiểu Hình thật sự rất gầy, hiện tại mục tiêu của tớ là trong vòng nửa năm phải vỗ béo anh ta lên 5 kg.” (Mik: tội nghiệp ca ca =.=)
-“Đúng là nên như vậy.” – Uyển Uyển đồng tình gật đầu –“Đúng rồi, νũ кнí mà “cục nợ” nhà cậu đang cầm chính là Thanh Viêm Tiên sao?” – Nàng còn nhớ rõ Minh Nguyệt đã từng nói sơ về hình dáng của nó.
-“Đúng a. Sao vậy?” – Nhìn bộ dáng của Uyển Uyển hình như rất hứng thú với Thanh Viên Tiên.
-“Ở cổ đại này tớ có một người bạn tên là Minh Nguyệt, nàng cùng với Nhị ca của nàng đánh cuộc là xem ai ăn cắp được νũ кнí của Huyễn Tuyết, Đông Phương Hình Tôn và Thiên Vô Thiện. Cho nên nếu có thể, tớ hy vọng đến lúc đó cậu có thể cho Minh Nguyệt mượn Thanh Viêm Tiên của Đông Phương Hình Tôn vài ngày để nàng thắng cược.”
-“Không vấn đề.” – Hai người trong lúc rảnh rỗi vẫn còn nói chuyện phiếm dường như quên mất Tiểu Miên đang trạng thái ૮ɦếƭ cứng sau lưng. Làm sao bây giờ, Gia cùng Đông Phương Hình Tôn đã bắt đầu đánh nhau. Tiểu Miên cất lời một cách khó khăn nhắc nhở -“Tiểu thư … cái kia … Gia cùng Đông Phương Hình….”
-“Oa, bọn họ đã bắt đầu đánh nhau a.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc